Rắc
– Aaaaaa.(Vân Sơn)
Vân Sơn kêu lên một tiếng thê thương, cánh tay của hắn bị Đường Long sinh sinh cho vặn gãy, Vân Sơn lùi về sau nhưng cánh tay lại duỗi xuống không thể nhấc lên được. Đường Long mỉm cười, bàn tay xòe ra có một đóa hoa liên đủ lại nhan sắc khác nhau, Vân Sơn cảm nhận được uy hiếp trí mạng.
– Vân Lăng, tên hỗn đản này.(Vân Sơn)
– Đường Long mau dừng tay, bọn họ là vô tội.(Vân Vận)
– Vô tội? Mấy năm qua ta tra ra được rất nhiều chuyện xấu của Vân Lam Tông đấy. Trước đó, khi mà Vân Sơn vẫn tại vị thì có rất nhiều thế lực đối địch với Vân Lam Tông, hắn dung túng đệ tử và trưởng lão giết sạch toàn bộ một gia tộc.
Vân Vận chấn kinh nhìn Vân Sơn, nàng không ngờ sư phụ mình lại dấu mình nhiều chuyện như vậy, chả trách mỗi lần nàng đi ra ngoài là cảm nhận được có vài ánh mắt bất thiện nhìn mình khi biết mình là Tông chủ Vân Lam Tông.
Hỏa Liên bên trong tồn trữ năng lượng rất cuồng bạo, chỉ cần nổ tung là có thể hủy diệt Vân Lam Tông.
– Phật Nộ Đường Liên.
Đường Long cánh tay khẽ vỗ, Hỏa Liên trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang hướng về phía Vân Sơn bắn tới. Vân Sơn thấy vậy liền lách mình hướng lên cao chạy trốn, Hỏa Liên đuổi sát phía sau.
– Bạo.
Một chữ từ trong miệng Đường Long thốt lên.
Ầm
Một tiếng kinh thiên động địa ầm vang, tầng mây bị vụ nổ tạc ra ngoài, tiếng vang vọng truyền ra khắp phương hướng Vân Lam Tông trăm dặm.
Không trung ầm vang tiếng sấm nổ. Giờ phút này đỉnh Vân Lam Sơn trong khoảnh khắc giống như biến thành một tòa núi lửa phun trào. Hỏa Liên nóng cháy khuếch tán hỏa sóng lan tỏa theo một hình vòng cung. Chỉ một thoáng Vân Lam Sơn bắt đầu kịch liệt chấn động, từng đường vết nứt theo chấn động xuất hiện trên vách núi lan tràn mở ra. Đất đá sụp đổ, cây cối đốt hủy. Cảnh tượng nghiễm nhiên như tận thế hủy diệt.
Mãnh liệt hỏa sóng lan tỏa thành hình một đóa hoa sen khổng lồ bao chùm toàn bộ Vân Lam Sơn. Thậm chí phạm vi xung quanh trăm dặm đều có thể rõ ràng thấy được.
Mọi người ngẩng đầu lên muốn chứng kiến Vân Sơn tình huống thì bọn họ thấy, Vân Sơn một bên cánh tay không ngừng có máu tươi chảy ra dần hạ xuống, hắn hiển nhiên là vẫn còn sống nhưng mà trọng thương.
Một chiêu này của Đường Long khiến cho Vân Sơn trọng thương hơn nữa Vân Lam Tông một nửa kiến trúc sụp đổ và đệ tử cùng trưởng lão chết trận rất nhiều.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hỏa sóng bao phủ Vân Lam Sơn rốt cục dần dần tiêu tán. Hiện ra trong tầm mắt của mọi người là một đống hỗn độn cũng đoán trước được điều này nhưng Hải Ba Đông vẫn nhịn không được cười khổ lắc lắc đầu.
