– Rắc, rắc, rắc!
Hư không xuất hiện vết rạn!
Trong khoảnh khắc kia, toàn thân Lâm Minh chìm trong biển lửa, hai mắt dấy lên Phần Thiên Chi Viêm, trong đan điền truyền tới đau đớn kịch liệt, hắn chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân mình, bao gồm linh hồn đều bị ngọn lửa đốt trọi, loại thống khổ này ập tới tinh thần chi hải, dường như muốn phá hủy tinh thần chi hải Lâm Minh hoàn toàn vậy.
Lâm Minh chỉ cảm thấy tinh thần chi hải rung mạnh lên, ở trong tinh thần chi hải, một ngọn lửa màu đen quét tới, mà trong nháy mắt kia, trường thương Chiến Linh gào thét vọt ra, mạnh mẽ chém lên lên hỏa mãng màu đen, trực tiếp đánh bật ngọn lửa trở về.
– Ta dùng huyết mạch bản thân làm dẫn, dẫn động hỏa lực thiên địa, đốt cháy thế giới, thống khổ trong Hóa Thần kính này, vốn là hư ảo, căn bản không gây tổn thương cho ta.
Trong nháy mắt kia, ở trong mi tâm Lâm Minh, ấn ký hình ngọn lửa do máu Cổ Phượng lưu lại như cháy lên, phát ra ánh sáng rực rỡ, một con Phượng Hoàng màu vàng gào thét bay ra, con Phượng Hoàng này so với con Phượng Hoàng hình thành từ năng lượng thiên địa lúc trước còn nhỏ hơn rất nhiều, nhưng ánh mắt lại càng thêm đỏ rực.
Đây là bản mạng huyết mạch Lâm Minh dung hợp với lực lượng pháp tắc trong hạt giống Tà Thần mà thành!
Phượng Hoàng màu vàng cùng với Phượng Hoàng đốt cháy thiên địa hợp lại làm một, toàn bộ thế giới đều biến thành màu vàng đỏ!
– Rầm rầm oanh!
Hư không tiếp tục sụp xuống, từng mảng, từng mảnh lớn không gian sụp đổ, gió lốc không gian quét tới, loại lực lượng không gian hỗn loạn này, bên trong có chứa ngọn lửa. Phong có thể giúp lửa mạnh, càng ngày càng mạnh!
Một khắc kia, ánh mắt Lâm Minh sáng rực lên, gió lốc không gian dung nhập vào trong ngọn lửa đúng là có thể giống như gió, không phải là khiến cho hỏa thế càng thêm mạnh mẽ sao?
Sau khi ý thức được điểm này, trong lòng Lâm Minh nổi lên sóng gió ngập trời, hắn rất rõ ràng, đây là có ý nghĩa gì, cái này là pháp tắc khác nhau có thể cùng dung hợp!
Lôi Hỏa vốn đồng nguyên, nhưng Lâm Minh dung hợp Lôi Hỏa ý cảnh vẫn rất tốn công, mà Không Gian ý cảnh huyền diệu nhất, lại với Hỏa chi ý cảnh không có liên hệ nhiều lắm, cho nên muốn dung hợp chúng lại thì đã khó càng thêm khó.
Mà trong lúc này, Lâm Minh lại tận mắt nhìn thấy gió lốc không gian dung hợp với ngọn lửa, cũng là ý cảnh dung hợp!
– Thì ra là như vậy!
Lâm Minh mắt chớp cũng không chớp, tuy rằng cảnh trong thế giới Hóa Thần kính là hư ảo, nhưng mà năng lượng trong Hóa Thần kính lại xuất phát từ văn lộ khắc trên Hỗn Độn thạch, trên văn lộ có ghi lại đạo và lý, ghi lại quy tắc vận chuyển năng lượng căn nguyên nhất của vũ trụ.
Nói cách khác, tất cả cảnh trong Hóa Thần kính đều có thể được thể hiện ở trong vũ trụ thật, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, thì phải xem bản sự của mình.
– Rầm rầm oanh!
Không gian thế giới tầng thứ nhất vỡ nát hơn bảy phần, vô số ngọn lửa tiến vào hư không. Lâm Minh hết sức chăm chú nhìn tất cả biến hóa này, đôi mắt rỉ máu tươi, trong nháy mắt máu tươi trong mắt rỉ ra liện bị ngọn lửa thiêu sạch. Lâm Minh hồn nhiên như chưa thấy chuyện này.
– Thì ra đây chính là ý cảnh nhiệt hỏa, đây chính là một cơ hội lực lượng không gian và ngọn lửa lực dung hợp với nhau! Ta hiểu rồi.
Lâm Minh hít sâu một hơi, gầm nhẹ một tiếng:
– Thế giới tầng thứ nhất, phá cho ta!
