– Tự học thành tài? Hẵn là huynh đài này là Nhị phẩm Luyện Dược Sư?(Liễu Linh)
– Liễu Linh, đủ rồi. Ta đã nhiều lần nói với ngươi là đừng dây dưa ta nữa, ngươi đây là thái độ gì?(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Nếu không phải là ngươi mặt dày xin đi theo thì ta cũng chướng mắt ngươi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Yên Nhiên, ta chỉ là đang giúp nàng tra rõ thông tin…(Liễu Linh)
– Câm miệng, cảm phiền ngươi gọi tên rõ ràng cho ta. Chúng ta quan hệ chưa đến mức thân mật như vậy.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Vì phần chuyện của ta và phu quân không cần ngươi chen vào.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Liễu Linh bị Nạp La Yên Nhiên quát mắng cũng là nén giận trong lòng, hắn không ngờ Nạp Lan Yên Nhiên vì Đường Long mà nổi giận mắng hắn.
– Được rồi, Yên Nhiên bình tĩnh đi. Phải yểu điệu thục nữ chứ.
– Vâng.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Liễu Linh đúng không? Nói thật, ngươi cùng sư phụ của ngươi đều là một cái đức hạnh, truy cầu nữ hài nhưng họ không muốn quản ngươi vẫn là bám lấy không buông.
– Ngươi biết sư phụ ta?(Liễu Linh)
– Cổ Hà sao ta không biết, ngươi tốt nhất là xoay người rời khỏi đây nếu không tiền đồ Luyện Dược Sư của ngươi sẽ phải kết thúc tại đây.
– Haha, ngươi là cái thá gì mà ta phải vâng theo.(Liễu Linh)
Đường Long cũng không có nói gì mà thả ra khí thế của mình, Liễu Linh cảm nhận được áp lực ở trên người mình thì hắn kinh hãi nhìn về phía Đường Long.
– Ngươi không muốn giống như sư phụ mình tình trạng hiện tại thì giờ lập tức cúi ngay.
– Linh hồn Cảnh giới của sư phụ tụt xuống là do ngươi làm?(Liễu Linh)
– Ngươi nói xem.
Đường Long mỉm cười nhìn Liễu Linh, Liễu Linh rùng mình co chân chạy đi, Nạp Lan Yên Nhiên thấy Liễu Linh rời đi cũng là thở dài một hơi, đoạn đường này nàng đã chịu không biết bao nhiêu lời nói của Liễu Linh ở bên tai rồi.
Tiêu Viêm cũng là nghe được Luyện Dược Sư Đại Hội sắp tổ chức ở Gia Mã Thành cũng là từ Ma Thú Sơn Mạch chạy tới, hắn ban đầu không muốn tham gia nhưng có một lần tới Thanh Hà Trấn mua đổ dự trữ nghe được, hắn cũng là bị Dược Trần giật dây mới tham gia. Tiêu Viêm cũng trong một lần dạo chơi phát hiện ra một sơn động ẩn núp, hắn cũng phải tốn rất nhiều sức lực mới đùa chơi chết con Ma Thú canh gác gần đó.
Hang động mà Tiêu Viêm phát hiện chính là hang động trong nguyên tác mà hắn cùng Tiểu Y Tiên đi vào, bên trong bọn họ cũng là thu hoạch phong phú. Có điều trước đó đã bị Đường Long dẫn theo Tiểu Y Tiên nhanh chân tới trước, khi Tiêu Viêm tới thì bên trong chỉ có mấy loại dược thảo đang trưởng thành mà thôi.
Theo lý mà nói thì Tiêu Viêm hẵn là thu hoạch được Băng Linh Diễm Thảo một loại dược thảo cần thiết cho luyện chế Huyết Liên Đan, một bản Phi Hành Đấu Kỹ hiếm có cùng với Công pháp – Thất Thải Độc Kinh. Đường Long nhanh chân đến trước đem hết mọi thứ trong hang động lấy đi không để cho Tiêu Viêm chút nào, đến cả tàn bản đồ của Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không để lại.
Tiêu Viêm cũng không có đi vào Sa mạc Tháp Qua Nhĩ chỗ sâu nên không chạm trán Xà nhân hay Hải Ba Đông, khi hắn bước vào Sa mạc Tháp Qua Nhĩ liền gặp được thổ phỉ liên tục và bị đánh cướp. Tiêu Viêm không biết rằng hành tung của hắn tại Mạc Thành và Sa mạc Tháp Qua Nhĩ đều bị Long Dược Dong Binh Đoàn nắm giữ, trước đó Đường Long cũng đã căn dặn đám người là đi cướp bóc Tiêu Viêm.
