Trang Uyên bình tĩnh nói.
Hàn Mạc ánh mắt nheo lại, ngạc nhiên nói:
– Sư phụ, người nói đồng minh của quân Ngụy, là ai kia? Nước Ngụy và nước Phong chính là tử thù, hơn nữa người nước Phong xưa nay không ra khỏi núi rừng, bọn họ sẽ không liên kết đâu.
Trang Uyên gật đầu cười nói:
– Không sai, Bố Tốc Cam chính là vua núi rừng, là lão hổ trong rừng, ra khỏi cánh rừng, lão đầu hổ này vốn không có năng lực quá lớn, người nước Phong tự nhiên sẽ không là đồng minh của nước Ngụy!
Hàn Mạc lại nghi ngờ, khẽ giọng nói;
– Nước Yến ta cũng càng không có khả năng. Đại Yến với Khánh quốc vừa mới hòa thân kết minh, Hoàng đế nếu muốn cùng người nước Ngụy kết liên minh, tuyệt đối không thể hòa hiếu kết giao!
Trang Uyên thản nhiên nói:
– Thay đổi bất ngờ, thiên hạ tranh hùng, chiến tranh Ngụy Khánh, nước Yến các ngươi tuyệt đối không có khả năng chỉ là một người đứng bên quan sát. Về phần hòa thân, có lẽ hòa thân phút chốc, Hoàng đế các ngươi quả thật là muôn cùng nước Khánh kết liên minh, không muốn cuốn vào chiến tranh, do đó ảnh hưởng đến cục diện chính trị bên trong nước Yến. Nhưng cuộc chiến thay đổi trong chớp mắt, ai có thể cam đoan tùy theo thay đổi của cuộc chiến, Hoàng đế các ngươi sẽ không thay đổi ước nguyện ban đầu… Hành động của quốc gia, xưa nay đều là lấy ích lợi làm căn bản.
– Nhưng…Công chúa còn đang ở nước Khánh, chẳng lẽ Hoàng đế sẽ chủ động phá bỏ hiệp định?
Hàn Mạc nhíu mày nói:
– Nếu là như vậy, Công chúa chẳng phải nguy hiểm trong một sớm một chiều sao?
– Thành đại sự không tiếc việc nhỏ!
Trang Uyên nghiêm nghị nói:
– Hoàng đế các ngươi nếu chỉ vì một người con gái, do dự sợ hãi rụt rè, đó chỉ có thể là một người bình thường không thành được nghiệp lớn. Chẳng qua… nước Yến các ngươi hiện giờ còn đang ngồi quan sát tình thế phát triển, trước mắt trận chiến mở màn của Ngụy Khánh, cục diện chưa rõ ràng, Hoàng đế của các ngươi và cả đại thần triều đình đó có ngu xuẩn, cũng sẽ không vào lúc này mà có hành động…!
Hàn Mạc có chút xấu hổ.
Trang Uyên nói tới Hoàng đế và đại thần, thì giống như nói tới một đám tiểu hài tử, trong đám tiểu hài tử này, tự nhiên cũng bao hàm cả trọng thần Hàn gia này, thậm chí bao gồm cả phụ thân mình.
Chỉ có điều trong mắt vị Quỷ cốc tông sư này, tình hình thiên hạ đều ở trong lồng ngực, thờ ơ lạnh nhạt với tranh chấp của thiên hạ, trên bàn cờ những quân cờ dọc ngang âm mưu tranh chấp giết chóc, trong mắt ông ta cũng quả thật có phần như trò đùa của trẻ con.
– Ý tứ này, ngay cả nói đồng minh của nước Ngụy cũng không phải là nước Yến ta.
Hàn Mạc nhíu mày, lại không tin:
– Trong bốn nước, nước Ngụy đánh với nước Khánh, liên minh không phải nước Phong, lại không phải là nước Yến ta, đó …đó là ai?
Trang Uyên cười ha hả, nói:
– Tới tới tới, cho sư phụ một ngụm rượu, có chuyện từ từ nói!
Hàn Mạc cười cười không biết làm sao, hầu hạ Trang Uyên lại uống một chén rượu, mới thản nhiên nói:
– Có đọc qua “Tề sử” chưa?
