Số lượng nhân khẩu cần thiết để tấn chức Hoàng Cấp đối với Thánh nhân chính là chín trâu mất một sợi lông, sẽ không đả thương gân cốt.
Các Thánh nhân cũng nghĩ tới nhu cầu của Đế cấp cho nên mới dùng giá trị cống hiến để đổi lấy nhân khẩu.
Thứ hai chính là mua nhân khẩu từ các cường giả Đế Cấp, Hoàng Cấp khác.
Có rất nhiều Đế Cấp cao đoạn, cường giả Hoàng Cấp sở hữu thủ đoạn sinh sản nhân tộc, họ mua bán trao đổi, mà Nhân Hoàng chính là đại biểu cho những người đó.
Những cường giả Đế Cấp cao đoạn này bởi vì hoàn cảnh cực đoan của tiên nang, nhân khẩu phát triển đến trình độ nhất định sẽ gặp phải bình cảnh. Dư thừa nhân khẩu, thiếu tài nguyên thường tạo thành gánh nặng. Đem những thứ này buôn bán để đổi lấy tài nguyên, cớ sao không làm?
Phương pháp thứ ba chính là chờ Cổ Thánh truyền thừa xuất hiện.
Hải Nhãn Thâm Uyên tồn tại Bí cảnh truyền thừa, bên trong bí cảnh cấp thấp có rất nhiều yêu vật từ thời Cổ Thánh, thậm chí trong một số bí cảnh cao cấp không chỉ có yêu vật, còn có nhân loại sinh tồn từ thời Cổ Thánh tới nay.
Di chuyển những di dân từ thời Cổ Thánh này là phương thức ít tốn kém nhất.
Chỉ là, loại Bí cảnh truyền thừa cao cấp từ tầng bốn trăm mới xuất hiện. Lấy chiến lực của Sở Vân, mặc dù nắm giữ Đấu Chiến Thắng Kỹ, nếu đến tầng ba trăm tám mươi cũng chỉ lấy trứng chọi đá.
Hải Nhãn Thâm Uyên phân làm sáu trăm sáu mươi sáu tầng, bốn trăm tầng đầu tiên là phạm vi hoạt động của Đế Cấp, hai trăm tầng sau chỉ có Hoàng Cấp mới tùy ý ra vào.
Muốn xuống phía dưới bốn trăm tầng ngay cả việc thăm dò cơ bản nhất cũng rất khó khăn chứ đừng nói tìm kiếm Bí cảnh truyền thừa cao cấp. Cho dù là vận khí đột nhiên tới, tìm thấy bí cảnh, muốn khai phá nó dưới ánh mắt của mọi người cũng không dễ.
Mấy tháng trước, Sở Vân hợp tác với không ít cường giả Đế Cấp, tổng cộng thăm dò bốn Bí cảnh truyền thừa sơ giai. Mỗi một lần đều rước lấy rất nhiều cường giả. Có lần mấy gặp phải phe đội hình không yếu, không thể không chia cho họ một chén canh.
Nếu là thật sự có Bí cảnh truyền thừa cao cấp, Sở Vân cũng không dám chắc có thể chiếm được cái lợi hay không.
Cho nên phương pháp này đành phải bỏ qua.
Còn lại hai phương pháp, mỗi cái có ưu nhược riêng.
Phương pháp đầu tiên, di chuyển nhân khẩu từ Cửu Châu giá cao, tổn hao lớn. Chỉ là Cửu châu phát triển mạnh tất chất lượng nhân khẩu cũng không yếu.
Phương pháp thứ hai: mua từ tay Nhân Hoàng. Mặc dù giá thấp, nhưng chất lượng không tốt, những nhân khẩu này phần lớn ngu muội, trình độ giáo dục thấp kém. Đại đa số là bộ lạc lạc hậu.
Cái này gọi là tiền nào của nấy!
