Phàm giới có người như lão lừa đảo đang tìm Thiên Huyền Linh Tinh, còn Tiên giới…. chính là nàng, có thể là một trong rất nhiều người!
Vương U Nguyệt cũng dùng một loại ánh mắt tò mò nhìn về phía Chu Hằng, bởi vì Chu Hằng không sai lệch ra tay đúng là mục tiêu của nàng, điều này tuyệt đối không phải trùng hợp!
Người này cũng biết Thiên Huyền Linh Tinh hay sao?
Hai người đối diện, đều muốn nhìn ra manh mối từ trong ánh mắt đối phương.
Nhìn hai người bọn họ đối diện “ẩn ẩn đưa tình”, Dương Tiếu Hùng không khỏi ghen tuông, tuy rằng hắn dẫn Chu Hằng đến đây là có ý này, nhưng tuyệt đối không ngờ hai người lại nhanh dính với nhau như thế!
Kính thưa, tôi còn ngồi bên cạnh này, đôi cẩu nam nữ các ngươi đừng có nhào lên! Hả, dính vào không phải tốt lắm sao, hắn rõ ràng không có cơ hội ăn được thịt thiên nga, có thể đứng một bên xem cũng đáng?
Chu Hằng chỉ cảm thấy ánh mắt của đối phương giống như biển rộng mênh mông, hơn nữa còn là một thế giới biển màu đen, làm hắn không tự chủ được lún vào, ý thức dần mơ hồ, tâm thần bỗng nhiên thất thủ!
Ngay lúc này, hắc kiếm rung lên, hắn lập tức tỉnh lại.
Chu Hằng không khỏi hoảng sợ, nữ nhân này lại có thể mê hoặc hắn! Nếu không phải hắn có hắc kiếm, hôm nay hắn tuyệt đối sẽ lún vào!
Thần thức của nữ nhân này quá mạnh mẽ, mạnh đến mức làm người ta giận sôi, Chu Hằng bị lạc vào trong vẫn hơi cảm giác được lực căn nguyên kinh khủng trong cơ thể đối phương, vượt xa bất cứ người nào ngoài Hoặc Thiên!
Đúng vậy, lực lượng căn nguyên của Hoặc Thiên khẳng định vô cùng mạnh mẽ, bởi vì nàng nổi giận thả ra lực lượng vượt xa cấp bậc Sáng Thế Đế!
Mà nhìn từ ngoài, Hoặc Thiên chẳng qua là Nguyệt Minh Vương!
– Bếp lò, ngươi có nắm chắc chiến thắng cô ta không? Chu Hằng hỏi Hỏa Thần Lô.
– Chỉ bằng chút bã dị hỏa này? Không được! Hỏa Thần Lô liền vội vàng lắc đầu. – Nữ nhân này mạnh hơn ngươi nhiều lắm, hơn nữa, đây chỉ là một bộ phân thân của cô ta, dù có thể đốt được thì chỉ dẫn tới chân thân kinh khủng hơn! Nhưng ngươi không cần vội, đại ma nữ lợi hại hơn cô ta!
Nó nói đến đại ma nữ tự nhiên là chỉ Hoặc Thiên.
Trong lòng Chu Hằng căng thẳng, Hỏa Thần Lô ngụ ý là Lam Long nữ hoàng cũng không thể trấn áp được nữ nhân trước mắt? Sao lại thế này! Nếu như Vương U Nguyệt là tồn tại hùng mạnh như thế, làm sao không lộ tiếng tăm, lại đi lợi dụng mỹ sắc làm những con cháu hào môn tìm kiếm Thiên Huyền Linh Tinh thay nàng?
Không đúng, nếu nàng thật bày ra lực lượng của bản thân, như vậy mọi người sẽ biết Thiên Huyền Linh Tinh quý giá – có thể được một vị siêu Sáng Thế Đế coi trọng, tuyệt đối là bảo bối trong bảo bối!
Cứ như vậy, ngược lại nàng có thể không thu hoạch được gì!
– Chu công tử, tiểu nữ tử thật là xem thường ngươi! Vương U Nguyệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, Chu Hằng lại có thể thoát khỏi khống chế của nàng, tu vi thần thức này mạnh cỡ nào?
Chính vì thế, nàng mới ấn xuống kích động trực tiếp ra tay, bằng không chỉ là Nhật Diệu Đế thì sao, nàng hoàn toàn có thể biến người thành tro tàn, làm cho Chu Hằng cùng Dương Tiếu Hùng biến mất vĩnh viễn.
Chu Hằng cười hắc hắc, chỉ vào tay Vương U Nguyệt, nói:
– Ta muốn tảng đá này, chuyển nhượng cho ta được chứ?
