Cái này đã cực kỳ kinh người, mới xuất thế tứ Vương mà thôi, cũng đã mạnh như vậy, Bát Vương cùng xuất hiện thật có khả năng san bằng thiên hạ lần thứ hai. Hơn nữa, Mã Đa Bảo vẫn chưa ra tay, hắn mới là cường giả chân chính, sức chiến đấu đứng đầu nhất.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lại nói:
– Tại sao các ngươi tự phong ấn lâu như vậy?
– Thời gian không đúng.
Thái Âm Vương lắc đầu.
– Lúc đó hoàn cảnh thiên địa quá tệ, võ đạo không có đạt đến đỉnh cao, quốc thế cũng không đạt đến cực hạn, bởi vậy…
Nàng làm một động tác khai thiên.
– Tuy sức chiến đấu của bệ hạ đứng đầu cổ kim, nhưng vẫn không cách nào thành công. Vì lẽ đó chúng ta không thể làm gì khác hơn là tự mình phong ấn, chờ thời gian tốt sẽ trở ra.
Hiện tại thời gian này xác thực rất tốt, hoàn cảnh võ đạo ấm lên, thực lực tổng hợp của Hằng Thiên Đại Lục mạnh nhất trong vạn năm qua, quốc thế có thể mượn tự nhiên cũng mạnh hơn.
Chuyện này vẫn phải có thực lực a, một làn sóng không được, vậy ngủ một giấc, khi tỉnh dậy đánh tiếp.
– Chiếu nói như vậy, nơi này đều là của các ngươi?
Lăng Hàn hỏi.
– Đó là tự nhiên, nếu không ngươi cho rằng bản vương đuổi theo cái phá Đan Các này làm gì?
Thái Âm Vương hừ hừ nói.
– Đồ vật mọc chân này, là Đan Các?
Khóe miệng của Lăng Hàn co giật, dù sao lâu vũ mọc chân bay hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, quả thực đã thành tinh.
– Đan Các này do một khối Thần thiết chế tạo, kỳ thực tương đương với một lò luyện đan, lại được bệ hạ lấy nguyên khí không ngừng ôn dưỡng, thời gian càng lâu, hiệu quả sẽ càng mạnh.
Thái Âm Vương nói.
– Có điều, bởi vì chúng ta ngủ quên, khối Thần thiết kia được nguyên khí ôn dưỡng sinh ra ý thức của mình, lại không nhận bản vương và Hỏa Diễm Vương!
Lăng Hàn nói:
– Vậy các ngươi vẫn chưa đắc thủ?
– Chưa!
Thái Âm Vương rất giận.
– Khối Thần thiết kia quả thực thành tinh, tính toán thời gian, làm sao cũng hai mươi vạn năm đi, ngày đêm bị nguyên khí tẩm bổ, nó cũng trở nên lợi hại, bệ hạ không ra tay, đời này hẳn là không ai làm gì được nó.
Này cũng nâng Mã Đa Bảo quá cao đi?
Nhưng suy nghĩ một chút, người ta có sức chiến đấu thứ nhất từ cổ chí kim, ca ngợi nhiều hơn nữa cũng không nhiều.
Lăng Hàn không khỏi hiếu kỳ:
– Đó là đan dược gì?
Hắn là đan đạo đế vương, đối với đan dược tự nhiên cảm thấy rất hứng thú.
– Thái Cực Tinh Nguyên Đan.
Thái Âm Vương nói.
Sắc mặt của Lăng Hàn hơi thay đổi:
– Đây chính là Thần đan!
Đan dược Thiên Cấp thượng phẩm chính là Thần đan, có chút ngay cả Phá Hư Cảnh cũng không thể ăn, ăn sẽ bạo thể mà chết. Thái Cực Tinh Nguyên Đan chính là cực phẩm trong đó, có thể làm cho Thần linh trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng đến tột cùng mạnh bao nhiêu, Lăng Hàn lại không biết, bởi vì hắn căn bản không biết trình độ Thần cấp.
– Không sai, đây là kế hoạch của chúng ta, sau khi thiết cao thành công lại dùng, không nghĩ tới cái Đan Các này dám không để ý tới bản vương!
Thái Âm Vương nghiến răng nghiến lợi.
Lăng Hàn cười cợt nói:
– Cũng không vội, còn có một quãng thời gian rất dài.
Coi như bình định Ngũ Đại Tông Môn, khai thiên cũng không phải nói mở liền mở, nhất định phải vạn dân quy tâm, bằng không quốc thế chính là độc dược.
– Đúng rồi, nếu ngươi tiến vào Khí Các, lấy được Bảo khí gì vậy?
Thái Âm Vương thuận miệng hỏi.
Lăng Hàn lấy Tích Sinh Kiếm ra, nói:
– Ầy, chính là nó.
Thái Âm Vương hít vào một ngụm khí lạnh:
– Thiên hạ đệ nhất sát kiếm lại rơi xuống trong tay ngươi, tên béo đáng chết kia nói trừ hắn ra, thế gian không ai có thể thu được.
– Tiểu tử ngươi thực may mắn, đây chính là Bảo khí do bệ hạ tự tay luyện chế, cũng là duy nhất, uy năng… không thể tưởng tượng!
—————