Đánh xuyên hàng rào cảnh giới !
Chu Hằng vẫn ngồi xếp bằng như cũ, nhưng trên mặt lại lộ ra một chút tươi cười, lúc này tái chiến Băng Tâm Trúc, Công Dương Thái Tôn, cho dù hắn không sử dụng khí thế cũng có thể áp bọn họ, bởi vì bây giờ hắn cùng hai người này chân chánh đứng ở cùng một tầng thứ.
Như vậy chiến một trận cùng cảnh giới, hắn tuyệt đối vô địch!
Nhưng dược lực Hỏa Nguyên Quả xa xa còn không phát huy hết, 11 đạo pháp tướng viên mãn, thẳng đến hình thành pháp tướng thứ 13, dược lực mới rốt cục bị hắn hoàn toàn hấp thu.
Nhưng đây chỉ là viên Hỏa Nguyên Quả thứ nhất!
Chu Hằng không chút do dự ăn viên Hỏa Nguyên Quả thứ hai, tuy rằng Hoặc Thiên giúp hắn làm, áp chế tất cả tồn tại cảnh giới đều đến Thăng Hoa Cảnh, nhưng bây giờ hắn đối với Thăng Hoa Đế bình thường có lẽ miễn cưỡng có thể có sức đánh một trận, nhưng đối với Thăng Hoa Đế có được Thiên Kinh… tuyệt đối không phải là đối thủ!
Cho nên, hắn nhất định phải mau chóng tận khả năng tăng lên tu vi.
Có kinh nghiệm lần đầu, lúc này hắn hấp thu dược lực Hỏa Nguyên Quả càng thêm hữu hiệu, tăng nhanh linh lực tích lũy của hắn.
14 đạo pháp tướng! 15 đạo pháp tướng! 16 đạo pháp tướng!
16 đạo pháp tướng viên mãn!
Chu Hằng phun ra một tia nhiệt khí cuối cùng, hai mắt mở, thần mang nhoáng lên một cái, hắn mỉm cười, hiện tại trình tự lực lượng của hắn đã vượt qua Băng Tâm Trúc cùng Công Dương Thái Tôn.
Lần này, đại biểu Hồng Liên Thiên Kinh cùng Thanh Mộc Thiên Kinh tiến vào nơi này, chính là Băng Tâm Trúc hoặc là Công Dương Thái Tôn, hay là Thái Nhất Giáo chủ, Độc Cô Huyền sau lưng bọn hắn? Nếu chỉ là hai đồng lứa, Chu Hằng đã đứng ở thế bất bại, nhưng nếu là đại nhân sau lưng bọn họ. vậy không dễ.
Ít nhất là Thăng Hoa Đế vượt qua cực hạn, cộng thêm nắm giữ Thiên Kinh sâu hơn hắn, hắn căn bản không phải đối thủ!
Hy vọng dọc theo con đường này còn có thể tìm linh quả, hiệu quả tốt hơn nhiều so với luyện hóa tinh khí sinh mệnh, hơn nữa luyện hóa tinh khí sinh mệnh luôn cảm thấy có chút tà ác.
Chu Hằng đứng dậy, ra đi một lần nữa.
Hắn xuyên qua đại hạp cốc, sau đó phàn vách tường mà lên, lại một ngày sau, hắn vượt qua cái đại hạp cốc này.
Hình thành 11 đạo pháp tướng xong, hắn có được lực lượng Thăng Hoa Hoàng chân chính, lúc này tốc độ tự nhiên nhanh hơn, ít nhất so với trước gấp mười mấy lần.
Hỏa lực nơi này ngay cả siêu Sáng Thế Đế đều phải nhượng bộ lui binh, nhưng Thiên Kinh tương khắc, Chu Hằng lại có thể hành động tự nhiên ở trong này, đương nhiên, nơi này còn có một chút thổ địa, tỷ như thực vật, tỷ như yêu thú, chúng nó cũng đồng dạng không chịu ngọn lửa ảnh hưởng, bởi vì chúng nó chính là ngọn lửa uẩn dục mà thành, ở trong ngọn lửa chúng nó có thể phát huy ra chiến lực mạnh hơn.
Chu Hằng đánh chém mấy đầu yêu thú, nhưng cũng bị một đầu yêu thú vô cùng mạnh mẽ đuổi liên tục chạy trốn ba ngày ba đêm, đây tuyệt đối là một đầu tồn tại Sáng Thế Cảnh, hiện tại tuy rằng bị áp chế đến Thăng Hoa Đế nhưng cũng không phải Chu Hằng có thể chống lại.
Đến nơi này sau, thần thức mất đi tác dụng, Thiên Kinh từ góc độ nào đó mà nói là pháp tắc thiên địa diễn hóa, ở trong này tự thành một phương thế giới, nếu không thể tiến hành nghiền ép ở pháp tắc như vậy không thể siêu thoát ra ngoài.