Sau mấy ngày do dự, Sở Vân quyết định chọn phương pháp thứ nhất.
Hắn lặng lẽ rời đi Hải Nhãn Thâm Uyên, lợi dụng tinh bài, trở lại Tinh Châu một lần nữa. Hắn thuộc trận doanh Tinh châu cho nên muốn di chuyển nhân khẩu phải về Tinh châu.
Muốn đổi nhân khẩu thì cần giá trị cống hiến tương ứng. Thứ này Sở Vân có rất ít, nhưng sau khi hắn cống hiến rất nhiều Tiên thiên nguyên tinh – tinh thạch cùng với Ngộ Đạo Thạch thì vấn đề này đã được giải quyết.
– Nếu đem những giá trị cống hiến, đổi thành thần tàng tương ứng. Như vậy, một cường giả Quân cấp có giá một khối tinh thạch, một cường giả hầu cấp cần mười khối Ngộ Đạo Thạch. Về phần cường giả Vương cấp thì ra giá năm mươi tiên thiên nguyên tinh. Thật ra thì cũng không tính quý giá.
Trong lòng Sở Vân suy nghĩ, hắn phát hiện tình huống có vẻ tốt hơn ban đầu hắn nghĩ một chút.
Hôm nay nhờ thu hoạch từ việc thăm dò Hải Nhãn Thâm Uyên, tài nguyên trong tay hắn rất phong phú, sức mua cường đại. Hơn nữa, giá cả của mua bán này ổn định không lên xuống theo thị trường.
Thật ra thì giá tiền ở Tinh Châu còn cao hơn những nơi khác một chút, nhưng cũng không còn cách nào, Tinh Châu là trận doanh của Sở Vân, muốn tới châu khác di
chuyển nhân khẩu căn bản không có phương pháp.
Cống hiến đa số thần tàng trong tay, trong khoảnh khắc, Sở Vân đã có một lượng lớn giá trị cống hiến.
Trở lại Hỏa Đức Thành, Sở Vân gặp lại nghĩa phụ Thư Thiên Hào, nói lại ý muốn của mình cho hắn biết.
Trên thế giới này, người ủng hộ Sở Vân vô điều kiện đương nhiên có nghĩa phụ hắn. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Còn cao tầng Chư Tinh quốc càng không có bất kỳ ý kiến phản đối nào.
Đã làm là phải làm cho thật lớn. Không sai. Sở Vân muốn mang cả Chư Tinh Quốc vào tiên nang.
Thư Thiên Hào – Du Nha – Hoàng Hiếu – Vũ Đại Đầu – Bạch Miễn… Những người này tu vi phần lớn là Quân cấp, Sở Vân có thể chi trả được. Về phần những người khác có tu vi thấp hơn, mặc dù số lượng đông đảo, nhưng chân chính hao tốn giá trị cống hiến không
kinh khủng như thoạt nhìn từ mặt con số.
Chư Tinh Quốc hôm nay có vài chục vạn nhân khẩu, lượng công việc cần di chuyển rất nhiều. Bởi vì Chư Tinh Quốc có vị trí địa lý đặc thù, nơi đây chủ yếu là quần đảo làm chủ. Sở Vân muốn vận dụng Yêu vật tiên thiên cùng với Đấu Chiến Thắng Kỹ, đem những hòn đảo này dời đi luôn.
Hơn nữa bản thân có địa vị vững chắc, công việc di chuyển được tiến hành cực kỳ thuận lợi.
Sau ba ngày ba đêm, cả Chư Tinh Quốc trực tiếp bốc hơi khỏi Tinh Châu, nơi này chỉ còn lại mặt biển mênh mông.
Theo sự biến mất của Chư Tinh Quốc còn có quốc vương Đôn Hoàng và Vương thành.
Dù sao Đôn Hoàng quốc cũng là quốc đảo, diện tích quá lớn, nhân khẩu cũng nhiều, Sở Vân thật sự lực bất tòng tâm, làm được tình cảnh như thế đã là cực hạn lớn nhất của hắn.