Thải Lân chủ trì Long Dược Dong Binh Đoàn nên nàng không chỉ vận dụng nhân lực của Dong Binh Đoàn mà những Xà nhân từ Xà tộc đi ra cũng để ý đến Tiêu Viêm.
Tiêu Viêm có thể nói là khổ không thể tả, quần áo tả tơi cộng thêm những dược thảo mà hắn vất vả thu hoạch được lần lượt bị đánh cướp, hắn cũng muốn phản kháng nhưng khổ nổi là những tên cướp đều là Đấu Linh tu vi chỉ bằng vào Cửu tinh Đấu Sư của mình là đánh không lại.
Đường Long cũng là nhờ Nạp Lan gia thay mình báo danh, cậu cũng không ngại khi mà Dược Linh đại biểu cho Nạp Lan gia tham gia thi đấu, Dược Linh cũng không có ý kiến gì dù sao đối với nàng mấy cái đó chỉ là hư danh mà thôi.
– Muội theo ta đi ra ngoài phân biệt dược thảo, một Luyện Dược Sư phải biết cách phân biệt dược thảo.
– Tuy rằng, muội phân biệt dược thảo rất nhanh nhưng mà những dược thảo ẩn dấu mình trong những đồ vật tầm thường thì không phân biệt được.
– Muội biết rồi.(Dược Linh)
– Ta có thể đi cùng không?(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Đương nhiên là có thể rồi.(Dược Linh)
Thế là, hai nữ một nam đi ra ngoài hướng về phía phường đội rảo bước mà đi. Khi tới phường đội thì Đường Long cũng là bắt đầu chỉ dẫn cho Dược Linh cách phân biệt dược thảo bị dấu đi, Dược Linh cũng là chậm rãi lắng nghe và ghi nhớ.
Khi ba người đang đi thì phía trước có người cản đường, Đường Long ngẩng đầu lên nhìn thì thấy đó là thanh niên mặc bạch y miễn cưỡng dựa lưng vào ghế, thanh niên này có chút tuấn tú, bất quá đôi mắt thỉnh thoảng lóe ra vẻ dâm tiết làm phá hư dung mạo của hắn. Vị thanh niên này một bàn tay đang chậm rãi tiến vào bên trong xiêm y của nữ hài đứng cạnh hắn.
– Đúng là cực phẩm mỹ nhân. Hai vị mỹ nữ có nguyện ý bồi ta dạo chơi hay không?(Liễu Tịch)
– Không có hứng thú.(Dược Linh)
– Cảm phiền ngươi tránh ra.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Dược Linh với Nạp Lan Yên Nhiên đối với ánh mắt dâm tà của Liễu Tịch rất khó chịu.
– Các ngươi nên suy nghĩ lại thì hơn, ta là Nhị phẩm Luyện Dược Sư so với tên mặt trắng nhỏ này tốt hơn bao nhiêu lần.(Liễu Tịch)
– Xin tự giới thiệu một chút, ta là Liễu Tịch. Sư phụ của ta là Áo Thác một vị Tứ phẩm Luyện Dược Sư cũng là Hội trưởng phân hội Luyện Dược Sư tại Hắc Nham Thành.(Liễu Tịch)
Liễu Tịch tin tưởng chỉ cần mình báo ra danh tự của mình cũng như sư phụ thì hai vị nữ hài sẽ ngoan ngoãn nghe lời vì hắn đã áp dụng nhiều lần rồi. Có điều ngoài sức tưởng tượng của Liễu Tịch là Dược Linh với Nạp Lan Yên Nhiên không có hoảng sợ hay bối rối mà dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình.
– Nói xong chưa? Loại người như ngươi là đang bôi nhọ Luyện Dược Sư mặt mũi.
Đường Long trên người cũng là bạo động Đấu Khí lên, Liễu Tịch cũng cảm thấy có gì đó không đúng cũng hoảng sợ không thôi, hai nữ hài bên cạnh hắn cũng hoảng sợ bỏ chạy đi.
– Ngươi không thể giết ta. Sư phụ ta là một vị Tứ phẩm Luyện Dược Sư cũng là Hội trưởng phân hội Luyện Dược Sư tại Hắc Nham Thành.(Liễu Tịch)
– Đừng có lấy cái đó ra uy hiếp ta, sư phụ ngươi không quản thì ta thay trời hành đạo.
