– Kim tiên sinh nói thật có lý. U Châu là một chiến dịch trường kỳ, không phải là vấn đề có thể giải quyết trong một hai ngày. Nếu là như vậy tạm thời không luận Tần mỗ có thể ở lại nơi này bao lâu, đem những việc mà Kim tiên sinh đã nói làm xuống, cũng là một chuyện tốt phúc trạch vô hạn. Được rồi, ta lập tức thượng tấu Liêu Đông Quân Cơ Xứ, đòi hỏi vật liệu cùng người.
– Còn có ngựa.
Lý Tự Nghiệp xen vào một câu:
– Lần trước chiến bại mất hơn bốn vạn con ngựa. Hiện giờ U Châu chỉ còn lại hơn một vạn chiến mã, hơn hai vạn ngựa thường, thật sự không đủ dùng.
Tần Tiêu nhíu mày:
– Xem ra chuyện chúng ta muốn làm thật đúng là nhiều ah. Một vạn chiến mã, hai vạn tạp mã, đối với mười hai vạn đại quân U Châu mà nói đích thật là quá ít. Năm đó Sóc Phương quân có chín vạn người, còn có kỵ binh chính quy hơn hai vạn, bộ quân cơ hồ một người một ngựa dùng hành quân hoặc chở vật. Không nói quá nhiều, ít nhất còn cần hai vạn chiến mã, ba vạn tạp mã. Ha ha, đây chính là con số thiên văn! Làm sao có thể một thoáng lấy ra được nhiều ngựa như vậy? Mã tràng lớn nhất Đại Đường tại Lũng Hữu xa mấy ngàn dặm, muốn chuyên chở tới đây thật không thực tế.
Kim Lương Phượng mỉm cười:
– Chiến mã có thể thu mua một ít ở mã tràng vùng gần Hà Đông. Tuy rằng hai năm qua tai họa liên tục xảy ra khiến thảo tràng bị hủy hoại thật lớn, nhưng nhiều ít một hai vạn con vẫn có thể tìm được. Tạp mã có thể thu mua của dân chúng ở vùng châu huyện Hà Bắc, Hà Đông, chẳng qua dùng nhiều tiền hơn một chút. Nếu như vẫn còn thiếu…chúng ta có thể cướp thôi, tựa như cách làm của đại soái ở Sóc Phương năm đó.
Tần Tiêu không khỏi thất thanh cười:
– Xem ra bất kể như thế nào lần này chúng ta cần hung hăng báo thù một chút, ít nhất đem số ngựa bị mất cướp trở về. Vậy thì tốt, ta vừa có thể đưa tay đánh cướp với hoàng đế, cũng không biết hắn có bị giận dữ mà cách chức của ta hay không, ha ha…Lấy giấy bút, ta lập tức thượng tấu, Kim tiên sinh, ngươi…
– Sáu trăm dặm gia tốc chuyển thẳng Trường An thôi!
Kim Lương Phượng cũng nở nụ cười, Tần Tiêu cùng mọi người đều lớn tiếng cười to.
Trong lòng Tần Tiêu băn khoăn, cần công tượng thì không sao, nhưng không thể tiếp tục mở miệng đòi tiền, bằng không làm người thật phản cảm. Không bằng trực tiếp đòi thiết cùng ngựa. Người trong triều đình sẽ không ngu xuẩn tới mức thật sự vận chuyển thiết cùng ngựa đến, nhất định sẽ chi tài chính. Ân, cứ làm như thế đi…
Viết xong tấu chương, Tần Tiêu đóng ấn soái, giao cho Kim Lương Phượng đi xử lý. Đây cũng không phải mật tấu, dù sao việc này vẫn cần có đương gia của Liêu Đông Quân Cơ Xứ xử lý. Hơn nữa nếu chuyên môn mật tấu, không tránh khỏi sẽ làm đám người Diêu Sùng phản cảm.
Làm xong việc này, Tần Tiêu cảm giác một trận thoải mái. Tuy rằng muốn chế tạo trang bị cùng mua ngựa cũng không phải cách nào thiết thực nhất, nhưng xem như ích lợi cho chiến cuộc. Kế tiếp là trọng yếu nhất, chính là nhấc lên sĩ khí cùng ý chí chiến đấu của các tướng sĩ.
Đây là một vấn đề khó giải quyết.
Đầu tiên, hiện tại đại bộ phận quân nhân U Châu là tân binh. Tín ngưỡng cùng ý chí chiến đấu của họ còn thật lâu mới có thể so sánh với lão binh chinh chiến sa trường lâu năm. Nhưng mà…bọn hắn cũng có một đặc điểm, chính là khờ dại một ít, thật dễ kích động!
Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Tiêu không khỏi hồi tưởng lại thật nhiều sự tình của “kiếp trước”, những lão quân cách mạng – hồng quân, ở tình huống không lương thực lại khởi hành một chuyến trường chinh hai vạn năm ngàn dặm, hơn nữa trải qua cuộc chiến tranh gian khổ trác tuyệt, lấy được giải phóng thắng lợi trong cả nước. Tình hình như vậy so với U Châu quân trước mắt càng thêm khó khăn hơn. Đây là một hành động mà cần có tín niệm cuồng nhiệt chống đỡ. Cần đề cao sĩ khí bộ đội, tiêu trừ áp lực chiến tranh chỉ có ba cách, thứ nhất là giết chóc cùng phá hư, thứ hai là giảm sức ép bằng tính dục, thứ ba là tín ngưỡng cuồng nhiệt!
Trước mắt yêu cầu U Châu quân đi giết chóc cùng phá hư là chuyện không thực tế. Dùng tính dục? Làm ơn, hiện tại trong U Châu thành gà trống còn nhiều hơn gà mái. Nữ nhân, lão nhân, hài tử đã sớm được di chuyển khỏi đại quân trấn này từ sớm.
Xem ra biện pháp duy nhất chính là làm coh các chiến sĩ có được tín niệm cố định, tín ngưỡng cuồng nhiệt! Đây chính là kỹ thuật sống. Không phải chỉ nói “các huynh đệ cố lên, liều mạng cho lão tử” thì có thể giải quyết vấn đề… thân là chủ soái một phương, đầu tiên cần từ trên người mình thể hiện ra loại cuồng nhiệt này, ảnh hưởng đến các tướng quân cùng binh lính bên người, vậy thì mới được!