Mới đầu đám cấp dưới mà Quyền Uy dẫn tới cũng không biết hôm nay bọn họ sẽ đi đón ai. Bây giờ nhìn thấy cậu chủ nhà mình, ai nấy đều vô cùng kích động. Mặc dù bọn họ không chạy tới thăm hỏi, nhưng mắt ai cũng đỏ lên.
Đông Phương Hạ nhìn những người đứng quanh máy bay một lượt, cười nói: “Anh Uy, không ngờ người tới đón bọn em lại là anh đấy”.
“Cậu chủ, mời đi lối này. Đã chuẩn bị xong hết rồi”.
Đông Phương Hạ gật đầu, vừa nãy anh cũng nhìn thấy trực thăng rồi. Anh dẫn cả nhóm đi về phía trực thăng, người của Quyền Uy lập tức đi theo bảo vệ bọn họ. Mặc dù nơi này là địa bàn của mình, nhưng bọn họ vẫn lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đi được mấy bước, Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ mới phát hiện ra rằng bọn họ đang đi về phía mười mấy chiếc trực thăng kia. Cảm nhận được khí thế sắc bén của những người đàn ông áo đen này, bọn họ lập tức nhìn thẳng về phía trước. Lúc này, Đông Phương Hạ đang là người đi dẫn đầu.
Lên trực thăng, Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ mới phát hiện ra những chiếc trực thăng này bay với đội hình chiến đấu, bao quanh bảo vệ chiếc trực thăng của Đông Phương Hạ, khiến bọn họ càng thêm khiếp sợ.
Rốt cuộc thân phận của Huyết Lang ở châu Úc là gì, vì sao…
Hiện giờ, đám Trương Vũ Trạch không được đi cùng Đông Phương Hạ nữa. Mười mấy chiếc trực thăng bay uỳnh uỳnh trên không trung. Lúc này, Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ vẫn không dám tin rằng có một ngày mình lại được trải nghiệm chuyện này.
Giữa bầu trời xanh thẳm, cảnh vật bên dưới lọt hết vào mắt nhóm Trương Vũ Trạch. Kể từ khi lên máy bay tới châu Úc, bọn họ đã phát hiện ra mỗi một người xuất hiện bên cạnh mình đều là cao thủ, từ cơ trưởng, tiếp viên hàng không, cho đến cả phi công lái trực thăng, khiến cả đám hết sức ngạc nhiên.
“Tây Môn, anh cứ úp úp mở mở với chúng tôi mãi, bây giờ có thể nói ra thân phận khác của Huyết Lang cho chúng tôi biết được rồi chứ?”, Bạch Vỹ không kìm nổi cơn tò mò của mình được nữa. . Kiếm Hiệp Hay
Tây Môn Kiếm khoanh tay trước ngực. Thấy Trương Vũ Trạch cũng hoang mang chẳng kém, nhìn chằm chằm vào anh ta, chờ anh ta nói ra, Tây Môn Kiếm cười khẽ, nói: “Lát nữa các anh sẽ biết”.