– Nhất Kiếm Phái – Bạt Đao Trảm.
Đường Long thu kiếm vào vỏ rồi xoay người bước đi, Dược Linh với Nạp Lan Yên Nhiên nhanh chóng theo sau, khi bọn họ rời đi thì Liễu Tịch cơ thể tách ra làm đôi, huyết chảy cả một đoạn đường, người ở đây chứng kiến hết thảy cũng là kinh hãi không thôi.
Tổng bộ Luyện Dược Sư
Áo Thác đang ngồi trò chuyện với những Hội trưởng phân hội khác nhưng có vẻ rất khúm núm, hắn cũng là thất lạc không thôi. Tiêu Viêm giả trang thành Nham Kiêu tới Hắc Nham Thành Luyện Dược Sư phân hội lấy chứng chỉ Nhị phẩm Luyện Dược Sư không mời được hắn đại diện cho Hắc Nham Thành Luyện Dược Sư tham gia Luyện Dược Sư Đại Hội. Tuyết Mị trong nguyên tác là đệ tử của hắn cũng bị Dương Hân kéo đi.
Áo Thác uống rượu giải sầu thì nghe được có người báo cáo rằng Liễu Tịch bị người giết chết. Áo Thác nghe xong cũng tức giận không thôi, hắn cũng là bắn tiếng chỉ cần có người giết chết được người đã sát hại đệ tử của mình thì hắn đồng ý đối phương luyện chế Tứ phẩm Đan dược. Tứ phẩm Luyện Dược Sư lực hiệu triệu cũng không phải là chuyện đùa, chỉ trong vòng một ngày mà có đến 10 vị Đại Đấu Sư cùng 5 vị Đấu Linh ứng lời truy tìm tung tích của đám người Đường Long.
Đường Long khi biết tin cũng không có hoảng sợ, chỉ là Đại Đấu Sư cùng Đấu Linh đi tìm hắn phiền phức đơn giản là tìm chết. Ban đêm, Đường Long đi ra khỏi phòng của mình ngẩng đầu lên nhìn trên mái nhà thấy được mấy bóng hình đang nhìn mình với đôi mắt đầy sát khí. Trước đó, Đường Long đã chào hỏi với Nạp Lan Túc trước rồi nên Nạp Lan gia cao thủ không có xuất thủ đánh chết mấy người này.
– Các ngươi là ứng theo lực hiệu triệu của Áo Thác mà tới đi? Ta cho các ngươi một cơ hội quay đầu lại cơ hội, nếu không khi động thủ chính là ngươi chết ta sống.
Đối với lời của Đường Long thì 10 vị Đại Đấu Sư cùng 5 vị Đấu Linh không rung chuyển chút nào, Tứ phẩm Luyện Dược Sư đáp ứng luyện chế Tứ phẩm Đan dược dụ hoặc đối với bọn họ tu vi này quá lớn.
– Được thôi, nếu các ngươi đã lựa chọn như vậy thì động thủ đi.
Đường Long vừa dứt lời thì mười lăm ngươi đều dùng ra Đấu Kỹ cường đại nhất của mình, Đường Long thấy vậy chỉ là khinh thường cười lấy mà thôi.
– Địa giai Cao cấp Đấu Kỹ – Như Lai Thần Chưởng.
Oanh
Kim sắc chưởng ấn xuất hiện đem mười lăm người dùng ra Đấu Kỹ chấn nát sau đó là toàn bộ đám người bị ép trên mặt đất không dậy nổi, cuối cùng đồng loạt phun máu tươi chết tại chỗ.
– Hừ, không biết tự lượng sức mình.
Đường Long hừ lạnh một tiếng xoay người đi vào trong, hắn tin tưởng sẽ có người đi dọn dẹp mấy xác chết này. Đường Long đi vào trong cũng là nhào về phía Dược Linh với Hỏa Trĩ và Nạp Lan Yên Nhiên cùng các nàng vờn quanh một trận trên giường.
Hôm sau, Đường Long dẫn Dược Linh tới Luyện Dược Sư Tổng bộ mà cậu nhạy bén phát hiện trên một số ngã tư đường cư nhiên xuất hiện lực lượng vũ trang hạng nặng tuần tra. Hiển nhiên, duyên cớ bởi vì Luyện Dược Sư đại hội sắp cử hành. Dù sao thịnh hội khổng lồ như vậy, vạn nhất rối loạn lên đối với đế đô ảnh hưởng rất lớn. Cho nên hoàng thất tự nhiên là cần phải đề phòng trước khi xảy ra.
