“Đùng!”
Lôi điện xé toang khung trời, hai bóng người lướt qua nhau, quyền cước như chớp, sau một tiếng nổ lớn, cả hai vị chấn văng ngược tác nhau ra xa.
Mục Trần bị đẩy lui cả trăm bộ, loạng choạng ổn định thăng bằng, cánh tay run rẩy, tay áo đã tan nát từ lúc nào.
Tần Lăng chỉ lui hơn mười bộ, dù chiến lực ngang ngửa nhưng thực lực Chí Tôn tam phẩm vẫn chiếm ưu thế không ít khi giao chiến chính diện.
Tần Lăng xoa xoa nắm đấm, bóp tay rốp rốp, lạnh lẽo nhìn Mục Trần, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc. Không ngờ tên tiểu tử kia lại có khả năng ngạnh đấu sức mạnh đến thế này.
Lôi Ma Thể này Tần Lăng đã luyện trong Lôi Ma Uyên suốt 10 năm, mới tạo ra được thành tự thế này. Không ngờ cơ thể mà đối phương rèn luyện so ra cũng chẳng kém hơn chút nào.
Kết quả như vậy thật sự đáng ghét.
Khởi động cái bẫy loại bỏ chiến ý, hắn không muốn lại có một kết quả ngang cơ lần nữa!
Đôi mắt thù hằn hiện rõ trên gương mặt Tần Lăng, bất chợt hắn mạnh mẽ kết ấn, lôi vân trùng trùng ào ạt hội tụ quanh hắn, chốc lát hình thành một cái bóng lôi điện khổng lồ bao bọc lấy hắn.
– Lôi Ma pháp thân!
Tần Lăng quát lên, cái bóng khổng lồ hình thành, hai bàn tay to lớn đập vào nhau, rồi dũng mãnh kéo ra, một cái roi điện xám tro khổng lồ dài cả nghìn trượng lao vút đi tấn công Mục Trần.
– Lôi Ma Tiên!
Mục Trần lắc mình, lôi tiên bắn tới xuyên thủng thân thể hắn.
Một kích đắc thủ, Tần Lăng lại không tỏ ra vui vẻ, mà ngược lại nhíu mày khó chịu, vì rõ ràng thân ảnh Mục Trần đang từ từ tan đi, chỉ là một tàn ảnh.
“Rầm!”
Tần Lăng mắt lóe sáng, lôi tiên vung lên quất ra sau, vẽ một đường cong đáng sợ cùng tiếng chan chát đặc thù của roi.
Không gian phía sau hắn đột nhiên bị xé ra, long ảnh xuất hiện, cùng với sát khí ngập trời. Đại Tu Di Ma Trụ phủ cái bóng lớn hung hăng đập xuống thân ảnh khổng lồ.
“Vút!”
Roi điện với tốc độ nhanh bất thường đã đánh tới trước, quấn lấy Đại Tu Di Ma Trụ, lôi điện xám tro nổ bùm bùm phá hoại thân trụ, có vẻ như muốn phá hủy luyện hóa ma trụ.
Thế nhưng hung sát khí của Đại Tu Di Ma Trụ bạo phát, hoàn toàn kháng cự lôi điện phá hoại.
– Hung khí không tồi, ta lấy!
Tần Lăng liếm môi khoái trá, sức mạnh bất ngờ bộc phát, ngọn roi điện quấn lấy Đại Tu Di Ma Trụ kéo nó bay về, Mục Trần vận Lôi Thần Thể cực hạn cũng không thể trụ lại nổi, bởi vì lúc này Tần Lăng đã dùng tới Chí Tôn pháp thân.
– Muốn nuốt bảo bối của ta, coi chừng nghẹn chết!
Kim quang sáng chói từ đôi mắt Mục Trần chiếu rọi, chỉ nháy mắt pháp thân rực rỡ như vàng ròng xuất hiện giữa trời, vầng liệt nhật tỏa sáng sau đầu, uy áp thập túc.
Đại Nhật Bất Diệt thân!
Đại Nhật Bất Diệt thân giơ bàn tay khổng lồ chụp lấy Đại Tu Di Ma Trụ, sức mạnh khủng bố hoàn toàn hủy đi lực kéo, mặc cho Lôi Ma pháp thân cố sức thế nào cũng không làm cho ma trụ nhích thêm một phân.
– Thích lắm à? Vậy cho ngươi!
Mục Trần cười gằn, nhất thời sát khí ma trụ bùng phát, chấn cho Lôi Ma pháp thân cũng phải rời tay. Đại Nhật Bất Diệt thân tiến tới, kim quang càng thêm rực rỡ, làm cho thiên không cũng run rẩy.
“Ầm!”
Kim quang như nước trào ra, phủ lên Đại Tu Di Ma Trụ hắc ám, làm cho nó cũng trở thành một màu hoàng kim. Hoàng kim ma trụ được sức mạnh xé trời phá núi của Đại Nhật Bất Diệt thân vung lên, lôi vân trùng điệp bị đánh dạt đi, hung hãn đập vào đầu Lôi Ma pháp thân.
– Lôi Ma Thác Nhạc Thủ!
Sức mạnh áp đảo bất ngờ từ trên cao ập xuống khiến cho Tần Lăng biến sắc, hắn không tưởng tượng được vì sao Mục Trần lại có sức mạnh dời non lấp biển như thế. Không hề khinh thường, không hề chậm trễ, Lôi Ma pháp thân giơ cao hai tay, lôi điện xám tro ngưng tụ, tạo thành một lôi thủ to lớn chống đỡ không gian, hùng vĩ như núi lớn.
“Bang!”
Hoàng kim ma trụ vẫn hung hăng đập xuống, một âm thanh vang rền làm tất cả mọi người hết hồn.
Kình lực cuồng bạo tung hoành không trung.
Động tĩnh làm cho chiến trường hỗn loạn bên kia cũng tạm dừng, mọi chiến sĩ cường giả đều lui trở về trận địa của mình, kinh nghi hãi hùng nhìn qua bên này.
Nơi đó, hoàng kim ma trụ đang từ tốn đè xuống, bàn tay lôi điện khổng lồ như quả núi kia lại đang chậm chạp bị ấn xuống.
Tư thái bị đè nghiến chậm chạp, nhưng lại không cản được.
Tần Lăng sắc mặt trở nên khó coi.
“Rắc.”
Đột nhiên một âm thanh gãy vỡ vang lên, vô số cường giả tròn mắt nhìn thấy lôi thủ xuất hiện những đốm sáng kim sắc, rồi càng lúc càng rực rỡ.
“ầm ầm!”
Kim quang bùng phát, lôi thủ to lớn nổ tung.
Ai nấy hết hồn hít hà.
Không ai ngờ được, Tần Lăng sau khi đã thi triển lại bị một Chí Tôn nhị phẩm hung hăng áp đảo đè bẹp.
Cảnh tượng này cũng hoàn toàn vượt ra khỏi kịch bản mà Tần Lăng đã tưởng tượng ra.