Thấy mọi người tiến vào đại điện, Vân Huyên tông chủ lạnh lùng nhìn quanh một vòng, lạnh như băng đạm mạc thanh âm chậm rãi vang lên.
– Vâng, tông chủ!
Lạc Vũ Thiên liền ôm quyền, lui về phía sau một bước, quay người nhìn về phía bọn người Nhiếp Vân.
– Lần này Kiếm Thần thí luyện, trải qua Thiên U Cốc thí luyện, Kiếm Linh Phong tầm bảo, kiếm tâm khảo hạch, hơn mười ngày tỷ thí, cùng với tông chủ và chư vị Thái Thượng trưởng lão công bình, công chính phán xét, rốt cục đã có kết quả cuối cùng, hiện tại ta tuyên bố, lần Kiếm Thần thí luyện này, quán quân là…
Lạc Vũ Thiên trưởng lão nói đến đây, dừng lại một chút.
Tất cả mọi người đồng thời ngừng lại hô hấp, Nhiếp Vân siết chặt nắm đấm, lần này quán quân liên quan tới mình có thể trở thành Kiếm Đạo sư hay không, có thể có càng nhiều thiên phú đặc thù hay không, cực kỳ trọng yếu.
– Là Ứng Long đến từ Kiếm Thần Tông!
Lạc Vũ Thiên trưởng lão thở ra một hơi, thanh âm to rõ vang vọng toàn bộ đại điện.
– Ta?
Ứng Long hiển nhiên không nghĩ đến kết quả này, vốn là sững sờ, lập tức cuồng hỉ.
Hắn ở Kiếm Chi Đại Điện dưới Kiếm Tâm Thạch đau khổ tôi luyện ba năm chính là vì quán quân, vốn cảm thấy đã không có hi vọng, không nghĩ tới tuyên bố lại là kết quả này, để cho hắn có chút không dám tin tưởng.
– Thế nào lại là Ứng Long? Dựa theo đạo lý, thành tích của Đồng Vân cao hơn hắn a…
Nghe được kết quả này, Diệp Kiếm Tinh nhướng mày hỏi.
Ngay cả hắn cũng cảm thấy không cam lòng cho Nhiếp Vân.
Không chỉ hắn nghi hoặc quyết định này, những người khác cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Nhiếp Vân càng xiết chặt nắm đấm.
Thành tích của mình rõ như ban ngày, nhất định là quán quân không thể nghi ngờ, không nghĩ tới lại có thể là loại kết quả này.
– Đây là tông chủ cùng trưởng lão đoàn công bình quyết định, người đạt được Kiếm Tâm Thạch tán thành mới có tư cách trở thành quán quân, Ứng Long kiên trì thời gian dài nhất, rất hiển nhiên là quán quân!
Lạc Vũ Thiên trưởng lão hất tay, lập tức nhìn về phía Nhiếp Vân.
– Thành tích của Đồng Vân cũng không tệ, bất quá quán quân thí luyện là cân nhắc tổng hợp, do tông chủ cùng rất nhiều Thái Thượng trưởng lão của Kiếm Thần Tông chúng ta tự mình xem xét, không có bất kỳ dị nghị, kính xin mang tâm bình tĩnh, không nên tự cho là đúng tự tiện phỏng đoán, như vậy chỉ sẽ bị lạc bản tính, mất đi chuẩn tắc trong nội tâm, cảm ngộ đối với kiếm giảm xuống, bất lợi cho tu hành!
– Tự mình xem xét, không có bất kỳ dị nghị? Mất phương hướng bản tính, bất lợi với tu hành?
Hai tay Nhiếp Vân run rẩy, cốt cách toàn thân ở dưới sự kích động, phát ra giòn vang liên tiếp, đầu ngẩn lên, nhìn về phía Lạc Vũ Thiên.
– Thiên U Cốc thí luyện ta thứ nhất, số lượng ngọc bài tu luyện là hơn mười lần Ứng Long, Kiếm Linh Phong tầm bảo ta thứ ba, hắn thứ tư, thời gian kiên trì ở khảo hạch kiếm tâm, lần thứ nhất liền không kém hắn kiên trì ba năm, ta chỉ muốn hỏi một chút, đến cùng các ngươi từ chỗ nào bình phán, để ta không chiếm được quán quân?
Không chiếm được quán quân, liền không cách nào cảm ngộ Kiếm Đạo chi khí, rõ ràng tận mắt thấy quán quân, lại đạt được quyết đoán không công bình như thế, vô luận là ai cũng sẽ không tiếp thụ được.
– Làm càn, ngươi dám nghi vấn tông chủ cùng chư vị Thái Thượng trưởng lão quyết định? Kiếm Thần thí luyện, mỗi người đều muốn đạt được quán quân, nếu như ngươi nói ngươi có thể được quán quân, ta còn cảm thấy ta cũng có thể được!
Thấy Nhiếp Vân không đạt được quán quân, trong nội tâm Tông Nham khoan khoái dễ chịu, tiến về phía trước một bước, lớn tiếng quát lớn.
– Đúng vậy, bình phán quán quân là tông chủ cùng các trưởng lão nhất trí quyết
định, ngươi tính toán ngon vậy sao. Ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ?
Đệ tử Kiếm Thần Tông Trương Nham cũng đi tới.&