– Anh…anh muốn hỏi gì? – không khó nhận ra Ân đang sợ hãi thế nào
– Cô quen Tuệ Nhi sao?
Ân chợt giật mình,tròng mắt giãn ra như thể vừa nghe một chuyện quỷ quái,cô ta chẳng còn đủ lý trí để nghĩ Thần tại sao lại nhắc đến Tuệ Nhi,có lẽ anh ta đã biết điều gì đó.Nói đến Tuệ Nhi,chính là nỗi dằn vặt của cô trong những năm tháng qua,ngày đêm Ân vẫn thường gặp ác mộng,mỗi lần nhắm mắt lại nhìn thấy hình ảnh Nhi nằm trong vũng máu,xung quanh là những tên man rợ vô liêm sỉ, Nhi gào khóc thảm thương còn cô chỉ đứng nhìn… rồi Ân cũng như phát điên,sợ hãi.Ngày ngày nghĩ Nhi hiện về trả thù mình nên hàng tháng vẫn đến thánh đường cầu nguyện… nghĩ đến đây gương mặt Ân bắt đầu lấm tấm mồ hôi cô ta quên mất việc phải trả lời thế nào thì Thần lại hỏi tiếp.
– Cô biết nguyên nhân cái chết của cô ấy 7 năm về trước đúng không?
– Không!! Không! Tôi không biết gì hết! Tôi không biết cô ta!
– Cô đã ở hộp đêm cùng với cô ấy trước ngày Tuệ Nhi tự sát phải không?- Thần thấy Ân đang tỏ ra sợ hãi lại càng hỏi dồn dập,hệt như một vị quan toà hỏi vị cáo
– không! Tôi không ở đó! Anh đừng hỏi nữa!!! Không phải tôi!- Ân dường như không ngăn được cảm xúc của mình,đã khóc lóc ôm lấy đầu chối bỏ. Nhưng đó thôi không đủ để Thần từ bỏ,anh biết chắc chắn cô ta là người có liên quan đến chuyện này,càng biết rõ mối quan hệ của Phong và Nhi,vì cô ta chính là bạn thân của cô ấy.
– Hôm nay tôi đưa cô đến được đây,cũng có nghĩa là tôi có thể làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích,cô nên nhớ cô còn con của mình,thằng bé chắc hẳn…
– Anh anh không được động đến con tôi,không được!!!- giọng Ân đã trở nên rời rạc cô ta đã bị Thần doạ đến nỗi không còn đủ bình tĩnh,vốn để Ân tự mình nói ra mọi chuyện,nhưng không ngờ cô ta tâm lý bất ổn thế này,nên Thần đành phải dùng cách này.
– Được! Tôi sẽ không động đến con cô,chỉ cần cô nói rõ mọi chuyện,tôi nhất định sẽ không quản cô!
– nhưng… tại sao anh lại hỏi chuyện liên quan đến cô ta? Sao anh biết cô ấy?
Thần nghe đến đây cũng thẳng thắn trả lời
– đừng dài dòng,tôi chỉ muốn biết rõ mọi chuyện,tôi biết cô yêu Âu Phong càng biết rõ cô không ngại thủ đoạn nào để cướp được hắn…
Nghe Thần nói vậy,Kiều Ân cũng không suy nghĩ gì phức tạp,một thoáng chần chừ,chỉ nghĩ lại những ngày tháng Phong lạnh nhạt với cô,đối xử với cô không hơn người hầu,Ân có chút bất mãn,liền nói ra hết thảy
– … tôi không gϊếŧ cô ấy,tối hôm đó chính là ngày sinh nhật của Tuệ Nhi chúng tôi đến hộp đêm,Nhi thích Âu Phong và anh ấy cũng yêu cô ấy,tôi hận là không làm gì được chỉ biết đứng nhìn họ yêu nhau thể hiện tình cảm trước mặt mình… Nhi là một cô gái thuần khiết cô ấy vốn là con gái của gia đình có dòng dõi hoàng tộc,nhưng cha cô ta lại theo con đường xã hội đen,mẹ cô ấy lại mất khi Nhi còn quá nhỏ,tôi thân với cô ta cũng chỉ vì Phong,Âu Phong quá ưu tú… nói đến đây,Ân vô thức nắm chặt tay thành nắm đấm,lại đưa mắt nhìn lơ đãng tiếp tục giãi bày
– nhưng rốt cuộc bọn đàn ông các anh cũng chỉ là những tên phong lưu hám của lạ,trước đó Phong đã nảy sinh quan hệ với tôi,tất nhiên chính tôi đã dùng một chút thủ đoạn,ngày dài tháng rộng hắn vẫn qua lại với tôi,nhưng vẫn tiếp tục lừa dối Nhi- Ân nhoẻn miệng cười đắc ý,cô ta không ngần ngại nói ra mọi chuyện,nãy giờ Thần vẫn chăm chú nghe,gương mặt vẫn lạnh lùng nhìn Ân
– cả ba vẫn tiếp tục giữ mối quan hệ này cho đến khi Phong biết Nhi có thai cái thai đã gần hai tháng,vì chuyện này mà Phong liền trở mặt,hơn ai hết tôi là người hiểu rõ hắn nhất,hắn còn trẻ còn tương lai,còn sự nghiệp tiền tài địa vị ở phía trước,còn cô ta lại mơ tưởng về một hạnh phúc gia đình,tất nhiên hắn không thể vì cô ta mà từ bỏ mọi thứ,hắn sợ mọi người dèm pha,không thể vì sự rằng buộc đó nên cô ta mới xảy ra kết cục như vậy… chỉ trách cô ta quá ngây thơ… haha- Ân cười gian trá
– vậy rốt cuộc hôm đó Phong đã làm gì cô ấy?- nghe đến đây Thần mới bắt đầu hỏi lại,Ân cũng ngước lên nhìn Thần giọng điệu cũng lập tức thay đổi nét mặt cũng trở lên thất thần vài giây.
