“Lão xin gửi lời hỏi thăm tới hai vị thiếu phu nhân”.
Chú Quyền đã biết chuyện Đông Phương Hạ có vợ chưa cưới ở Yên Kinh rồi. Bây giờ nhìn thấy Diệc Phi và Lăng Vy, ông ta hơi cúi người chào hỏi.
“Chào chú ạ”.
Diệc Phi và Lăng Vy vội vàng đáp lễ chú Quyền, Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ và Vương Thiến Thiến cũng lên tiếng chào hỏi. Tạm chưa nói tới thân phận của chú Quyền, chỉ riêng tuổi tác của ông ta là đám Trương Vũ Trạch cũng phải kính cẩn chào hỏi rồi. Mặc dù chú Quyền tự xưng là “lão”, nhưng bọn họ không mù, vẫn nhìn thấy thái độ của Huyết Lang với ông ta.
“Cậu chủ, hai vị thiếu phu nhân, mau vào trong đi, ông chủ đang chờ mọi người đấy”.
Chú Quyền nhắc nhở, cả nhóm lên chiếc xe mui trần trong trang viên để đi vào. Trên con đường mà Đông Phương Hạ đi qua, bất kể là cao thủ trang viên hay người giúp việc thì đều cung kính đứng tại chỗ, cúi người chờ xe của bọn họ đi qua rồi mới tiếp tục cất bước.
Nhìn thấy cảnh ấy, đám Trương Vũ Trạch sững sờ cả người. Lúc này, cho dù có ngốc đến mấy thì bọn họ cũng phải đoán ra được thân phận của Huyết Lang. Kể từ khi xuống máy bay trực thăng rồi lên xe tiến vào phạm vi trang viên, Trương Vũ Trạch, Bạch Vỹ và Vương Thiến Thiến đã phát hiện ra hai bên đường toàn là cao thủ, vừa rồi bọn họ còn nhìn thấy tấm biển trên cổng trang viên, cùng với vẻ mặt của người giúp việc nơi đây.
Điều khiến đám Trương Vũ Trạch ngạc nhiên nhất là khả năng phòng vệ trong trang viên nhà họ Bek đã đạt tới một mức độ khó tin. Trong trang viên, đến cả người giúp việc cũng biết võ, càng không nói tới những người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng ấy.
Hiện giờ, rốt cuộc đám Trương Vũ Trạch cũng hiểu những lời mà Huyết Minh nói trong buổi tối mà Lang Quân tổ chức ăn mừng. Nếu những cao thủ này của nhà họ Bek tới Yên Kinh thì Tào Bang sẽ còn bị tiêu diệt nhanh hơn, chắc chắn là cao thủ nhà họ Bek không cùng một đẳng cấp với những quản lý trong Lang Quân rồi.
Tây Môn Kiếm là người nhà họ Bek, thảo nào lại có võ nghệ cao cường như thế, còn Huyết Lang thì là cậu chủ nhà họ Bek.