“Chúng mình đang khen cậu đấy.
Lần này cậu về nước là để phụ trách chức vụ quan trọng nào đó phải không?”
Thượng Hiểu Hà nịnh nọt hỏi.
“Ha ha, thực sự bị mọi người đoán đúng rồi”.
Mạc Đông Húc cười nói: “Lần này trở về, mình sẽ làm tổng giám đốc tập đoàn Tôn Thị, quản lý tập đoàn cho bố vợ”.
“Trời ơi! Tổng giám đốc tập đoàn Tôn Thị á? Đông Húc đúng là niềm kiêu hãnh của lớp mình!”
“Sau này nhà họ Dương của mình phải nhờ Đông Húc giúp đỡ nhiều rồi”.
“Cả nhà họ Thượng của mình nữa.
Nếu có dự án nào Đông Húc đừng quên mình nha!”
…
Tất cả đều thi nhau nịnh bợ, chỉ muốn quỳ xuống cầu xin Mạc Đông Húc.
Mạc Đông Húc cười nói: “Mọi người yên tâm, chỉ cần công ty của gia tộc mọi người phù hợp tiêu chuẩn, nhất định mình sẽ ưu tiên hợp tác”.
“Cảm ơn Đông Húc trước nha!”, đám người rối rít cảm ơn.
“Chúng ta đừng cảm ơn mỗi Đông Húc! Người nên cảm ơn nhất phải là chị dâu Mỹ Quyên”, Dương Tùng đột nhiên đứng dậy nói.
Bấy giờ bọn họ mới lấy lại tinh thần.
Trong số những người ở đây, Tôn Mỹ Quyên mới là người có địa vị cao nhất.
Cô ta là con gái của chủ gia tộc họ Tôn, chủ của một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô.
Mạc Đông Húc có ngày hôm nay đều nhờ vào cô ta.
Tôn Mỹ Quyên được gọi là chị dâu có vẻ rất vui, tươi cười đáp: “Mọi người đừng khách sáo.
Đông Húc đã nói rồi, chỉ cần công ty của gia tộc mọi người phù hợp tiêu chuẩn, tập đoàn Tôn Thị rất hoan nghênh hợp tác”.
“Ha ha, cảm ơn chị dâu!”, mọi người lại thi nhau cảm ơn.
“Phải rồi, sao mọi người lại thuê phòng phổ thông vậy? Sao không thuê phòng VIP?”
Tôn Mỹ Quyên bỗng lên tiếng.
“Giám đốc ở đây nói là không còn phòng VIP”.
Dương Tùng đáp.
“Thế sao được?”
Tôn Mỹ Quyên lập tức nói: “Hôm nay là ngày đầu tiên tôi và Đông Húc về nước, lần đầu Đông Húc mời bạn bè họp mặt sao có thể nhét chúng ta vào một phòng phổ thông như vậy được?”
“Phải đó, không được đâu.
Nhất định phải đổi sang phòng tốt hơn”.
Mạc Đông Húc cũng vội vàng nói, quay sang hỏi Dương Tùng: “Mình vừa mới về nước, không quen cho lắm.
Mình chỉ biết Dạ Thượng Hoàng Triều là chỗ ăn chơi lớn nhất Yến Đô.
Phòng tốt nhất ở đây là cái nào?”
“Rất nhiều người đều nói nhà họ Trần chỉ là tay sai, người đứng sau là một ông lớn đến cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám trêu vào”.
Nghe Dương Tùng nói thế, tất cả đều rất kinh hãi.
“Mình cũng biết chút ít về nhà họ Thái.
Nghe nói ngoại trừ tám gia tộc đứng đầu, nhà họ Thái có thực lực mạnh nhất ở Yến Đô.
Tám gia tộc kia cũng không dám tùy tiện động vào bọn họ”.
“Không ngờ chỉ trong một đêm, sản nghiệp nhà họ Thái đã đổi chủ.
Xem ra người đứng sau nhà họ Trần kia rất không đơn giản”.
Mạc Đông Húc gật đầu nói.
“Thế nên hôm nay Đông Húc và chị dâu đành phải chịu ấm ức rồi.
Chúng ta không nên làm loạn ở đây thì hơn”, Dương Tùng nói.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, một người trung niên mặc vest đi vào.
Trước ngực ông ta còn đeo thẻ giám đốc.
“Cậu Dương, phòng Đế Vương đã được chuẩn bị xong, mời cậu và các vị khách quý ở đây dời bước qua đó.
Tôi không biết cậu Dương dẫn bạn tới, vô cùng xin lỗi!”
Giám đốc khúm núm nói với Dương Thanh.
– —————————.