Nghĩ vậy, trong nội tâm Nhiếp Vân khẽ động, lập tức nhìn chung quanh.
Nhìn một vòng, lập tức lắc đầu.
Thiên Huyễn khẳng định không có trong mười người này, nếu như có mà nói, khẳng định đã sớm liên hệ với mình rồi, không có khả năng đến bây giờ cũng không biết.
Hơn nữa… nơi này là nơi thương tâm của hắn, chắc có lẽ không đến a!
– Không có khả năng, vừa rồi những người này đều ở trước mặt ta, tuyệt đối không thể trộm đi Kiếm Thần chi kiếm, nếu có loại thủ đoạn này, thực lực chỉ sợ đã đạt tới Phá Không Cảnh rồi!
Nghê Hư trưởng lão nhướng mày.
Đạt tới Nạp Hư Cảnh, liền đại biểu linh hồn tiến nhập Linh cấp đỉnh phong, loại cấp bậc linh hồn này nhìn quét, Thiên Kiều cảnh tuyệt đối không có khả năng làm ra tay chân.
– Đạt tới Phá Không Cảnh? Hừ, chẳng lẽ ngươi quên vị bảy mươi năm trước kia? Đừng nói ở trước mặt ngươi trộm đi Kiếm Thần chi kiếm, cho dù từ trong nạp vật đan điền của ngươi trộm đi đồ vật, ngươi cũng sẽ không phát hiện!
Mạc Tường hừ lạnh.
– Vị bảy mươi năm trước kia? Ngươi… lại dám nói tới hắn? Chẳng lẻ không sợ tông chủ…
Sắc mặt Nghê Hư trưởng lão biến đổi, nhìn chung quanh một chút, tựa hồ không có phát hiện có người chú ý, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
– Ta bây giờ hoài nghi lần này trong hàng đệ tử tới thí luyện có dư đảng của hắn, bằng không thì tuyệt đối không thể trộm đi Kiếm Thần chi kiếm!
Mạc Tường nhìn quanh một vòng, con mắt nhìn sang chín đệ tử thí luyện, bị hắn nhìn, mọi người đều cảm thấy như tiến nhập băng thiên tuyết địa, toàn thân rét lạnh.
– Vị bảy mươi năm trước kia? Nói hẳn là Thiên Huyễn a… Thằng này đến cùng bao nhiêu tuổi nhỉ?
Hai người đối thoại, Nhiếp Vân nghe vào tai, bất đắc dĩ lắc đầu.
Tuy kiếp trước mình cùng Thiên Huyễn là bằng hữu không có gì giấu nhau, nhưng tuổi cùng tu vi cụ thể của hắn, mình thật sự không biết, cả người hắn thật giống như một mê đề, không có người biết được quá khứ, hiện tại cùng tương lai của hắn.
Thậm chí đến cùng là dung mạo gì, mình cũng không biết!
Ai, thật không biết năm đó thằng này cùng Vân Huyên là làm sao nói yêu thương a!
– Mấy đệ tử Kiếm Thần Tông này, ta tin tưởng không phải bọn hắn làm, bốn người khác ta phải cẩn thận điều tra!
Nhìn chín người một vòng, Mạc Tường hừ lạnh một tiếng, bài trừ bọn người Tông Nham ra bên ngoài.
Lần này thí luyện tiến vào Top 10, sáu cái là đệ tử Kiếm Thần Tông, hai đệ tử thế gia, Sở Dương cùng Nhiếp Vân.
Bài trừ đệ tử Kiếm Thần Tông, chẳng khác nào chỉ bọn người Nhiếp Vân là đối tượng hoài nghi chính yếu nhất.
– Dựa vào cái gì đệ tử Kiếm Thần Tông không bị điều tra?
– Ngươi đây là hoài nghi chúng ta, chúng ta đến đây thí luyện, chẳng lẽ còn bị oan uổng thành tặc?
Nghe được Mạc Tường nói, hai đệ tử thế gia không vừa ý, tức giận hừ một tiếng.
– Đệ tử Kiếm Thần Tông tiến vào tông môn, đều tiếp nhận qua Kiếm Thần tẩy lễ, nhìn thấy Kiếm Thần chi kiếm thật giống như nhìn thấy lão tổ tông, tuyệt không dám mạo phạm, đây là chuẩn tắc cùng quy củ của tông môn người người đều biết, không có khả năng có người phá hư!
Nghê Hư trưởng lão sợ hai đệ tử này đắc tội Mạc Tường gặp phải phiền toái, vội vàng giải thích một câu.
– Ngươi muốn tra như thế nào, chẳng lẻ muốn tra Nạp Vật Đan Điền của chúng ta?
Nhiếp Vân cũng nhíu mày.
Nói thật, Kiếm Thần chi kiếm đột nhiên biến mất, người Kiếm Thần Chấp Pháp đội đột ngột xuất hiện, chuyện này vô luận từ chỗ nào xem, đều quỷ dị nói không nên lời.
Dò xét Nạp Vật Đan Điền, như vô duyên vô cớ soát người, mang theo ý tứ vũ nhục, lại nói bản thân Nhiếp Vân bí mật thật sự nhiều lắm, cho dù hôm nay không đi Kiếm chi đại điện, không nhìn tới thiên phú đặc thù tường giải, cũng tuyệt không thể để cho người tùy ý dò xét đan điền.
– Trước khi không có chứng cớ xác thật, chúng ta sẽ không dò xét Nạp Vật Đan
Điền của người khác!&