Cổ Diệp: “…” Tìm vệ sĩ làm gì, tìm bạn trai tốt biết bao nhiêu, giống như anh đây này?
=====
Chương 50 (1065):
“Diệc Thành, lúc nãy anh đi đâu vậy?”
Lúc Lạc Diệc Thành đi từ phòng rửa tay quay trở lại tiệc rượu thì bị Đường Quả gọi lại, nhìn thấy gương mặt mỉm cười của cô, trong lòng của hắn ta có chút chột dạ, “Tôi đi toilet.”
“A, khó trách, trước đó em ở đây tìm một vòng cũng không nhìn thấy anh. Anh không sao chứ?”
Đối mặt với đôi mắt trong veo của Đường Quả, Lạc Diệc Thành nhớ đến chuyện mà hắn ta đồng ý với Tiền Bối Bối trước đó, trong lòng càng thấy áy náy. Hắn ta không chịu được bộ dáng đáng thương của Tiền Bối Bối, đầu óc lên nên mới đồng ý với cô ấy rằng nếu như một năm sau hắn ta vẫn còn chưa quên mất cô ấy thì sẽ ly hôn với Đường Quả, bọn họ lại ở bên nhau lần nữa.
Bây giờ nhìn thấy Đường Quả, hắn ta vô cùng hối hận, tại sao mình lại xúc động như vậy.
“Không sao, tôi rất ổn.”
Đường Quả quan sát sắc mặt của Lạc Diệc Thành một chút, “Vậy thì tốt rồi, anh đi lâu như vậy, em còn tưởng rằng anh đã xảy ra chuyện gì.”
Lạc Diệc Thành hít sâu một hơi, trên mặt nở nụ cười, “Không đâu, để em lo lắng rồi.”
“Ừm.” Đường Quả lên tiếng, đi theo Lạc Diệc Thành quay lại tiệc rượu, hai người cùng nhau chào hỏi rất nhiều người. Từ ngoài nhìn vào thì có thể thấy giữa hai người họ không có vấn đề gì cả.
Lạc Diệc Thành là nhân tài mới nổi, Đường Quả là con gái nhà giàu chân chính, hai họ người đứng chung một chỗ đều là người có dung mạo xuất chúng, đúng là trời sinh một cặp.
Nói tóm lại, ai đi lên nói chuyện với họ đều sẽ khen một câu, hai người thật là xứng đôi. Bởi vì năng lực của bản thân Đường Quả không kém nên bọn họ cũng sẽ không khen là “trai tài gái sắc”, vì trong ấn tượng của bọn họ, cô con gái nhà họ Đường còn tài giỏi hơn Lạc Diệc Thành nhiều.
Ai cũng biết rằng, Lạc Diệc Thành có thể có hôm nay là nhờ cô con gái nhà họ Đường toàn lực ủng hộ, nếu như không có cô ấy thì hắn ta sao có thể thành công? Lúc trước cô ấy không chút do dự đưa mấy ngàn vạn cho Lạc Diệc Thành mở công ty, sau đó còn đầu tư thêm không ít vào, hai người anh trai của người ta cũng ủng hộ.
Bọn họ không thể không thừa nhận rằng trong lòng mình vẫn còn có chút chua, nhưng ai bảo là người ta được con gái nhà họ Đường nhìn trúng chứ?
Tất cả mọi người đều biết quá khứ của Lạc Diệc Thành, lúc trước hắn ta chỉ là một người bình thường, không ai thèm quan tâm hắn ta thế nào. Hiện tại thì tương lai của hắn ta không thể đoán trước được, chuyện của hắn ta và Tiền Bối Bối mọi người cũng biết nhiều ít.
Chẳng qua là bọn họ biết Lạc Diệc Thành nhưng không biết Tiền Bối Bối, chỉ nghe nói rằng hắn ta từng dây dưa với một cô gái họ Tiền.
Bọn họ đang bàn luận, may mắn là Lạc Diệc Thành bị nhà họ Tiền chê, nếu không thì sao hắn ta có thể được con gái nhà họ Đường ưu ái?
Chỉ cần Lạc Diệc Thành an tâm làm việc, cộng thêm có cô con gái nhà họ Đường hỗ trợ thì một đời của hắn ta sẽ vô cùng rực rỡ. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến việc Lạc Diệc Thành sẽ ước hẹn ba năm với người phụ nữ mà trước kia từng ghét bỏ hắn ta, vừa nãy hai người còn ôn chuyện nữa.
“Tổng giám đốc Lạc thật là có phúc.”
Lạc Diệc Thành gật đầu, trên mặt tươi cười, hắn ta cũng không thấy rằng lời này có gì không đúng. Hắn ta đúng là có phúc lớn mới có thể có hôm nay, nở mày nở mặt trò chuyện vui vẻ với đám người này, thật sự đúng là ở sau lưng có Đường Quả ủng hộ hắn.
Ở trên thế giới này, hắn ta cũng tìm không được một người tin tưởng hắn, ủng hộ hắn như vậy. Có lẽ hắn ta sẽ không yêu người phụ nữ này, nhưng cô ấy rất quan trọng trong lòng hắn, có thể nói là vừa là thầy vừa là bạn. So với Tiền Bối Bối, hắn ta càng tôn trọng người phụ nữ này hơn.
Nhớ tới những chuyện mà hắn ta đồng ý với Tiền Bối Bối, trong lòng của Lạc Diệc Thành có chút bực bội.
Cổ Diệp ngồi ở một góc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ đang nói chuyện với người khác. Anh cười lạnh một tiếng: “Đều là giả.”
