Đương nhiên, hai vị Thánh Dược sư giơ quả đấm đánh nhau tuyệt đối là chuyện đáng chê cười của Tiên giới.
Độc Cô Huyền vẻ mặt thận trọng, hắn cũng bị ngộ tính của Chu Hằng hù sợ, hơn nữa hắn cũng biết Chu Hằng nắm giữ một bộ Thiên Kinh khác, nếu để cho Chu Hằng có thời gian trưởng thành, rất nhanh hắn sẽ đạt tới Sáng Thế Đế!
Điểm ấy không cần hoài nghi, tiểu tử này phi thăng Tiên giới chỉ mới hai ba năm, nhưng mà lại bước ra một bước dài mà vô số thiên tài đều phải mất ngàn năm, vạn năm mới có thể tiến vào Thăng Hoa Vương được!
Nếu hắn luôn giữ được tốc độ như vậy, nhiều nhất mười năm là có thể trở thành Sáng Thế Đế!
Khi đó, trên đời này còn ai kiềm chế được hắn đây?
Độc Cô Huyền tự nghĩ khi hắn còn là Thăng Hoa Vương cũng chỉ chiến ngang tay với Dương Thái Tôn, nhưng Chu Hằng chẳng những có thể áp chế Công Dương Thái Tôn, hơn nữa còn là Thăng Hoa Vương 9 tướng thân, đây chính là chênh lệch lực lượng cảnh giới a!
Nếu để cho Chu Hằng đạt tới Sáng Thế Đế, chỉ sợ mình cũng không áp chế nổi hắn! Mà chờ đối phương bước qua cánh cửa kia… Phóng nhãn thiên hạ, ai có thể địch nổi hắn chứ?
Độc Cô Huyền tuy rằng có danh hiệu đệ nhất cao thủ Tiên giới, nhưng hắn biết, trong mỗi thế gia cũng không thiếu tuyệt đỉnh cường giả, có lẽ bọn họ kém hơn mình một chút, nhưng tuyệt đối không phải không có sức đánh một trận, chỉ là những người này quá điệu thấp, đều một lòng bế quan muốn đột phá.
Nhưng nếu Chu Hằng đạt tới siêu Sáng Thế Đế, như vậy hắn tuyệt đối là thiên hạ vô địch chân chính!
Thiên tài như vậy… Tuyệt không thể cho hắn không gian trưởng thành!
Trong mắt Độc Cô Huyền lóe lên hàn quang, hắn vốn muốn giết Chu Hằng đoạt Thiên Kinh, mà bây giờ thấy tiềm lực Chu Hằng trưởng thành đáng sợ, sát cơ của hắn cũng bùng lên không cách nào khắc chế.
Trước mặt mọi người giết một vị Thánh Dược sư, tuyệt đối sẽ khiến Tiên giới chỉ trích, nhưng… vậy thì đã sao!
Hắn là siêu Sáng Thế Đế, cùng lắm thì lấy Thiên Kinh xong thì chạy vào tinh không, chờ khi dung hợp toàn bộ với bộ Thiên Kinh kia của Chu Hằng, hắn đã nắm giữ hai bộ Thiên Kinh, phóng nhãn toàn bộ Tiên giới còn có ai xứng làm đối thủ của hắn đây?
Chân chính vô địch!
– Công Dương huynh, lão phu đã nói rồi, Thái Tôn luôn quá thuận lợi, bất lợi cho sự trưởng thành của hắn, lần này bị thất bại cũng tốt, có thể áp chế một chút khí thế của hắn, để hắn điệu thấp lại! Độc Cô Huyền mờ nhạt nói.
Đạt tới cảnh giới như hắn, giết người trong vô hình là bình thường, cần gì phải nổi giận.
Công Dương Lạc quan tâm quá bị loạn, còn đang dùng sức vuốt chòm râu.
Mà trong Giác Đấu Trường, Công Dương Thái Tôn đã bị dồn đến bước đường cùng, từng tuyệt học đều được hắn phát huy tột cùng, mỗi một chiêu thức sử xuất ra đều khiến người ta cả kinh thán phục, nhưng mà trước hắc kiếm thì vẫn vô ích.
Quản ngươi huyễn lệ cỡ nào, quản ngươi huyền diệu cỡ nào, ta chỉ cần một kiếm là trấn áp được ngươi.
Kiếm khí vô kiên bất tồi, tất cả đều chém sạch!
Công Dương Thái Tôn đã không thể lui được nữa! Phía sau hắn chính là vách tường Giác Đấu Trường, mà chung quanh đều là kiếm khí màu đen tung hoành.
Một bốn đại chí tôn Thăng Hoa Vương được Tuyệt Tiên Thành công nhận không ngờ bị dồn đến tuyệt cảnh như vậy, hơn nữa đối thủ của hắn cũng chỉ là một Thăng Hoa Vương 9 tướng, đúng là chuyện là thường.
Nếu không tận mắt thấy, ai lại tin chứ?
Người xung quanh nhao nhao châu đầu ghé tai, bọn họ đều kinh ngạc, vốn cấp bậc chiến đấu Thăng Hoa Vương ở Tuyệt Tiên Thành căn bản cuốn không dậy nổi chút gợn sóng, nhưng mà ai bảo cả hai người này đều là thiên kiêu chứ, tương lai tất sẽ chiếm được chỗ đứng nhỏ nhoi trong hàng ngũ tuyệt đỉnh cường giả.
Băng Tâm Trúc sắc mặt vô cùng thận trọng, nàng chưa bao giờ sợ Công Dương Thái Tôn, còn tin tưởng mình mạnh hơn đối phương một bậc, nhưng cũng chỉ là một bậc, tuyệt đối làm không được bá đạo giống như Chu Hằng, trực tiếp trấn áp!
Nếu như nàng và Công Dương Thái Tôn trao đổi vị trí… Nàng vừa nghĩ tới mà trong lòng không khỏi run lên.
Thiên kiêu ai cũng tự phụ, cho rằng mình mới là vô địch, nhưng bây giờ thì thế nào?
Nàng mờ mịt, trong lòng lần đầu tiên cảm thấy lưỡng lự.
– Ta tuyệt không bị thua! Công Dương Thái Tôn hung ác hét lớn, một đạo pháp tướng mạnh mẽ nổ tung, sau đó hóa thành vô số đạo điểm sáng dung nhập vào trong cơ thể hắn!
Tự hủy pháp tướng, tạm thời đề thăng chiến lực!
Ông, khí tức Công Dương Thái Tôn lập tức gia tăng, nhưng mà cũng vô ích, lập tức lại bị khí thế của Chu Hằng ép xuống, vẫn không thể kéo ra chênh lệch lực lượng với Chu Hằng.
Chỉ cần hắn không có thể đột phá Thăng Hoa Hoàng, thực lực hắn tăng lên gấp trăm lần cũng vô dụng, bản chất cũng không thay đổi, vĩnh viễn bị Chu Hằng áp chế mà thôi!
Loại khí thế áp chế này của Chu Hằng, chỉ nhìn cảnh giới, chẳng phân biệt lực lượng!
Nói cách khác, Công Dương Thái Tôn tự dưng vô ích hủy đi một khối pháp tướng, mà tình thế cũng không thay đổi được chút nào!
Công Dương Thái Tôn hiển nhiên không ngờ được điểm này, mặt co quắp.
Lão tử hắn chính là Thánh Dược sư, bình thường tự nhiên có vô số trân thuốc xuống bụng, muốn hình thành một đạo pháp tướng hay tích lũy linh lực cũng không cần mất quá lâu, nhưng không lâu cũng là mấy chục năm a!
Mấy chục năm hắn làm sao còn cạnh tranh được với bốn đại tuyệt đỉnh thiên kiêu Băng Tâm Trúc đây? Mấy năm là sẽ bị bỏ xa một đoạn rồi.
Không nghĩ tới lại hy sinh nhiều như vậy, không ngờ một chút tác dụng cũng không có.
Hắn làm sao lại cam tâm? Tiếp tục bạo!
Công Dương Thái Tôn gấp tới mắt đỏ, hắn sống đến bây giờ chưa từng bị thua, hắn là thiên kiêu trong mắt người đời, hắn tuyệt đối không thể thất bại, đặc biệt thua một kẻ cảnh giới yếu hơn mình.
– Đủ rồi! Đúng lúc này, một đạo nhân ảnh hiện lên, Độc Cô Huyền đã xuất hiện ở trong Giác Đấu Trường, trận pháp cấp bậc Sáng Thế Đế không có tác dụng với hắn, đây là siêu Sáng Thế Đế!
– Sư phụ! Công Dương Thái Tôn lập tức xấu hổ, hắn đã làm mất thể diện của Độc Cô Huyền rồi.
– Ai lại không thất bại chứ, năm đó vi sư cũng từng bị bại 17 tràng, nhưng chính vì 17 tràng thất bại kia, để vi sư cuối cùng đứng ở vị trí thứ nhất Tiên giới! Độc Cô Huyền an ủi, thanh âm không cao lại tràn đầy lực xuyên thấu, truyền đến mỗi một góc của Giác Đấu Trường.
Hắn một mặt là đang an ủi đồ đệ, nhưng về phương diện khác là đang thông báo cho mọi người, ai dám khinh thị đồ đệ của ta? Ta chính là Tiên giới đệ nhất nhân, các ngươi dám chọc ta sao?
Khí phách!
Tuyệt Tiên Thành lớn như vậy, nhưng mà có cao thủ dám khiêu chiến với Độc Cô Huyền sao?
Hoặc Thiên hơi nhíu mày, nói với Lam Long nữ hoàng: – Sư đệ có chút phiền phức, ngươi đi giúp hắn một chút đi. – – – – – oOo- – – – –