Trận chiến này, nhất định kinh tâm động phách.
Bên dưới, vô số cặp mắt dõi lên chín tầng trời, chép miệng nuốt nước miếng. Nhưng cũng có vài người dời ánh mắt nhìn xuống dưới này, Cửu U vàTần Thiên Cương đều có thực lực mạnh mẽ, khó có thể nhanh chóng phân thắng bại.
Do đó giao tranh ở dưới này có vẻ quan trọng hơn, thắng bại mặt trận này sẽ ảnh hưởng nhiều đến tâm lý Cửu U cũng như Tần Thiên Cương. Đối chiến cường giả cấp độ cao, một khi phân tâm thì chắc chắn là sơ hở trí mạng.
Rất nhiều ánh mắt lúc này đã dõi nhìn đến hai gã thống lĩnh Cửu U vệ và Lôi Ma chúng.
Tần Lăng nhoẻn miệng cười đối thị Mục Trần:
– Tông chủ đã hạ lệnh, hôm nay thật sự không thể nào tha cho các ngươi được.
Hắn có lòng tin không nhỏ, chính vì quân số Lôi Ma chúng đông hơn Cửu U vệ, về phương diện thống lĩnh, bản thân Chí Tôn tam phẩm, coi như là hoàn toàn áp đảo Mục Trần.
Nhiều năm suất lĩnh Lôi Ma chúng, cứ nhìn vào chiến tích lẫy lừng của hắn cũng đủ ngạo thị một gã thống lĩnh mới toanh của Đại La Thiên vực.
– Ta chỉ lo kết quả cuối cùng sẽ khiến Tần Lăng thống lĩnh phải thất vọng.
Thế nhưng, Mục Trần lại mỉm cười khích bác.
– Ha ha, quyết đoán!
Tần Lăng ra vẻ tán thưởng, khóe môi cười lạnh lẽo:
– Có như thế mới thú vị, mong rằng ngươi không quá kém cỏi, kẻ mà chỉ biết khua môi múa mép là ta ghét nhất!
“Đùng!”
Dứt lời, Tần Lăng bắn người lên, phía sau hắn sấm sét rung trời, Lôi Ma chúng như một đoàn tia sét bắn lên cao.
Mục Trần thấy vậy, cũng giơ tay lên.
– Mục Trần, cẩn thận một chút.
Đường Băng khẽ nói. Tần Lăng đã có thực lực Chí Tôn tam phẩm, cao hơn bất kỳ kẻ nào trong tứ đại thống lĩnh Đại La Thiên vực. Mặc dù quân đoàn giao chiến, thực lực cá nhân không phải quan trọng nhất, nhưng cũng có ảnh hưởng không nhỏ.
– Ở đây giao cho ngươi.
Mục Trần gật đầu. Chiến trường lúc này phân ra ba vòng chiến, Cửu U và Tần Thiên Cương quần thảo chín tầng mây, Cửu U vệ vs Lôi Ma chúng, còn lại là đám quân lính tạp nham lẫn lộn của nhiều thế lực gom lại hỗn chiến, đều có chiến cục giằng co.
– Yên tâm, bọn họ tuyệt đối không thể quấy nhiễu các ngươi.
Đường Băng, dáng vẻ thong dong. Trước đó nàng đã liên hệ với các thủ lĩnh những thế lực phụ thuộc Đại La Thiên vực, khi mà hỗn chiến nổ ra, nàng sẽ là đốc soái tạm thời của loạn quân.
Mục Trần thấy vẻ thong dong của nàng, không nói gì nữa, tay phất xuống, ánh mắt trở nên sắc bén.
– Cửu U vệ, lên!
“Hây!”
Tiếng hô ứng như sấm đồng thanh vang vọng, Cửu U vệ khởi binh hóa thành đám mây đen bay lên cao, đối diện Lôi Ma chúng. Chiến ý hùng hậu của đôi bên tràn ngập.
Mục Trần lắc mình xuất hiện phía trên không trung Cửu U vệ, chiến ý hắc ám như biển lớn vây quanh thân thể hắn.
Tần Lăng hờ hững nhìn Mục Trần, tay khẽ nâng lên, thản nhiên cất lời.
– Lôi Ma chiến ý!
Phía sau, Lôi Ma chúng trong giáp phục xám tro, mang theo đôi mắt hung bạo và tiếng sấm rền gầm gừ vang vọng.
“Đùng!”
Lôi đình lóe lên, chiến ý xám tro như lôi xà uốn lượn, vần vũ xung quanh Tần Lăng, cảnh tượng cực độ đồ sộ.
– Ta cũng muốn xem thử, Cửu U thống lĩnh danh nổi như cồn gần đây của Đại La Thiên vực có cái chỗ nào hay ho!
Tần Lăng cười, hai ngón tay chỉ ra, hướng tới Mục Trần.
“Uỳnh!”
Chiến ý lôi điện khổng lồ trăm trượng như nộ long lao đi, hào quang rực rỡ làm cho ánh mắt mọi người phải nhìn tới. (LTC: chiến trường không lo đánh mà tối ngày cứ ngó hoài, đúng là khán giả.)
Chiến ý lôi điện hoành không, lóe lên đã lập tức xuất hiện ở chỗ Cửu U vệ. Chỉ tiếc là khi nó sắp đánh trúng mục tiêu, đã bị chắn lại bởi một hộ thuẫn hình thành từ lông chim.
“Bùm!”
Điện quang bắn vào, dao động cuồng bạo tàn phá, thế nhưng vũ tráo có vẻ yếu ớt kia lại chẳng hề hư hoại, cho đến khi sức mạnh lôi điện đã tan hết mới từ tốn hóa giải.
Màn vừa rồi làm cho cường giả hai phe nghiêm mặt. Xem quy mô rõ ràng Lôi Ma chúng chiếm ưu thế, chiến ý cũng có vẻ cuồng bạo hơn.
Vậy mà công kích của họ lại để cho Cửu U vệ dễ dàng ngăn cản.
– Lợi hại, đã nghe đồn Mục Trần thống lĩnh dùng 1000 Cửu U vệ chiến thắng 5000 Huyết Ưng vệ, hôm nay được thấy, quả không hổ danh.
– Xem ra Mục Trần thống lĩnh rất am tường chiến ý, siêu hơn các thống lĩnh khác nhiều.
“…”
Đám đông cường giả Đại La Thiên vực sợ hãi mà hoan hỉ, thả được hòn đá đè nặng ra khohỉ tâm. Họ cũng đang lo nếu Mục Trần chiến bại, sẽ khiến Cửu U vương phân tâm, thất thủ. Khi đó dĩ nhiên đại quân của họ sẽ tan tác rồi bị đồ sát.
Trên bầu trời, Mục Trần bình tĩnh lôi điện tan biến, đôi mắt liếc sang Tần Lăng, thần sắc bén như dao hiện ra.
– Hôm nay ta sẽ cho ngươi xem, cuối cùng là ai diệt được ai!
Hai tay kết ấn, Cửu U chiến ý dũng mãnh tăng thêm cường độ, nhất thời làm cho thiên không u ám, ngay cả tiếng sấm rầm rầm cũng bị lấn át không ít.
Dáng vẻ thong dong thư thái lúc này đã được thay thế bằng một bộ mặt dữ tợn.