– Phỏng chừng cửu Thánh đã sớm động thủ tại tầng sâu nhất, tới lúc này mới không chấn áp được dư ba của cuộc chiến, khiến toàn bộ Hải Nhãn thâm uyên bị ảnh hưởng.
Hải Nhãn thâm uyên bị hủy, trong cửu Thánh có khí tức Đan Thánh còn mạnh mẽ, đã chiếm được ngôi đầu, thậm chí cướp được Thánh vật của Cổ Thánh!
Thư Hoàng cũng không keo kiệt, trực tiếp báo tin.
– Dĩ nhiên là Đan Thánh!
Vũ Đế nhẹ nhàng thở ra một hơi, nét mặt u sầu.
Sắc mặt những người còn lại cũng không tốt. Long Đế càng nhíu mày, nếu Đan Thánh thắng, Đan Châu sẽ đứng đầu chín châu, tương lai tám châu còn lại sẽ không được yên ổn.
– Có điều các ngươi cũng không cần lo lắng. Đan Thánh sở dĩ chiếm thượng phong là vì hắn đã sớm tế ra Thánh vật của mình.
Thư Hoàng lại nói.
Sở Vân hai lần nghe được từ Thánh vật, không khỏi sinh lòng hiếu kỳ. Tin tức về Thánh nhân, hắn vẫn chưa lý giải được nhiều.
Thư Hoàng rất kiên nhẫn, ôn hòa giải thích, nói:
– Tuy các ngươi là đại Đế, không biết rõ cũng là chuyện bình thường. Khi Thánh nhân chuyển sang kiếp khác, đa phần sẽ có một yêu vật cùng theo xuất hiện. Yêu vật này là duy nhất thế gian, sở hữu khả năng phát triển vô hạn. Là xứng đôi nhất với Thánh nhân, được Thánh huy gột rửa, bởi vậy xưng là Thánh vật.
– Uy lực Thánh vật cực kỳ lớn, dời núi lấp biển chỉ là chuyện nhỏ, che thiên tế nhật càng như bữa sáng. Thánh vật một khi được dựng dục ra, chính là yêu vật đứng đầu trong toàn bộ lục địa. Nó có thể trấn áp một châu, sở hữu đặc tính kỳ diệu, có thể bao dung vô hạn số mệnh, yêu vật khí vận tầm thường tuyệt không thể so sánh được. Càng quan trọng chính là, Thánh vật và Thánh nhân sở hữu nó có mối liên hệ kỳ diệu, bên trong
Thánh vật còn ẩn chứa những cảm ngộ tu hành của Thánh nhân.
Chức nghiệp ngự yêu sư vô cùng rườm rà, cần điều khiển đủ loại yêu vật. Thế nhưng khi đạt đến Thánh nhân, chỉ cần dùng đến một yêu vật duy nhất liền có thể giải quyết mọi việc từ phức tạp đến đơn giản, đó chính là Thánh vật.
Thánh nhân khi sử dụng Thánh vật và khi không sử dụng Thánh vật, chiến lực có sự khác biệt thật lớn. Đan Thánh tế ra Thánh vật của mình, còn tám Thánh còn lại không hề sử dụng, bởi vậy chiếm được thượng phong, kỳ thực cũng không có gì kỳ quái.
– Thảo nào Thánh vật Cổ Thánh xuất hiện liền kéo chín vị Thánh nhân tới, sức hấp dẫn thực lớn. Có thể nói, nắm giữ Thánh vật của Cổ Thánh, chính là sở hữu cảm ngộ tu hành của Cổ Thánh.
Sở Vân bừng tỉnh đại ngộ, lại không khỏi hiếu kỳ. Tinh Thánh bên trận doanh mình, không biết sở hữu Thánh vật gì đây?
Thư Hoàng cười nhưng không nói, ngón tay chỉ lên bầu trời.
Lúc này Tinh Thánh Điện đang nứt vỡ muốn đổ, nguyên bản mái điện đã đổ xuống, tất cả mọi người bên trong đều có thể nhìn thẳng ra tinh hải bên ngoài.
Sở Vân nhìn lại theo hướng ngón tay Thư Hoàng chỉ, liền thấy một kiện yêu vật đang đứng yên trong không trung, tản mát ra tinh quang sáng ngọc, bao phủ toàn bộ Tinh Thánh Điện.
Tinh Thánh Điện đang rung chuyển nứt vỡ, dưới tinh quang này, tựa như một con cự thú bị thương được trấn an. Mỗi một khối đá vụn bị vỡ ra, giống như thời gian quay ngược trở lại, đều lũ lượt kéo về, một lần nữa trở lại chỗ cũ. Không đến chốc lát sau, Tinh Thánh Điện
đã khôi phục lại nguyên trạng, tinh bài cũng được chữa trị hoàn mỹ, có thể tiếp tục sử dụng.
– Nó chính là Thánh vật của Tinh Thánh.
Thư Hoàng giải thích.
– Nguyên lai là nó.
Tần Đế thì thào, Long Đế nhìn phía Sở Vân, thần tình có chút phức tạp.
Sắc mặt Sở Vân tràn ngập cổ quái.
Yêu vật này hắn quen thuộc mười phần, đã từng đi cùng theo hắn không ít năm tháng.
Nó có hình dáng giống bát ăn cơm, chế bằng ngọc xanh, dáng dấp cổ xưa. Không phải Tinh Hải Oản thì là gì?
Chỉ là Tinh Hải Oản trước đây sứt mẻ không tốt, mặt ngoài nhám tối không chút ánh sáng, giống như bát ăn xin của một tên khất cái. Còn lúc này, nó rạng rỡ quang huy, như một ngôi sao lớn, đứng đầu thiên địa. Đối mặt với nó, con người như được ngưỡng vọng tinh không, vô tận thâm thúy, thần bí và mờ ảo.
Không lâu sau khi Tinh Thánh Điện được khôi phục nguyên trạng, Du Hoàng cũng xuất hiện. Nguồn truyện: Truyện FULL
– Thiếu chút nữa là không xong rồi!
Hắn thở hổn hển, hai tay ôm ngực, vẻ mặt vẫn còn khiếp sợ.