“Sử nước Tề” chính là một quyển sách sử về lịch sử triều trước của nước Tề, Hàn Mạc đương nhiên là xem qua, gật đầu:
– Học trò đã từng đọc!
– Vậy ngươi đương nhiên biết, vua nước Tề kia là Dũng đế tài trí mưu lược kiệt xuất, làm nên một sự nghiệp kinh thiên.
– Bắc man!
Hàn Mạc thốt lên.
Trang Uyên gật đầu cười nói:
– Không sai, có lẽ người Trung Nguyên đều đã quên, ở phương bắc trong vùng Đại Mạc đó, hiện giờ vẫn những người du đãng Bắc Man. Người man di phương Bắc lúc trước là dân tộc dũng mãnh nhất của phương Bắc Trung Nguyên. Người Trung Nguyên nghe nhắc đến tên “man di”, trong lòng liền sinh ra sợ hãi… Người Bắc Man tuy rằng dã man thô tục, không thông hiểu lễ giáo, nhưng không thể phủ nhận, bọn họ chính là chiến sĩ trời sinh, dũng mãnh thiện chiến, lúc trước quân Tề một chọi một từng binh sĩ chiến đấu, căn bản không phải là địch thủ của người “man di” phương bắc.
Hàn Mạc nhíu mày:
– Sư phụ, người là nói… nước Ngụy vì tấn công nước Khánh, sẽ cùng người Bắc man liên kết, dẫn sói vào nhà?
Trang Uyên khẽ thở dài:
– Chiến tranh vốn là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, vì đánh bại kẻ thù, thủ đoạn gì cũng có thể dùng tới. Kẻ thù của kẻ thù càng là đồng minh, người man fi năm đó bị Dũng đế đánh cho vô cùng thê thảm, gần như bị diệt sạch, tàn quân bại trận lui về ở sâu trong sa mạc lớn, thậm chí không dám tới gần biên giới Trung Nguyên. Ngoài lãnh thổ Trung Nguyên đất đai đều hoang vu không chịu nổi, trong lòng bọn họ đối với người nước Tề vẫn còn oán thù sâu đậm. Thủ đô nước Tề lúc trước là thành Thượng Kinh, trong đất chia làm bốn, mà lãnh thổ nước Khánh vẫn như cũ ở thành Thượng Kinh. Người man di dũng mãnh có thừa, trí tuệ không đủ, nhưng người nước Khánh ở thành Thượng Kinh lập thủ đô, ở trong mắt người man di, là nước Khánh liền thay thế nước Tề trở thành kẻ thù của họ… Người man di này bị Dũng đế đánh tới tận sa mạc lớn tận phương bắc, rời xa quê hương, trong lòng thù hận không kể xiết. Tuy rằng đã qua trăm năm, nhưng những người man di này, chưa bao giờ quên hướng về quê nhà, nhất định rửa lại mối thù năm đó!
– Cấu kết với nhau làm việc xấu!
Hàn Mạc căm hận nói.
Hàn Mạc vẫn cho rằng, bốn nước phân tranh, thì giống như bốn anh em tranh giành tài sản, đó là chuyện anh em trong nhà, mọi người đóng cửa đánh nhau, từ đó chia tách theo xu hướng truyền thống đó cũng là xu hướng tất yếu của lịch sử.
Tranh giành bên trong như thế này, vốn là không phải là lấy chuyện thị phi để bàn luận nữa.
Muốn thống nhất Trung Nguyên, chỉ cần người có lý tưởng này, đều là anh hùng, không tồn tại ai là chính nghĩa ai là phi nghĩa.
Nhưng cấu kết với ngoại tộc, đó là một chuyện khác rồi.
Trang Uyên nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của Hàn Mạc, lắc đầu cười, hòa nhã nói:
– Đứa nhỏ, ngươi còn rất trẻ, cái gọi là thấy lợi trước mắt, ngươi còn không hiểu. Hoàng đế nước Ngụy kia, là hạng người có dã tâm bừng bừng, để đạt tới mục đích, không từ thủ đoạn, cấu kết với ngoại tộc đối với hắn mà nói, cũng không phải là việc lớn. Năm đó nước Ngụy cùng với nước Khánh đánh một trận, như là chơi đùa, mười mấy năm qua, nằm gai nếm mật, lần này tấn công hàng loạt, tuyệt nhiên sẽ không giống như những lần trước chỉ biết đơn độc tấn công thần tốc.