Theo tiếng rống của Lâm Minh, Phượng Hoàng màu vàng đỏ phía sau Lâm Minh cất lên một tiếng hót cao vút, không gian thế giới, từ đầu tới cuối hoàn toàn sụp đổ.
Biển lửa sụp đổ, không gian hóa thành mảnh vụn xoay tròn lên, cắn nuốt hết thảy!
Trong lúc kia, ở ngoài Hóa Thần kính, thân thể Lâm Minh chấn động, ấn ký ngọn lửa chỗ mi tâm phát ra một ánh sáng màu nhạt, hai mắt đồng dạng chảy ra máu tươi.
– Không tốt, Nặc Ngạn Minh hắn bị tẩu hỏa nhập ma rồi!
Một tên võ giả Địa Chi Hồi Lang giật mình hô lên, ảo trận trong Hóa Thần kính không có nguy hiểm, cũngphải như Huyễn Sát trận, bình thường võ giả tiến vào trong Hóa Thần kính lịch lãm, cho dù chết ở bên trong thì bản thể vẫn không bị thương tổn, chỉ là tinh thần có chút tổn hại, bị thương nhẹ một chút mà thôi.
Tuy nhiên mọi việc đều có ngoại lệ, khi võ giả quá nhập tâm, lại ở trong nghịch cảnh kiên trì cầm cự tới cực hạn, sẽ gây thương tổn tới tinh thần chi hải, cho nên bị tẩu hỏa nhập ma.
Một ít võ giả xuất thân từ hạ giới vừa vậy muốn mạnh mẽ kéo Lâm Minh từ trong Hóa Thần kính ra, lại bị lão nhân áo bào đỏ lên tiếng khiển trách:
– Tất cả đừng nhúc nhích!
Vừa dứt lời, thân thể Lâm Minh chấn động, đột nhiên bị Hóa Thần kính đánh văng ra.
Lâm Minh liên tục lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, bộ dạng giống như tiêu hao quá độ.
– Nặc Ngạn huynh, không bị sao chứ?
Hoàng Quyền Danh bước tới, đưa tay đỡ lấy Lâm Minh, những võ giả hạ giới khác cũng tiến lên hỏi, hỏi thăm thương thế Lâm Minh.
– Nặc Ngạn huynh, ăn một viên Dưỡng Thần đan đi.
Một tên võ giả đưa ra một lọ đan dược, kiên trì quá độ ở trong Hóa Thần kính, rất dễ dàng tổn thương tinh thần chi hải, ăn một viên Dưỡng Thần đan có thể giúp khôi phục tinh thần chi hải.
– Nặc Ngạn huynh làm tốt lắm, chỉ còn kém nửa khắc là được ba khắc, thành tích này cũng đủ để kiêu ngạo.
Lâm Minh đẩy Dưỡng Thần đan ra, hít sâu một hơi, áp chế khí huyết xao động trong cơ thể, hắn nhìn cũng không nhìn Hỏa Văn Long cùng cạnh tranh thi thố với hắn một cái, quay sang trưởng lão áo bào đỏ nói:
– Vãn bối ở trong khảo hạch có sở cảm, muốn lập tức bế quan tìm hiểu.
– Được, đi đi.
Lão nhân áo bào đỏ mỉm cười gật đầu, khuôn mặt vô cùng vừa lòng.
Lâm Minh cáo từ rời đi, thi triển thân pháp bằng tốc độ nhanh nhất bay về phía tiểu thiên thế giới của mình, để lại cả đám võ giả ở đây không hiểu mô tê gì.
Hỏa Bình bĩu môi khinh thường nói:
– Cái gì mà có sở cảm, chỉ là sợ bị mất mặt xấu hổ cho nên mới tìm có bỏ đi, còn có nửa nén hương nữa là được ba khắc, Hỏa Văn Long tất nhiên sẽ kiên trì được ba khắc trở lên, Nặc Ngạn Minh lưu lại chỉ là bị mất mặt mà thôi.
Thấy Hỏa Bình trào phúng, Hoàng Quyền Danh hừ lạnh nói:
– Hỏa Bình, trước khi nói chuyện trước tiên nên nghĩ lại ngươi kiên trì được bao lâu rồi mới nói, ngươi cũng chỉ là được ba mươi phút mà thôi, so với Nặc Ngạn huynh còn kém xa lắm!
– Ta kém hắn đúng là không sai, nhưng thi thố với hắn không phải là ta.
Hỏa Bình nói xong chỉ chỉ Hỏa Văn Long, nhưng mà khi chỉ vào, hắn phát hiện một tình huống không bình thường, ở chỗ bàn tay Lâm Minh tiếp xúc với Hóa Thần kính, để lại một vết nứt rõ ràng như mạng nhện, mà vết nứt này đang thong thả chữa trị.
– Hóa Thần kính… Sao lại nứt ra?