Võ Chấn Khôn cong ngón búng ra, kiếm trong tay bắn ngược về, cắm ở trước người Sở Phong nói:
– Ngươi bỏ qua quy củ tông môn, phá hư Võ Kỹ Các, đây là trọng tội, niệm tình ngươi là trụ cột tương lai của bổn tông, lại biết sai có thể thay đổi, phạt ngươi diện bích ba tháng, nghiên cứu Võ Đạo.
Diện bích suy nghĩ qua ba tháng, nghiên cứu Võ Đạo, tương đương để hắn bế quan tu luyện ba tháng, tuy là xử phạt nhưng đối với Sở Phong cũng không có hại, dùng thân phận của hắn, cho dù trong lúc xử phạt, cần tài nguyên tu luyện cũng sẽ không thiếu thốn.
Sở Phong ôm quyền nói:
– Tạ Vũ trưởng lão.
Đồng thời thầm nghĩ: Coi như ngươi thức thời, ngươi nếu dám đánh ta, hôm nay ngươi đánh ta thế nào, ngày khác ta tất sẽ hoàn gấp 10.
Võ Chấn Khôn phất phất tay, nói:
– Ngươi tự đến Hình Phạt Điện lĩnh phạt đi thôi!
– Đệ tử cáo lui!
Sở Phong chuẩn bị ly khai.
– Đệ tử cũng cáo lui!
Bạch Linh cũng hướng Võ Chấn Khôn cáo từ.
– Sở sư huynh!
Đúng vào lúc này, thanh âm của Huyền Thiên đột nhiên vang lên.
Tất cả mọi người cho rằng việc này đã chấm dứt, lại không biết Huyền Thiên còn muốn như thế nào, chúng đệ tử mắt lộ ra kinh quang, đều dừng ở trên mặt Huyền Thiên.
Sở Phong và Bạch Linh đang chuẩn bị ly khai thì thanh âm của Huyền Thiên vang lên, bước chân hai người dừng lại một chút, Sở Phong quay người, ánh mắt nhìn Huyền Thiên, vẫn cường thế như trước nói:
– Chuyện gì?
Võ Chấn Khôn xuất hiện chặn Sở Phong, lửa giận trong lòng Huyền Thiên dần dần tán đi, nhưng khí thế vẫn sắc bén, đầy tự tin nói:
– Ngươi tự cho là mười ba tuổi bước vào Tiên Thiên, mười lăm tuổi lĩnh ngộ kiếm ý, là thiên tài duy nhất của bổn tông, trong mắt không người, ngang ngược càn rỡ, lại không biết thiên ngoại hữu thiên, người trên có người, hôm nay, ta đang ở trước mặt mọi người nói rõ ràng cho ngươi biết, tối đa một năm ta sẽ vượt qua ngươi, dẫm nát ngươi dưới chân, khiến ngươi biết cái gì gọi là người sau vượt người trước!
Một năm vượt qua Sở Phong?
Chúng đệ tử ngoại môn tất cả đều xôn xao, Huyền Thiên bây giờ còn là đệ tử ngoại môn, mới có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, mà Sở Phong đã sớm là đệ tử đệ nhất nội môn, tu vị Tiên Thiên cảnh tam trọng đỉnh cao, tùy thời đều có thể đột phá tứ trọng, một năm sau, nếu như có kỳ ngộ thì thậm chí sẽ đột phá Tiên Thiên cảnh ngũ trọng.
Khoảng cách giữa hai người có thể nói là cách biệt một trời một đất, tu vị Tiên Thiên cảnh đột phá so với Võ Đạo cảnh khó hơn không chỉ gấp mười lần, lời Huyền Thiên nói thật sự khiến người rung động.
Mà ngay cả Võ Chấn Khôn ánh mắt nhìn Huyền Thiên cũng lộ vẻ kinh ngạc, không biết tự tin của Huyền Thiên là từ đâu đến?
Sở Phong cắn răng, lời Huyền Thiên nói quả thật là coi rẻ hắn, nhưng Võ Chấn Khôn ở một bên, hắn cũng không tiện phát tác liền cười lạnh một tiếng, nói:
– Rác rưởi, ta chờ ngươi.
Nói xong, Sở Phong cũng không dừng lại, nghênh ngang rời đi.
Võ Chấn Khôn thân là thủ tọa trưởng lão của Võ Kỹ Các, quyền cao chức trọng, Huyền Thiên cũng không quen biết, giữa cả hai cũng không có giao tình, Võ Chấn Khôn vậy mà lại xuất hiện trợ giúp hắn, thật sự khiến Huyền Thiên ngoài ý muốn.
Huyền Thiên đang muốn nói lời cảm tạ với Võ Chấn Khôn thì lại thấy bóng dáng phía trước nhoáng một cái, Võ Chấn Khôn trong chốc lát liền lên lầu hai Võ Kỹ Các, biến mất không thấy gì nữa, không để lại câu nào.
Bí kíp rơi lả tả trên đất, phần lớn đều rách nát, căn bản không cách nào thu thập, Huyền Thiên rời khỏi Võ Kỹ Cái hồi báo lại cho trưởng lão ngoại môn trấn thủ bên ngoài tình huống vừa rồi, trưởng lão ngoại môn nghe xong liền bảo hắn rời đi trước, bí kíp trong các tự sẽ có người thu thập.