Ông ta cười híp mắt, âm thanh nhẹ nhàng:
– Tư Mã Kính Thiên là người thông minh. Hắn là Thượng tướng nước Ngụy, mười mấy năm qua, không một ngày không mong cầu chiến đấu rửa nhục… Xét kinh nghiệm của hắn, khuyên hắn khiêu chiến, đó là thắng lợi lớn của Hoàng đế nước Ngụy, thế ắt đã sớm đáp ứng. Nhưng Tư Mã Kính Thiên cũng nhẫn nại tới nay, có thể thấy được đối với cuộc chiến này đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ. Quốc khố nước Ngụy mười mấy năm qua, lính nuôi ngựa, diện tích lương thảo mở rộng, lấy quặng làm sắt, tài lực quốc gia hơn một nửa tăng cường chuẩn bị chiến tranh cho quân đội… Dụng tâm như thế, Tư Mã Kính Thiên nhất định sẽ liên hệ hết thảy đối với những thế lực có thể trợ giúp chiến đấu. Lấy suy nghĩ của hắn, không có khả năng không nhìn ra người nước Khánh là kẻ địch lớn của người man di…!
– Học trò cũng nghe nói, ở biên giới Mạc Bắc, hai năm nay thường xuyên có người man di xuất hiện, rục rịch muốn hành động…
Hàn Mạc mày chau lại một chỗ:
– Không phải là đã thỏa thuận với người nước Ngụy chứ?
Trang Uyên thản nhiên cười nói:
– Tuy rằng chỉ là đoán, nhưng… Khả năng tính toán quá nhiều.
– Nếu là người man di từ phía bắc tấn công, Vương Duyên Bình nước Khánh thống lĩnh binh đoàn Đông Bắc ắt sẽ ngăn cản ở phía bắc.
Hàn Mạc nói:
– Binh đoàn Đông Bắc của nước Khánh giờ có năm vạn binh sĩ… Lại phải bảo vệ bốn quận Đông Bắc nước Khánh, hơn nữa trong đó còn có quận Cao Dương cũng có hậu duệ man di, người man di nếu là thực sự từ mặt phía bắc tấn công, con cháu man di ở quận Cao Dương tất nhiên nhân cơ hội hưởng ứng… năm vạn binh sĩ của Vương Duyên Bình không biết có thể ngăn cản người man di không?
– Nếu Bắc man và nước Ngụy thật sự liên kết, nước Khánh sẽ bị rơi vào thế trận trước sau công kích.
Trang Uyên hạ giọng nói:
– Thời điểm đó, quân Khánh trên tuyến Long Sơn tinh thần binh sĩ nhất định có thể chịu đả kích rất lớn… Trong cuộc chiến của người dùng binh, tinh thần binh sĩ không thể bỏ qua… Xưa có Tào Quế bàn về chiến tranh, một thì suy, một thì kiệt, kẻ kiệt nhất định thành bại quân. Tinh thần của quân Khánh nếu chịu đả kích, tuy rằng có danh tướng Thương Chung Lý trấn thủ, nhưng đối mặt với quân Ngụy dũng mãnh, ngược lại cũng là lành ít dữ nhiều rồi!
Hàn Mạc khẽ vuốt cằm.
Vốn Hàn Mạc đối với tình hình tranh chấp của Ngụy Khánh còn rất mơ hồ, nhưng hôm nay những lời nói của Trang Uyên, trước mắt cũng là làm cho mở rộng thông suốt, lúc này lại nhận thức được, cuộc chiến này của nước Ngụy, chuẩn bị đầy đủ,.Thương Chung Lý tướng quân đẹp trai nước Khánh, chỉ e phải đối mặt với cục diện cực kỳ khó khăn.
Nước Khánh đối mặt cường địch, bên trong có Hậu đảng sau lưng, một mình Thương Chung Ly liệu có thể chống đỡ không?