Bụi mù tiêu tán, khắp quảng trường giống như vừa trải qua địa chấn. Ngang dọc bốn phương tám hướng những khe sâu, đường nứt lan tràn đan xen vào nhau. Tòa đại điện nguyên bản cao ngất cơ hồ cũng sụp đổ hơn phân nửa, tấm bia đá sừng sững ở trung tâm quảng trường kia cũng bị oanh tạc chỉ còn lại không đến một nửa. Phần lớn kia đã bị lực lượng khủng bố của hỏa liên phá tan thành phấn mạt. Ngoài quảng trường, một vài phòng óc cùng đại sảnh chung quanh cũng trực tiếp biến thành một mảnh phế tích.Trên quảng trường, không ngừng vang lên tiếng kêu rên của đám Vân Lam Tông đệ tử.
– Haiz, Vân Lam Tông không có.(Vân Vận)
– Điều này cũng xứng đáng với dã tâm của hắn.(Lâm Linh Tú)
– Phu quân có cần nhất thiết phải dùng tới hai lần hủy diệt tính đả kích Đấu Kỹ không?(Hỏa Trĩ)
– Hắn nổi giận trong lòng là có nguyên nhân, tất cả là vì tên Vân Sơn kia muốn Đấu Kỹ trên tay Nạp Lan Yên Nhiên.(Lâm Linh Tú)
Lục phá hoại của Phật Nộ Đường Liên vẫn chưa phải là hoàn mỹ, nguyên nhân là vì trong tay Vân Sơn cái bát, cái bát trong tay Vân Sơn thả ra lồng năng lượng khổng lồ có dạng như hình một cái bát úp xuống đã ngăn cản phần lớn lực tàn phá. Cự đại năng lượng tráo bao phủ trọn vẹn đỉnh Vân Lam Sơn.
– Đã nhiều năm như vậy. Ngươi là người thứ nhất có thể làm cho Vân Lam sơn thành bộ dáng này. Ta quả thật đã nhìn thấp ngươi.(Vân Sơn)
Ánh mắt thong thả đảo qua đống hỗn độn rải rác khắp nơi. Vân Sơn bỗng nhiên nở nụ cười. Trong tiếng cười không có ý che dấu cơn thịnh nộ.
– Đường Long hủy tông môn giết trưởng lão. Ta, lấy mệnh lệnh của Vân Lam Tông đệ bát đại tông chủ tuyên bố. Từ nay, tất cả phàm là đệ tử của Vân Lam Tông đều phải tuyệt đối chấp hành. Cho dù phải chết, Nhục của tông môn phải lấy máu mà rửa.(Vân Sơn)
– Haha, tuyên bố rất hùng hồ nhưng mà ngươi nghĩ Vân Lam Tông đệ tử chịu đựng được bao lâu?
Đường Long tay phải nấm chặt có khí ép bọc bao phủ, tay trái xòe ra có đóa Hỏa Liên trôi nổi. Thấy một màn này thì những đệ tử Vân Lam Tông cũng không dám làm càn, Vân Sơn mí mắt co giật không thôi.
Vân Sơn quyết định phải bắt được Đường Long, hắn tin tưởng chỉ cần mình bắt được Đường Long hỏi ra trong tay hắn hai Đấu Kỹ cường đại đó thì mình thống nhất Gia Mã Đế Quốc dễ như trở bàn tay.
– Nhìn ánh mắt của ngươi vẫn không nhận ra sự chêch lệch giữa hai chúng ta.
– Hừ, nhiều năm như vậy thứ mà ta muốn đều phải đoạt vào trong tay.(Vân Sơn)
– Mạnh miệng lắm, chỗ dựa của ngươi đã bị ta đoán được rồi.
Vân Sơn sắc mặt kịch biến, chỗ dựa của hắn lại bị Đường Long biết được.
– Vụ hộ pháp, không xuất hiện cùng ta chào hỏi sao?
Trong hư không yên tĩnh một chút đột nhiên xuất hiện một đoàn hắc vụ mà từ trong hắc vụ có những xiềng xích bắn ra ngoài. Vân Sơn thấy thế cũng động thủ, thân hình của hắn hóa thành hai đạo tàn ảnh một trước một sau lao về phía Đường Long.
– Điêu trùng tiểu kỷ mà thôi.
Đường Long hít vào một hơi thật sâu rồi vận chuyển Long Khí đưa tới yết hầu của mình, thét lên một tiếng.
Ngang
Đinh tai nhức óc tiếng gào làm cho toàn bộ người nghe được cảm nhận được linh hồn mình chấn động không thôi. Vân Sơn trên mặt hiện lên vẻ thống khổ, hắc vụ rung rẩy kịch liệt huyễn hóa thành nhân hình.
– Đường Long, ngươi dám phá hoại chuyện tốt của ta?(Vụ hộ pháp)
– Đừng có trách ta, chỉ có trách tên Vân Sơn trêu chọc ta mà thôi.
Vụ hộ pháp cũng biết tiền căn hậu quả khởi nguồn là từ Vân Sơn mà ra, nếu không kế hoạch của hắn đã thành công rồi.
– Hắn là ai?(Vân Vận)
– Hắn cho ta cảm giác rất chán ghét.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Hắn là người của Hồn Điện, một thế lực cực kì cường đại ở Trung Châu. Bọn họ không việc ác gì không làm, sở thích yêu nhất là lấy đi linh hồn con người đặc biệt là Luyện Dược Sư linh hồn.(Lâm Linh Tú)
Vụ hộ pháp trừng mắt nhìn Vân Sơn, năm đó hắn chọn trúng Vân Sơn là vì cảm giác được hắn sẽ giúp ích cho mình thực hiện kế hoạch nên trợ giúp Vân Sơn đột phá bước vào Đấu Tông. Nào ngờ, Vân Sơn khi đột phá Đấu Tông tính tình thay đổi, thường xuyên không nghe theo chỉ lệnh của hắn mà dã tâm cũng bành trướng.
– Trước tiên, loại bỏ ngươi ra khỏi cuộc chơi đã.
Đường Long đảo mắt nhìn Vân Sơn, thân hình thoắt một cái đã xuất hiện trước mặt Vân Sơn, chưa kịp để Vân Sơn hoàn hồn thì Đường Long đã xuất thủ. Vân Sơn phản ứng lại liền cảm nhận được lồng ngực đau đớn, hắn cúi đầu nhìn thấy được cánh tay của Đường Long quán xuyên lồng ngực mình.
– Khụ… Phong Cực – Vẫn Sát… khụ.(Vân Sơn)
Lúc này, quanh thân Vân Sơn, không khí trong nháy mắt ngưng kết lại. Ngón tay đột nhiên chỉ thẳng hướng Đường Long hét lớn một tiếng, chỗ ngón tay bạch quang bạo thiểm, một đạo quang tuyến cực kỳ mảnh khảnh bạo bắn ra.
– Vùng vẩy trước khi chết mà thôi.
Đường Long cũng tùy ý để cho đạo quang tuyến đánh lên người mình nhưng không phá được phòng ngự của bản thân. Đường Long rút tay của mình về, Vân Sơn cơ thể rơi xuống bên dưới, những đệ tử Vân Lam Tông thấy Tông chủ tiền nhiệm chết thì hoảng sợ tứ tán bỏ chạy, bọn hắn biết Vân Lam Tông đại cục đã định.
– Giờ chúng ta nên giải quyết việc riêng nhỉ, Vụ hộ pháp?
– Có điên mới đánh với ngươi.(Vụ hộ pháp)
Vụ hộ pháp nguyên bản dự tính là tập kích bất ngờ Tiêu Viêm cướp đi Dược Trần linh hồn, hắn trốn trong bóng tối quan sát cuộc đại chiến giữa Tiêu Viêm vs Nạp Lan Yên Nhiên liền bén nhạy nhận ra được trên người Tiêu Viêm có ba động linh hồn mãng liệt, hắn 100% xác định khi mà Dược Trần truyền thâu cho Tiêu Viêm Bí pháp – Thiên Hỏa Tam Huyền Biến.
Vụ hộ pháp biết mình đánh không lại Đường Long nên xoay đầu bỏ chạy, Đường Long đâu có để Vụ hộ pháp được như ý.
– Như Lai Thần Chưởng.
Kim sắc chưởng ấn hướng Vụ hộ pháp rơi xuống, Vụ hộ pháp liền ẩn vào trong hư không né tránh.