Chậm rãi đi qua mấy ngã tư đường rộng lớn, Luyện Dược Sư công hội khổng lồ rốt cuộc đã xuất hiện ở trong tầm mắt. Nhìn ở trước đại môn so với hai ngày trước có vẻ càng thêm đông đúc, hiển nhiên rất nhiều Luyện Dược Sư đều là nghĩ muốn tại đại hội lần này bộc lộ tài năng.
Đường Long cùng Dược Linh tính đi vào trong thì phía sau truyền ra náo loạn, dòng người cũng vì thế mà dừng lại. Ngọn nguồn rối loạn là một cỗ xe ngựa quý tộc, phía trước xe ngựa, hai con tuấn mã toàn thân lông trắng như tuyết không có pha lẫn một chút hỗn tạp đang an tĩnh đứng sừng sững. Chung quanh xe ngựa, rèm cửa màu hoàng kim vẽ một đầu dị thú phun ra lam sắc hỏa diễm. Dị thú hình thể không nhỏ. Tổng thể diện mạo lộ ra vẻ dữ tợn, nhìn qua mơ hồ có cảm giác chấn nhiếp lòng người.
– Đó là Hoàng thất huy chương.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Chung quanh xe ngựa có mười gã hắc bào nhân, Nạp Lan Yên Nhiên cũng là cảm nhận được mười ngày này khí tức trên thân không thua kém gì mình.
– Bọn họ đều là Đấu Linh cường giả, không hổ là Gia Mã Đế Quốc Hoàng thất.(Dược Linh)
Một hắc bào nhân cất bước tiến lên, cung kính nhấc vén màn xe, khi hắc bào nhân vén bức màn xe lên chung quanh các hắc bào nhân khác, di động rất nhỏ đã rất nhanh mơ hồ kết thành vòng tròn nhỏ đem xe ngựa hộ vệ ở chính giữa đồng thời từng đạo ánh mắt lọi hợi như chim ưng từ các hắc bào bắn ra, quét qua quét lại nhìn chung quanh đám người đông đúc.
Ở chung quanh mọi người nhìn kĩ,từ phía trong màn xe, một cánh tay trắng như tuyết như ngọc duỗi ra, ưu nhã nắm thành cửa xe, sau đó, một bóng hình xinh đẹp từ từ đi ra xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
Người xuất hiện,một thân váy dài màu tím khảm hoa văn màu bạc, dung mạo tinh sảo, không hổ là người thuộc hoàng thất gia tộc, mơ hồ lộ ra một tia khí chất cao quý tại vòng eo nhỏ tinh tế buộc một dải đai màu tím, càng làm cho vòng eo thon nhỏ lộ ra sự nhuần nhuyễn vô cùng, tuổi tác của nàng tựa hồ cũng không quá lớn.
– Nàng là Yêu Nguyệt công chúa, nghe nói nửa năm trước đã bước vào Tam phẩm Luyện Dược Sư.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Lần này Luyện Dược Sư Đại hội có lẽ nếu không có sự tham gia của Dược Linh tỷ thì nàng là quán quân rồi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Không có chuyện gì là nói chắc chắn được.
– Chả lẽ phu quân không tự tin vào thực lực luyện đan của Dược Linh tỷ?(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Không phải, muội nhìn thấy cô gái có làn da cổ quái đó không?
Đường Long hất cằm về phía một cô gái mái tóc màu tím nhạt cùng với làn da khác với người bình thường, Nạp Lan Yên Nhiên với Dược Linh thấy vậy cũng chú ý tới.
– Nếu không có Dược Linh tham gia thì nàng sẽ giành giải quán quân Luyện Dược Sư Đại Hội năm nay, nàng đã là Tứ phẩm Luyện Dược Sư dù Yêu Nguyệt công chúa cũng đấu không lại. Với lại nàng ta thân phận là Luyện Dược Sư từ Xuất Vân Đế Quốc.
Dược Linh với Nạp Lan Yên Nhiên đều là giật mình khi mà Đường Long tiết lộ ra được thông tin của đối thủ, Đường Long cũng cảm nhận được có vài đôi mắt đang nhìn về phía mình nhưng cậu đều không quan tâm, cậu chỉ là bồi tiếp Dược Linh tới tham gia Luyện Dược Sư Đại hội mà thôi.
– Tỷ tỷ, người đó là ngươi mà tỷ nói với muội thuật luyện dược trên cả sư phụ?(Yêu Nguyệt)
– Ừm, bệnh của Nạp Lan Kiệt cần tới Thất phẩm Đan dược mà ta nghe nghóng được là hắn dễ dàng luyện chế Thất phẩm Đan dược.(Yêu Dạ)
– Tỷ sao không mời chào hắn?(Yêu Nguyệt)
– Ta có mời nhưng nhân gia căn bản là không vừa mắt Gia Mã Đế Quốc.(Yêu Dạ)
Tiêu Viêm đứng tựa lưng vào tường quan sát từ xa Đường Long.
– Đường Long không ngờ tới ngươi cũng tham gia Luyện Dược Sư Đại hội.(Tiêu Viêm)
– Trên việc tu luyện ta không bằng ngươi nhưng mà Luyện Dược Sư thì ta thắng ngươi rồi.(Tiêu Viêm)
– Yên Nhiên có biết quy tắc thi đấu không?
– Trước khi tham gia giải đấu phải thông qua khảo nghiệm, đối với ngoại nhân là khảo nghiệm đầu tiên, tất cả tuyển thủ do phân hội đề cử đều phải chịu khảo nghiệm. Đây xem như một loại khảo nghiệm của công hội đối với các phân hội, nếu là ngay cả khảo nghiệm này đều không thông qua, sợ là đề cử phải mất đi hiệu lực.(Nạp Lan Yên Nhiên)
– Chỉ có nhiêu đó thôi sao?
– Chỉ có nhiêu đó thôi, ngoài ra không có gì thêm.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Đợi một lúc thì người của Tổng bộ Luyện Dược Sư tới mời Đường Long với Dược Linh theo bọn họ, hai người đi theo thì được dẫn tới một căn phòng, cánh cửa mở ra thì bên trong là một gian nội sảnh rộng lớn bày biện theo lối cổ điển, lúc này trong nội sảnh chính là một số người tụm năm tụm ba, Đường Long với Dược Linh ánh mắt đảo qua những người này có chút ngạc nhiên, nơi này nhìn qua có vài người tuổi trẻ cư nhiên cấp bậc đa số đều là Tam phẩm Luyện Dược Sư, ngay cả vừa rồi tại trước đại môn chứng kiến đế quốc tiểu công chúa Yêu Nguyệt cũng đang ở trong đó.
Người dẫn đường ra hiệu cho Dược Linh vào trong rồi dẫn Đường Long tới khu khách quý.
Những người trong phòng thấy người tới là Dược Linh cũng là hiếu kỳ không thôi, bọn họ thấy cấp bậc huy chương của Dược Linh đều là giật mình vì cấp bậc huy chương của Dược Linh là Tứ phẩm Luyện Dược Sư. Dược Linh bản thân có thể luyện chế Lục phẩm Đan dược nhưng nàng lười đi thi tấn cấp nên vẫn là Tứ phẩm Luyện Dược Sư.
Yêu Nguyệt không ngờ tới Dược Linh lại tham gia mà không phải Đường Long, trước đó nàng cũng là trò chuyện với tỷ tỷ mình là Yêu Dạ cũng để ý thấy cô gái đứng bên cạnh Đường Long. Yêu Nguyệt cũng là đề lên tinh thần nhìn chăm chú Dược Linh, nàng cũng là không nhịn được duỗi cái lưng mệt mỏi lộ ra những đường cong động lòng người, dẫn động ánh mắt nam nhân chung quanh.
– Tới rồi sao, vị Thất phẩm Luyện Dược Sư trẻ tuổi.(Thiết Mễ Nhĩ)
– Ông là ai?
Câu hỏi của Đường Long làm cho những hội trưởng phân hội khác nghe được đều ngã ngửa ra, bọn họ không ngờ Đường Long lại không biết Thiết Mễ Nhĩ.
– Người trẻ tuổi không biết cũng không sao, ta là Thiết Mễ Nhĩ Phó hội trưởng Tổng bộ Luyện Dược Sư đồng thời cũng sư phụ của Yêu Nguyệt công chúa.(Thiết Mễ Nhĩ)
Muốn làm Phó hội trưởng Tổng bộ Luyện Dược Sư thì cần ít nhất là Lục phẩm Luyện Dược Sư, Đường Long cũng là gật đầu xem như hữu hảo, cậu đi sang một bên đứng lấy quan sát bên tình hình của Dược Linh. Bản thân là không muốn giao hiệp với nhiều người nên xem như chào hỏi coi như xong.