– Hôm đó,tại quán bar… hắn tổ chức sinh nhất cho Tuệ Nhi,họ có qua lại lớn tiếng với nhau… chính là Phong muốn Nhi bỏ đứa bé,nhưng cô ấy ko đồng ý
– Khoan đã tôi muốn hỏi cô,khi đó có Âu Lãnh ở đó không? -Thần thắc mắc,thực tình khi đó Thần thực sự không nghĩ có thể xảy ra nhiều chuyện đến vậy.
– Âu Lãnh…- Ân chần chừ rồi sẵn giọng nói tiếp
– Anh ấy có đến hộp đêm,là Phong mời đến!
– vậy cô biết anh ấy có quen Tuệ Nhi không?
– cũng có thể nói là quen biết nhau một chút,khi còn ở trường,chuyện Phong và Tuệ Nhi yêu nhau ai ai cũng đều biết!
– Hôm đó tôi chỉ thấy anh ấy sau khi ra ngoài hình như là đã nói chuyện với Phong lúc trở lại mặt mũi tối sầm không vui,sau đó liền rời khỏi hộp đêm ngay lúc đó.
– lúc đó mấy giờ?
– khoảng 8h tối,tôi nhớ rất rõ vì anh ấy vừa đến gặp Phong và sau đó rời đi ngay lập tức, còn nói chuyện với cả Tuệ nhi!
– nhưng anh hỏi chuyện đó làm gì? Âu Lãnh không liên quan đến chuyện này,nhưng tôi nghĩ vì chuyện này mà Phong rời bỏ cô ta cũng tốt nhưng không nghĩ hắn lại có thể làm ra cái chuyện ấy…- Ân chợt thấy nghẹn họng,miệng nói cũng bắt đầu cứng lại
– Đêm hôm đó là một đêm kinh hoàng,sau tiệc sinh nhật nói là đưa cô ấy về nhà nhưng thực chất là dẫn Nhi đến một nhà thồ sau đó những tên đó đã hãm hiếp cô ấy…- Cả người Ân bỗng lạnh toát, toàn thân run rẩy không thể nói tiếp nữa. Thần cũng không mấy ngạc nhiên,trước khi đưa Ân đến đây,anh cũng nghĩ đến trường hợp xấu nhất nhưng không ngờ tên Phong đó lại làm ra những chuyện khốn khiếp đến vậy.Thần chỉ biết lắc đầu thở dài… cũng không hỏi gì thêm,chờ cô ta bình tĩnh trở lại sai người đưa cô ta về,anh biết cô ta vẫn chưa nói rõ ràng sự việc vì cô ta cũng đã giúp hắn thực hiện cái việc đốn mạt đó.
Rời khỏi quán trà,dường như đầu óc Thần vẫn không ngừng suy nghĩ về việc của Tuệ Nhi,nỗi lo lắng không ngừng,chỉ cảm giác người con gái ấy vẫn đang gặp nguy hiểm,nỗi nhớ da diết khiến Thần thấy khó chịu trong lòng,chỉ biết rằng cần đưa cô ấy rời khỏi đó,ở bên cạnh mình mới có thể cảm thấy yên lòng. Thần cầm trên tay một chiếc máy quay khá tinh xảo,lấy ra một chiếc thẻ nhớ,sau đó liền đến ngay sở cảnh sát. Ân sau khi được thả ra,vẫn không nghĩ rằng những gì mình vừa nói có thể làm bằng chứng kết tội người chồng hợp pháp của cô ta.