Phạm La sợ đến mức hồn bay phách lạc, bao giờ gặp.
qua người hung hãn như vậy chứ.
Người khác đến gặp mình, muốn lấy được đơn nhập cảnh mà không cầu xin mình, không tặng quà thì không có cửa đâu. Mình chỉ cần kéo dài cũng có thể kéo dài chết bọn họ. Người trước mắt này không chỉ dám trực tiếp xông tới, thậm chí còn dám ra tay đánh mình!
Thành phố Giới Bác có người như vậy ở đâu ra thế?
“Tôi… Tôi không làm!”
Phạm La hoảng sợ lại phân nộ nói: “Cậu không được người khác đồng ý thì tôi không thể làm cho cậu được.
Cậu dám đánh tôi thì cậu tiêu rồi! Cậu… AI”
Không đợi Phạm La nói xong, Giang Ninh lại tát một cái.
Một tát này rất nặng, trực tiếp đánh cho hàm răng của Phạm La bay ra ngoài.
Phạm La kêu lên một tiếng thảm thiết và ngã ngồi dưới đất, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh, trên gương mặt đầy khủng hoảng!
Hắn… Hắn rốt cuộc là ai vậy?!
“Tôi chờ ở đây, người nào chịu trách nhiệm về chuyện này thì bảo gã lấy tờ đơn tới.”
Giang Ninh cúi đầu, nhìn Phạm La: “Hôm nay tôi không nhận được đơn xét duyệt thì anh đừng đi đâu nữa, cũng không ai có thể cứu được anh đâu.”
Hầu kết của Phạm La hoạt động, toàn thân run rẩy, bị Giang Ninh nhìn lại có cảm giác giống như bị thú hoang chú ý, dường như trong phút chốc sẽ bị Giang Ninh nuốt sống vậy!
Người gã run rẩy không dám đứng lên, cắn răng nói.
“Cậu…cậu muốn khiêu khích sáu gia tộc lớn khống chế thành phố Giới Bắc sao?”
Giang Ninh híp mát, giọng điệu càng thêm lạnh lùng: “Anh nói đúng rồi.”
Ở trong mắt Phạm La, một tiếng cười này của Giang Ninh còn muốn khủng khiếp hơn cả ác mail Hắn muốn thách thức sáu gia tộc lớn khống chế thành phố Giới Bắc à?
Quá cuồng vọng!
“Cậu nghĩ cậu là ai chứ!”
Phạm La hét lớn, liên tục cười lạnh: “Cậu sẽ chết đến cặn bã cũng chẳng còn thừa lại đâu!”
“Bốp!”
Trả lời gã vẫn là cái tát của Giang Ninh.
Giang Ninh căn bản lười nói lời vô nghĩa với gã: “Anh tiếp tục kéo dài đi. Tôi biết tất cả các người thích kéo dài, không sao, chỉ cần anh chịu được cái tát của tôi thì cứ việc kéo dài thời gian đi.”
“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!”
Giang Ninh liên tục tát mấy cái, đánh cho Phạm La kêu ba gọi mẹ, kêu gào cứu mạng.
Nhưng phòng làm việc của gã có hiệu quả cách âm cực tốt. Lần đầu tiên gã thấy hối hận. Vì làm một vài chuyện bẩn thỉu mà hã làm cách âm tốt như vậy, bản thân có la rách cổ họng cũng không có ai nghe được.
Cho dù nghe được thì thế nào?
Gã đã nói rồi, không có sự đồng ý của gã thì bất kỳ ai cũng không được phép vào trong!