– Thật không khéo, tiểu nữ tử cũng thật thích, có câu nói quân tử không giành đồ người thích, Chu công tử sẽ không làm tiểu nữ tử đau lòng đó chứ? Vương U Nguyệt nói, Chu Hằng biểu hiện càng bình tĩnh, nàng lại càng nghi thần nghi quỷ.
– Những tảng đá này không phải của ngươi, cũng không phải của ta, mà là thuộc về Dương Tiếu Hùng, để hắn quyết định đi! Chu Hằng cười nói.
Dương Tiếu Hùng lập tức choáng váng, các ngươi nhìn cả buổi không chịu lăn giường cũng thôi đi, sao đột nhiên lại tranh nhau một cục đá? Lại còn lôi cả hắn vào?
Hắn nằm cũng bị thương mà!
Một bên là nữ thần trong lòng hắn, một bên là quý nhân trong đời hắn, hắn không muốn đắc tội với bên nào cả!
Khoan, hắn cũng còn nhanh trí, mặt đỏ lên, bịch, trực tiếp lăn ra đất – ca bất tỉnh rồi, các ngươi muốn làm gì cũng đừng kéo ca vào.
Vương U Nguyệt vừa chuyển tay, Dương Tiếu Hùng liền từ ngất giả biến thành ngất thật, nàng bình thản như thường, thản nhiên nói: – Rốt cuộc ngươi là ai?
– Ngươi là ai? Chu Hằng hỏi lại.
– Thiên Huyền? Vương U Nguyệt nói ra hai chữ.
– Linh Tinh! Chu Hằng bổ sung đầy đủ từ này.
Vương U Nguyệt ánh mắt xoay chuyển, lập tức toát ra giận dữ,nói: – Từ Bắc Tý Thành đến Bắc Dần Thành đều là địa bàn ta phụ trách, vì sao ngươi lại vượt rào?
Trong lòng Chu Hằng khẽ động, nữ nhân mạnh mẽ như thế lại cũng giống như lão lừa đảo, bị người ta sai khiến tìm kiếm Thiên Huyền Linh Tinh, như vậy thế lực phía sau nàng hùng mạnh cỡ nào?
Chuyện này có liên quan gì tới Tiên giới tan biến năm đó?
Thiên Huyền Linh Tinh tuyệt đối là chí bảo, tối thiểu có thể bù đắp phù văn, cường giả vô thượng vì nó ra tay tranh giành cũng hoàn toàn có thể hiểu được! Như vậy, thế lực này có phải là phe thắng lợi trong đại chiến năm đó?
Đầu sỏ gây họa làm cho nguyên chủ nhân hắc kiếm ngã xuống? Đối thủ một mất một còn với Hoặc Thiên?
Chu Hằng mơ hồ cảm giác dường như mình chạm đến một tầng bí mật trung tâm thế giới này, nhưng tu vi của hắn thật sự quá yếu, căn bản là người mù leo núi, sẩy một bước sẽ xong đời!
Hắn ngẫm nghĩ, nói:
– Ta chỉ là có chuyện vào Tuyệt Tiên Thành, lại không biết thân phận của ngươi, chẳng lẽ nhìn thấy Thiên Huyền Linh Tinh liền coi như không thấy? Ngươi muốn công lao, ta lại không muốn?
Hắn cứng rắn như thế, thái độ của Vương U Nguyệt lại mềm xuống, nói: – Chỉ có lần này, bằng không ngày sau ta nhất định tố tội của ngươi!
Trái tim Chu Hằng đập mạnh, hắn rất muốn biết bí mật của thế lực này, nhưng bây giờ còn không phải lúc!
Chuyến này, thiết yếu nhất là giúp Vạn Cổ Đại Đế thoát vây!
Hơn nữa thực lực của hắn bây giờ quá yếu, có tư cách gì khiêu chiến thế lực này?
– Được, ta biết rồi! Chu Hằng cũng cứng rắn gật đầu.
– Vậy ngươi đi đi, về sau không cần đến nữa! Vương U Nguyệt vung tay lên, tảng đá trên bàn đều bị nàng thu vào pháp khí không gian.
Chu Hằng xách Dương Tiếu Hùng, đi ra khỏi đây, thẳng đến khi ra ngoài cửa, hắn mới phát hiện sau lưng đã ướt đẫm!
— Hắn cũng không mang theo Tiên Cư, Hoặc Thiên căn bản không ở bên cạnh!
Nếu vừa rồi Vương U Nguyệt làm khó, lúc này hắn không còn phù văn trên đầu hộ thân, tám chín phần là chỉ có nước bị một chưởng đập chết!
———-oOo———-