Ầm
Khói bụi mù mịt bay lên, Vụ hộ pháp từ trong hư không té bay ra ngoài, khóe miệng có máu tươi chảy ra. Đấu Kỹ mà Đường Long dùng đánh tới tuy không có tổn thương được Vụ hộ pháp nhưng mà đánh cho không gian nơi hắn trốn vào rung động tác động đến hắn.
– Ngươi không thể giết ta, nếu ngươi giết ta thì người của Hồn Điện sẽ không bỏ qua cho ngươi.(Vụ hộ pháp)
– Haha, trước đây Hồn Nguyên Thiên cũng nói câu đó. Kết quả là bị ta diệt sát, ngươi cảm thấy lời nói của mình uy hiếp được ta?
Vụ hộ pháp đôi mắt co rụt lại, hắn không ngờ tới một cường giả như Hồn Nguyên Thiên cũng bỏ mình dưới tay của Đường Long. Vụ hộ pháp cũng nhận mệnh vì hắn biết mình trốn không thoát được khỏi bàn tay của Đường Long, Đường Long thấy Vụ hộ pháp không phản kháng cũng không nói nhiều mà ngón tay nhất chỉ, mi tâm Vụ hộ pháp có lỗ máu xuất hiện.
Vụ hộ pháp cứ thế mà bỏ mạng dưới tay Đường Long, hắn cơ thể cũng không được yên thân vì Đường Long dùng Dị Hỏa đốt trụi cơ thể của hắn.
– Chúng ta đi thôi.
– Bọn hắn thì sao?(Vân Vận)
– Mặc kệ bọn chúng, lúc bọn chúng lựa chọn tham dự vào cuộc chiến này liền chú định phải tự sinh tự diệt rồi.
– Lão công, ta cảm giác mình sẽ đột phá.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Áp chế một chút, ta đưa mọi người tới nơi an toàn.
Đường Long trên thân Không Gian chi lực dũng động đưa toàn bộ mọi người biến mất tại Vân Lam Tông mà khi bọn họ rời đi để lại là Vân Lam Tông một mảng hoang tàn. Gia Hình Thiên nhìn thấy không rét mà rung.
– Truyền lệnh của ta, từ nay về sau người Hoàng Thất thấy Đường Long không được nổi lên xung đột. Nếu không dựa vào Quân pháp xử trí.(Gia Hình Thiên)
Gia lão đối với Gia Hình Thiên mệnh lệnh cụng gật đầu đồng ý, một người đủ sức hủy diệt Vân Lam Tông thì Gia Mã Hoàng Thất không muốn trêu chọc, huống chi vẫn là một tên sát tinh.
Già Nam Học Viện
Đường Long đưa mọi người trở về Già Nam Học Viện, Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên khi biết nơi này là Già Nam Học Viện ở Hắc Giáo Vực cũng kinh ngạc không thôi, khoảng cách giữa Vân Lam Tông và Già Nam Học Viện rất xa mà Đường Long lại dễ dàng đưa các nàng trở về.
– Thật là nhàm chán, ta đánh không đã tay gì hết.(Tử Nghiên)
Tử Nghiên trong trận chiến với Vân Lam Tông cũng là giết nhiều hắn, nhiều người thấy nàng nhỏ con tưởng dễ bắt nạt nên vây công, kết cục là bị nàng phản sát làm thịt. Vài trưởng lão Vân Lam Tông ỷ vào mình tu vi cao hơn Tử Nghiên muốn tróc nã nàng cũng bị đánh cho một trận.
Vân Vận và Nạp Lan Yên Nhiên khóe miệng co giật, Tử Nghiên thân hình nhỏ nên tưởng rằng nàng cùng lắm là Đại Đấu Sư nhưng khi phát lực lại là Đấu Linh.
Lúc này, Hàn Nguyệt đi vào trong biệt viện, nàng đối với biệt viện có thêm người cũng không có kinh ngạc.
– Hàn Nguyệt, tới tìm ta có việc gì không?
– Ta trong quá trình làm nhiệm vụ phát hiện một vật rất có giá trị nhưng mà có Ma thú canh chừng nên không có lấy đi.(Hàn Nguyệt)
– Ồ, là vật gì mà để cho ngươi đánh giá cao như vậy?