“Giả? Luật sư Cổ, anh đang nói gì vậy?”
Cổ Diệp lau mặt một cái, lộ ra nụ cười lịch sự với người tới, “Ông chủ Trần có phải là có việc gì tìm tôi?”
=====
Chương 51 (1066):
Tiệc rượu kết thúc, Cổ Diệp nhìn chi phiếu trong tay thì tâm trạng tốt hơn nhiều, anh hôn chi phiếu một cái rồi hài lòng nhét nó vào trong túi.
Nhưng mà khi anh nhìn thấy Đường Quả kéo tay Lạc Diệc Thành cùng đi ra, tất cả mọi người đều khen hai người vô cùng xứng đôi thì tâm trạng vui vẻ của anh lập tức biến mất.
Trên mặt anh mang theo nụ cười theo đám người đi ra. Lúc Đường Quả muốn lên xe, anh còn gọi một tiếng, “Cô Đường, nếu cô có việc gì cần thì lúc nào cũng có thể tìm tôi.”
“Luật sư Cổ khách khí rồi, Tiểu Quả hẳn là không có việc cần tìm anh.” Lạc Diệc Thành mở cửa xe, đưa Đường Quả vào, sau đó hắn ta ngẩng đầu lên nói với Cổ Diệp.
Cổ Diệp cười tủm tỉm, “Chưa chắc, việc gì tôi cũng có thể xử lý, một ngày nào đó Cô Đường sẽ cần tôi.” Cần anh phá án hoặc là cần anh làm ấm giường.
Tiền mà anh tiết kiệm cũng được kha khá rồi, chỉ còn thiếu một cô vợ trẻ. Anh đã tiết kiệm tiền nhiều năm như vậy, giờ thật vất vả mới tìm được cô vợ trẻ mà còn ăn không được, anh muốn điên lắm rồi.
Nhất là tên cặn bã nam Lạc Diệc Thành dám chiếm vị trí vốn thuộc về anh, đã thế còn dây dưa với những người phụ nữ khác, trong lòng của anh vô cùng khó chịu.
“Tạm biệt Cô Đường, nếu như cô có việc gì cần nhất định phải tìm tôi. Tuy rằng tốn hơi nhiều tiền, nhưng tôi nhất định sẽ khiến cô hài lòng.”
Lạc Diệc Thành ngược lại là thở phào một hơi, hắn ta cho rằng Cổ Diệp thật sự muốn chào hàng với Đường Quả. Cổ Diệp này thật sự giống như lời đồn, thật sự không có nhân phẩm, không biết anh ta làm thế nào mà sống được đến bây giờ.
Bởi vì trong tiệc rượu cả hai đều uống rượu, nên hai người gọi lái xe hộ đến. Mẹ Lạc và chị cả Lạc ngồi trên một chiếc xe, Đường Quả và Lạc Diệc Thành ngồi trên một chiếc xe khác.
Sau khi xe khởi động, Lạc Diệc Thành nghĩ đến việc Cổ Diệp tìm Đường Quả hai lần, hắn ta có chút hiếu kỳ rằng anh ta chào hàng gì với Đường Quả. Hắn ta hỏi, “Tiểu Quả, Cổ Diệp đó chào hàng gì với em vậy, tôi nghe nói danh tiếng của anh ta không tốt lắm.”
“Đúng là không tốt thật, rất keo kiệt.”
Nghe Đường Quả đánh giá như vậy, Lạc Diệc Thành cũng cười, “Tôi cũng nghe nói, đó là một người trong mắt chỉ có tiền. Trước đó anh ta đến tìm em nói gì vậy?”
“Anh ấy à…” Đường Quả cười nhẹ một tiếng, nói, “Anh ấy hỏi em lúc nào ly hôn, nếu như có ý định này thì có thể thụ lý vụ án giúp em, còn nói rằng năng lực làm việc của anh ấy chắc chắn không có vấn đề, cam đoan sẽ giúp em làm thỏa đáng.
Lạc Diệc Thành nghe xong thì mặt đen, “Sau này em cách hắn ta xa một chút, hắn ta không có ý tốt, vì kiếm tiền mà khuyên người khác ly hôn, phá hư gia đình người khác.”
“Ừm, em biết rồi.” Đường Quả cười nhạt, “Nhưng mà em nghe các bạn trong vòng nói, những vụ án mà anh ấy nhận chưa từng thất bại. Trên cơ bản thì những người muốn ly hôn chỉ cần trả nổi giá tiền thì sẽ vô cùng hài lòng với kết quả mà anh ấy làm.”
“Loại người này vẫn là bớt tiếp xúc thì hơn, vả lại chúng ta cũng sẽ không ly hôn.” Lạc Diệc Thành nói rất tự nhiên, “Em đừng nghe hắn ta nói bậy.”
Lúc này, Lạc Diệc Thành cũng chưa từng nghĩ rằng Đường Quả sẽ chủ động ly hôn với hắn. Bởi vì Đường Quả đánh giá Cổ Diệp không tốt nên hắn ta không suy nghĩ nhiều.
Trước đó bọn họ biết nhau nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ hắn ta chưa từng nghĩ đến việc cô gái rất thích hắn ta này từ khi bắt đầu đã nghĩ đến việc muốn ly hôn với mình. Trong lúc bọn họ có quan hệ hôn nhân, cô còn tính toán nhiều như vậy.
Hắn chỉ cho rằng cô gái này vẫn luôn yêu hắn, nếu như không phải vì yêu vậy thì tại sao cô lại một lòng một dạ ủng hộ sự nghiệp của hắn ta chứ?