Thật giống như Hoặc Thiên nói nơi này cao nhất chỉ có thể là Thăng Hoa Đế, như vậy nơi này cũng chỉ có thể có Thăng Hoa Đế, cảnh giới cao hơn Hoặc Thiên căn bản vô dụng, phải nắm giữ pháp tắc vượt qua nàng!
Khắp nơi là ngọn lửa hừng hực, Chu Hằng căn bản không chạy đông tây nam bắc, hắn chỉ có thể dựa vào sờ soạng địa hình ở trong đầu, để tránh đi về lối cũ, về phần đi tới chỗ Vạn Cổ Đại Đế bị vây khốn hay không, hắn hoàn toàn không nắm chắc .
Bảy ngày sau, Chu Hằng ăn hết một miếng thịt cuối cùng Kim Quan Xà – , hương vị canh rắn thật sự rất ngon , khiến hắn có chút nghiện, về sau đi đâu tìm?
Hắn nghỉ ngơi một chút, thời điểm đang định lên đường, chỉ thấy ngọn lửa bùng lên, giống như sóng nước tách ra hai bên.
Có cái gì tới?
Hắn nhảy lên, nhảy đến chỗ cao gia tăng tầm nhìn.
Một đạo nhân ảnh chạy gấp ở phía trước, mà ở sau thì là một cự mãng to như núi đuổi theo!
Người là.. Băng Tâm Trúc!
Lại là nàng vào được!
Nơi này chỉ có có được Thiên Kinh mới có thể đi vào, Băng Tâm Trúc tu tập Hồng Liên Thiên Kinh, có thể tiến vào nơi này cũng không hiếm lạ, ly kỳ là Thái Nhất Giáo chủ không ngờ không đích thân tới – đây chính là quan hệ đến một quyển Thiên Kinh a, vì cái gì Thái Nhất Giáo chủ để Băng Tâm Trúc tiến vào?
Tuy rằng nơi này bị cấm chế tu vi, nhưng Băng Tâm Trúc cách Thăng Hoa Đế đỉnh phong còn một khoảng cách rất dài, cũng không phải thí sinh tốt nhất!
Kỳ quái!
Ánh mắt Chu Hằng dời về phía sau, nhìn về phía cự mãng đang truy đuổi Băng Tâm Trúc.
Con mãng xà này dài chừng mấy ngàn trượng, to như toà nhà, nếu bàn tới thân thể, tuyệt đối có thể so một tòa núi cao! Nhưng hình thể chưa bao giờ là mấu chốt, mấu chốt chính là cảnh giới của nó!
Sâu không lường được!
Cho dù cách xa như vậy cũng đưa cho Chu Hằng áp lực cường đại, dường như có thể làm cho trái tim của hắn đều nổ tung! Nhưng cũng chỉ là cảm giác, bởi vì hết thảy lực lượng nơi này đều bị Hoặc Thiên áp chế, nhiều nhất chỉ có thể là Thăng Hoa Đế thôi.
Uy áp Thăng Hoa Đế trấn chết Thăng Hoa Vương? Tuyệt đối không có khả năng, huống chi Chu Hằng còn mang theo hắc kiếm, vốn có thể miễn dịch hết thảy uy áp.
Hắn nhảy như vậy, Băng Tâm Trúc cũng phát hiện hắn, bởi vì rất hiển nhiên, tiểu nương bì này thay đổi một chút phương hướng, trực tiếp vọt tới hắn.
Dựa vào, con gái còn chưa gả đã xuất giá, chỉ biết tìm hắn chắn tai ương!
Chu Hằng tế xuất hắc kiếm, toàn lực chém một kiếm, trong kiếm khí màu đen mang theo một đạo hơi màu vàng, có phù văn lưu chuyển.
Tuy nhiên, sau khi hắn đánh ra một kiếm lập tức chạy đi, đối mặt với đầu cự mãng, chiến lực hắn bây giờ không đủ a!
– Thật là tấu xảo, không ngờ gặp ngươi ở trong này! Chu Hằng với Băng Tâm Trúc sóng vai mà đi.
Băng Tâm Trúc liếc mắt, tên này lại còn có tâm tình miệng lưỡi trơn tru? Tuy nhiên cũng may có một kiếm này, thoáng làm chậm con cự mãng một chút, nếu không nàng lại rơi vào khổ chiến!
– Nghĩ tới ta như vậy, một tháng cũng không chờ được, truy tới nơi này gặp ta ? Chu Hằng còn nói thêm, nữ nhân này càng bày ra bộ dáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, hắn càng nên muốn trêu cợt nàng thẹn quá thành giận.
Không thể không nói, hắn thực ra cũng rất nhàm chán.
– Nói hươu nói vượn! Băng Tâm Trúc trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó nói – Con cự mãng này luôn luôn nói ta giết đứa con của nó, đã đuổi theo ta ba ngày rồi! .
Chu Hằng lập tức sặc một cái, nguyên lai họa này là hắn làm .
– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –