Người chạy tán loạn, chỉ có một mình cô là thanh thản về phòng nghỉ của mình. Vừa về phòng nghỉ đã thấy bộ mặt hầm hầm của Mạc Phàm.
“Triêu Nhan! Cô làm ơn biết điều một chút đi, đừng đâm đầu vào rắc rối, mau quay video xin lỗi Nhạc Thư.” Mạc Phàm hét to, đạp cái bàn bên cạnh khiến nó gãy mất một cái chân.
“Tại sao?” Cô nhướng mày, không lẽ cảnh lúc nãy có người quay lén?
Mạc Phàm mở video lên, xác thực là cảnh Nhạc Thư bảo vệ đám nhân viên lúc nãy, phần bình luận chắc đều là fan não tàn của nữ chính rồi.
Thư Thư của ta là nhất: Bà nó, Thư Thư của ta tốt như thế lại gặp trúng mụ điên.
– --> Triêu Nhan là nữ thần của ta: Nói ai điên? Đoạn video quay có đoạn cuối còn đoạn đầu không rõ, khi nào có đầy đủ rồi mắng nha.
Tiểu Thư Thư đáng yêu: Triêu ảnh hậu quá phận rồi, mau xin lỗi Thư Thư đi!
Con cá mặc số phận: Triêu Nhan cút ra khỏi giới giải trí đi, ảnh hậu tệ nhất lịch sử.
Con mèo thích ăn cá: Lúc trước thì tôi rất thích Triêu Nhan ai ngờ tính cách của cô ta lại thối nát như thế này…
Fan cứng của Nhạc Thư: Cmn, Thư Thư của ta ngủ với nhiều người? Xin lỗi nha, hình như cô đang tự nói về mình, Thư Thư của chúng tôi không bao giờ dùng quy tắc ngầm như cô đâu nha. Triêu Nhan mau cút ra khỏi giới giải trí.
– --> Triêu Nhan ( V): Ồ.
– --> Nhan Nhan của ta: @Triêu Nhan ( V) Nhan Nhan, đừng lo, chị vẫn có em bên cạnh!
– --> Ta là bảo bối của Nhan Nhan: @Triêu Nhan ( V) chị đừng lo lắng, em vẫn bên chị, scandal sẽ qua thôi.
– --> Con đường sáng chói: Chắc là Triêu ảnh hậu ngủ với nhiều người nên rất nhiều tiền nhỉ, rãnh rỗi đến nỗi bình luận anti fan lại luôn.
– --> Bảo bối nhớ đồ ăn rồi: Lầu trên đã nói đúng còn nói to, nghìn like.
…….
Mắng nhiếc cô cũng có, bênh vực cô cũng có nhưng rất ít, Vân Yến bình luận xong thì đập luôn điện thoại của Mạc Phàm.
“Xin lỗi nha, trượt tay.” Cô vô tội nói.
“Bà nó, Triêu Nhan ơi là Triêu Nhan.” Mạc Phàm siết chặt tay, đi ra bên ngoài.
Vân Yến không đếm xỉa đến hắn mà ngồi trên sofa ăn chocolate.
“Chủ nhân.” Kim Bảo bò lên bụng cô, lắc lắc người biến thành con rùa xanh bình thường.
“Sao vậy, đói bụng?” Cô xoa đầu nó, bỏ một bịch bánh ngọt bên cạnh.
“Ta muốn xuất hiện, có được không?” Kim Bảo dùng tay nhỏ của mình chọt tay cô, đáng thương làm nũng.
“Sao cũng được.”
“Oa, cảm ơn chủ nhân.” Kim Bảo hào hứng, một hơi ăn sạch bịch bánh cô cho.
______________
Thế là khi tiếp tục cảnh quay, mọi người lại thấy trên vai cô thêm một con rùa cảnh nhỏ.
Những cảnh quay tiếp theo, Nhạc Thư đều bị NG khiến cho đạo diễn trẻ dần mất kiên nhẫn, trực tiếp cho cả đoàn phim nghỉ ngơi, ba mươi phút sau tiếp tục.
Nhạc Thư hồng con mắt ngồi ở một góc, cô ta là bị Vân Yến đè ép, không hiểu sao khi quay nhìn cô rất đáng sợ khiến cô ta quên mất cả lời thoại. Chắc chắn là do cô cố ý.
Vì vậy Nhạc Thư trực tiếp đi đến trước mặt Vân Yến, ấm ức nói: “Triêu tiền bối, em biết chị không ưa em nhưng tại sao chị lại quá đáng như vậy chứ?”
“Tiếp đi.” Cô gật đầu.
“… Chị có biết làm như thế là làm chậm tiến độ quay phim không?” Nhạc Thư ngẩn ngơ một chút rồi tiếp tục kể khổ.
“Ừ.”
“Vậy chị đừng làm khó em khi quay phim nữa, xin chị đó Triêu tiền bối, đây là bộ phim đầu tiên em được làm nữ chính, chị làm vậy chẳng khác gì muốn phá hoại bộ phim đầu tiên của em.” Cô ta uất ức nói, còn cúi đầu cầu xin.
“Hệ thống, mi cảm thấy ta giống nữ phản diện cao lãnh không?”
“Giống lắm nha.” 000 khen cô.
“Ta vừa phát hiện chỉ cần ta ngồi một chỗ nữ chính cũng tự tìm đến, có phải ta có siêu năng lực rồi không?”
“Là sức hút của ký chủ thu hút nữ chính đó.” 000 cảm thán, qua ba bốn vị diện rồi, vẫn chưa gặp nữ chính nào thông minh cả, toàn là tiểu bạch thỏ, bạch liên hoa hoặc là não tàn thôi. Ký chủ đúng là hợp với mấy thể loại này mà.
*NG: Not Good: Cảnh quay không tốt.