Đó là một ác ma!
Bọn họ thà đối mặt với người của Đông Hải, cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Đặc biệt là Giang Ninh vừa nói, muốn giải quyết luôn một thể…
“Anh… anh rốt cuộc là ai?!”
Dương Húc kinh sợ kêu to.
“Không phải… các người vẫn luôn chờ tôi sao?”
Giang Ninh nhìn bọn họ và bước tới từng bước.
“Anh là người của Đông Hải à? Không thể nào!”
Dương Húc kêu to. Gã vừa nhận được điện thoại báo người của vùng đất cấm Đông Hải lựa chọn đi tới cửa khẩu thành phố Lâm Sơn, vừa hoàn toàn đánh nát giới xã hội đen của nhà họ Chu!
Gã đang chuẩn bị chúc mừng một trận, sau đó đi tới thành phố Lâm Sơn để thu lấy thành quả thắng lợi, tại sao trước mắt lại là người của Đông Hải được?
Hơn nữa, còn chỉ có một người!
Trái tim của gã đập mạnh thình thịch, sợ hãi lại bất an!
Thi thể giống như ngọn núi nhỏ thế kia, đổi lại là ai nhìn thấy cũng sẽ phải giật mình thôi.
Hầu kết của Dương Húc hoạt động, theo bản năng lùi lại hai bước, trong mắt lóe sáng: “Anh… anh là người nhà họ Long!”
Ngoài chuyện đó ra, làm gì còn có khả năng nào khác chứ.
Mà Giang Ninh căn bản không để ý xem bọn họ nói gì.
Trong lòng hắn bây giờ chỉ có một suy nghĩ, sớm giải quyết xong chuyện này, như vậy mình lại có thể sớm được gặp vợ mình.
Còn có chuyện gì quan trọng hơn thế chứ?
“Nhà họ Long thật to gan, muốn ngang nhiên đối địch với cả phương bắc saol”
Dương Húc cố ý kêu †o, nghĩ nếu có người nào có thể còn sống rời đi, ít nhất… Ít nhất có thể truyền tin tức ra ngoài.
Gã thấy Giang Ninh bước từng bước tới thì khủng hoảng đến mức hai chân run rẩy, còn cắn răng, nhắm mắt nói: “Giết! Gi ết chết hắn! Mau giết hắn đi!”
Người Đông Hải gì chứ? Căn bản không có khả năng này!
Chỉ dựa vào một mình Giang Ninh không ngờ gi ết chết nhiều người của bọn chúng như vậy, Dương Húc cảm thấy mình sắp suy sụp rồi.
Gã kêu to, mấy người bên cạnh cũng là người có kinh nghiệm nhiều năm trong giới xã hội đen, lúc này bọn họ.
đều hiểu rõ, hoặc là Giang Ninh chết, hoặc chính là bọn họ chết.
Bọn họ không để ý được quá nhiều, thậm chí không dám nhìn đống thi thể như ngọn núi kia. Mấy người cố kiên trì xông về phía Giang Ninh, rút vũ khí bên thắt lưng ra, trong mắt lộ ra vẻ hung ác!
“Âm!”
“Âm!”
Là tiếng trứng gà chọi đá!
TÁC: Mấy thi thể bay ngang, đập xuống dưới chân của Dương Húc. Gã sợ đến mức giống như mất hồn, kinh sợ kêu to lên.
Gương mặt đó sớm lại trắng bệch như tờ giấy, thậm chí không còn chút sắc máu nào.
Tiếng hít thở gấp gáp, hai chân run rẩy muốn chạy trốn, lại phát hiện mình thậm chí chẳng còn can đảm nào để chạy trốn nữa!
Chết!
Tất cả đều chết hết!
Bây giờ, giới xã hội đen ở lại trong cả cửa khẩu thành phố Bắc An này đều là ưu tú, cao thủ trong cao thủ, thậm chí còn có cao thủ cấp Tông Sư, nhưng bây g Ngay cả cao thủ cấp Tông Sư kia cũng bị Giang Ninh bẻ gãy cổ!