Cứ như vậy, Sở Vân cơ hồ trong khoảnh khắc tiêu xài hết số giá trị cống hiến, nhưng trong Thế Giới Tiên Nang cũng nhiều hơn mấy chục vạn nhân khẩu!
…
Cổ mộc um tùm, trời xanh thấp thoáng, xuyên thấu qua nhiều tầng cành lá, ánh dương quang chiếu vào bị tầng sương mù dày đặc trong rừng chiết xạ, nhất thời
khiến người ta cảm giác mông lung mộng ảo.
Chỉ là lúc này, mười ba người bên trong không vì cảnh đẹp như vậy mà buông lỏng cảnh giác.
Yêu liễu lợi hại như đao, khuẩn phù du hút máu, thụ cô hệ băng làm chậm hành động… Khi bọn họ xuất phát có hơn hai mươi người, những gian khổ dọc theo đường đi khiến bọn họ cảm nhận được thật sâu thế giới này nguy hiểm tới chừng nào.
– Xốc lại tinh thần! Thấy chuyện khác thường phải kịp thời báo cáo, nghìn vạn lần không được sơ xuất. Nơi đây không phải quần đảo Chư Tinh chúng ta quen thuộc.
Nam tử trung niên đầu lĩnh trầm giọng quát, trong khi lợi trảo một đầu Đại Yêu đang bấu lên đầu vai hắn.
Mắt hắn lóe ra tinh quang, không ngừng nhìn quét xung quanh, giới bị toàn thân.
– Đã rõ, đầu lĩnh!
Đồng đội xung quanh đồng loạt ứng tiếng, bọn họ đều là ngự yêu sư, chỉ huy đủ loại hình yêu vật, đi tới trong rừng rậm.
Đội hình bọn họ cũng rất chú ý, khoảng cách không xa cũng không gần. Điều này tránh cho đội ngũ không bị rơi vào tập kích bất ngờ, một lưới bắt trọn. Cũng có thể tại thời điểm đồng bạn ngộ địch, kịp thời trợ giúp.
Đây là một đội ngũ thăm dò đến từ thành Bạch Ngọc.
Thành Bạch Ngọc chính là một tòa thành thị trong một trăm lẻ tám tòa hải đảo của Chư Tinh Quốc.
Chư Tinh Quốc di dời vào trong thế giới tiên nang của Sở Vân, thành Bạch Ngọc bài danh thứ bảy trong Chư Tinh Quốc tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Khoảng chừng một tiếng sau, đội thăm dò ngừng lại, đi tới một sơn cốc.
Vách núi thật lớn, như một tấm bia mộ dựng thẳng trên mặt đất, nguy nga cao vút, khí thế uy nghiêm.
Vách núi bị bổ ra một khoảng, tạo thành một khe rãnh, từ đó hình thành nên sơn cốc.
– Rốt cục đã đến được mục tiêu.
Một đám người nhìn lên vách núi, cảm giác bản thân mình vô cùng nhỏ bé trước thiên nhiên.
Nhiệm vụ trong chuyến đi này chính là thăm dò nơi đây.
Nam tử trung niên đầu lĩnh, khi nhìn thấy sơn cốc này, đầu tiên phun ra một ngụm trọc khí, rồi lại hít sâu một hơi. Hắn cảm giác sơn cốc trước mắt thật nguy nga hùng tráng, khiến hắn cảm giác nguy cơ trí mạng.
Nam tử trung niên nheo mắt lại, không khỏi do dự.
Hắn là lão binh chiến trường, nhiều năm lăn lộn giữa ranh giới sinh tử, tự mình đã luyện được trực giác với nguy cơ. Loại cảm ứng này đã từng nhiều lần cứu hắn trên chiến trượng, hiện tại lại xảy đến.