Cuối cùng hắn đã hiểu rõ vì sao muốn giết mình ngoài Thượng Thanh tông. Thượng Thanh tông trên dưới nhiều người nhìn như vậy, trong tình huống Ngưu Hữu Đạo hắn không hề có bất kỳ sai lầm nào, ai dám giết một người vốn nên là chưởng môn như hắn ở Thượng Thanh tông? Đẩy hắn cho bên Thương Triều Tông, tình cảnh của Thương Triều Tông dù có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng quá bình thường.
Ngưu Hữu Đạo cũng hiểu vì sao Đường Tố Tố nhất định phải giết mình. Đúng như Tống Diễn Thanh nói, có rất nhiều người ở Thượng Thanh tông đều hiểu rõ, vị trí chưởng môn của Đường Nghi kia không quang minh chính đại, ai dám cam đoan sau này có xảy ra tình huống nào đó khiến vài người đem chuyện này ra nói? Thế là sau khi Đường Nghi ngồi vững trên chức chưởng môn hắn sẽ trở thành tai vạ ngầm, cho nên để bảo vệ sự đoàn kết của nội bộ Thượng Thanh tông, phải diệt trừ hắn.
– Ha ha! Thật đáng buồn, buồn cười quá…
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu khẽ bật cười, trong nụ cười có chút đắng chát, ngươi lừa ta gạt cuối cùng kết quả như thế nào chứ.
Hóa ra náo loạn nửa ngày, hắn mới chính là chưởng môn Thượng Thanh tông. Chiếc gương đồng Đông Quách Hạo Nhiên đưa cho hắn không cần phải giao cho Đường Mục, cũng không cần giao cho Thượng Thanh tông, hắn cầm cũng vậy thôi. Nếu Thượng Thanh tông đường đường chính chính để hắn làm chưởng môn, dùng hết tài nguyên ủng hộ hắn tu luyện, hắn cảm thấy mình chắc chắn sẽ an tâm tu luyện, cũng sẽ coi Thượng Thanh tông là nhà mình ở thế giới này, cũng dùng toàn lực báo đáp, thật là chuyện tốt đẹp nhường nào, cần gì phải làm ra thế này?
Viên Cương trầm mặc không nói, trước đó nghe Đạo gia nói sơ qua tình hình, không ngờ đằng sau còn giấu ẩn tình thế này.
Dưới tấm màn sa rủ xuống Thương Thục Thanh nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo với ánh mắt đồng tình. Lúc đầu gặp vị này ở Đào Hoa nguyên còn tưởng vị này sống tự nhiên tự tại, không ngờ lại bị giam lỏng trường kỳ ở đó, ngay cả núi cũng không cho phép xuống một bước.
Thương Triều Tông cũng không ngờ vị trước mắt vốn nên là chưởng môn Thượng Thanh tông, bị người ta cưỡng ép tước đoạt thân phận chưởng môn trong tình huống không biết rõ tình hình, hơn nữa giữa đường còn muốn lấy tính mạng vị này, lừa gạt giữa người với người quả nhiên hung hiểm!
Lam Như Đình khẽ thở dài, nói: