Thanh Hào suýt thì đánh rơi điện thoại xuống đất, anh vội vàng nói.
“Sếp, anh bình tĩnh chút đã”.
Anh có tiền, nhưng không thể tiêu thế này đâu. Herry Nguyễn là gà đẻ trứng vàng của K-Musiz, không phải nghệ sĩ ất ơ mà anh nói đuổi là đuổi, cho dù anh không tiếc tiền hợp đồng với anh ta, nhưng Herry Nguyễn hiện tại đang nổi tiếng như vậy, anh mà đuổi anh ta, thì sau này tìm đâu người như anh ta nữa?
Những điều này, Thanh Hào dĩ nhiên sẽ không nói, chỉ ra chiều khuyên nhủ.
“Bây giờ sếp có đuổi anh ta, cậu Herry cũng không biết sai đâu, đối với phu nhân chỉ tạo nên những scandal xấu mà thôi. Nếu phu nhân là nghệ sĩ cần ra mất công chúng thì dựa scandal cũng tốt thôi, nhưng cô ấy không phải, cô ấy chỉ là người bình thường, nếu Herry mượn đà nổi tiếng tiếp, người khác sẽ công kích phu nhân không biết bao chuyện nữa. Sếp bớt giận, bây giờ chỉ cần nói cậu Herry chịu đính chính sự việc, thì cư dân mạng mới dễ dàng nghiêng về phía phu nhân”.
Anh liếc nhìn Thanh Hào, những điều này không phải anh không biết, nhưng vợ của mình còn không bảo vệ được, thì bảo anh làm sao nhìn mặt ai nữa. Anh nhớ lại cảnh Herry Nguyễn ôm chầm chập cô, quay đầu nói với Thanh Hào.
“Đi nói với ông bầu của Herry Nguyễn đi, nhân tiện, pha giúp tôi một cốc chanh không đường.”
Thanh Hào gật đầu vâng vâng dạ dạ, rồi mới đi ra ngoài nói với thư kí pha một cốc chanh không đường bưng vào cho sếp, mới nhớ ra sao tự nhiên hôm nay sếp lại đổi vị uống chua vậy?
Thanh Hào chỉ nghĩ thoáng qua như vậy, rồi lại đi ra ngoài gọi điện cho ông bầu của Herry Nguyễn. Thanh Hào vốn là trợ lý của anh, nên hầu như anh muốn gặp một người trong công ty trực thuộc cũng chẳng khó khăn là mấy, dưới quyền anh ta là Kỷ Nhiên, anh không biết hết tất cả mọi người, nhưng ai làm việc
trong Eudora đều biết anh.
Thanh Hào vừa nhấc máy, bên kia đã cười liên tục.
“Thanh Hào à, dạo này khỏe không?”
Anh nghe giọng cũng không nói gì, im lặng rất lâu mới dùng chất giọng nghiêm túc nói với anh ta.
“Anh không có thời gian để rỗi hơi với chú, gã nhà chú gây scandal như thế chưa đủ chắc? Đến tai sếp tổng rồi. Chú liệu mà làm việc với cậu ta đi”.
Thanh Hào không biết bên kia có suy nghĩ thế nào, tiếp tục chỉ điểm.
“Scandal lần này cậu ta chọc phải người không nên chọc rồi, chú báo cậu ta đính chính lại đi, nể tình anh em tôi nhắc nhở, sau này làm gì cũng cẩn thận, đừng nghĩ mình nổi tiếng thì muốn làm gì thì làm”.
Người quản lí nghe xong thấy chuyện không ổn, mới thôi cười đùa, tiếp tục nói.
“Được được, để em khuyên cậu ta.”
“Chú liệu mà làm. Không phải lần nào cũng dễ qua như thế này đâu.”
“Dạ dạ.”
Anh dập máy, nhìn cảnh tượng bên ngoài công ty từ tầng cao nhất, mới thấy cả thủ đô như nhỏ bé dưới chân, khi này anh mới thở dài một hơi, có những đặc quyền ở thành phố này, mãi mãi trong tay kẻ có tiền. Đáng tiếc, Herry Nguyễn không hiểu lý lẽ này. Sau khi nghe điện thoại của anh, người quản lý mới nghĩ về scandal tình ái hôm nay. Thật ra, anh cũng biết Herry Nguyễn chẳng có gì với cô Trì Tuyết nào đó, nhưng bởi vì không có gì nên anh ta mới hy vọng dựa vào scandal lần này để hướng dư luận chú ý phim mới của Herry Nguyễn mà thôi, chỉ là không ngờ lần này không đơn giản như thế.
Làm trong nghề này, đào tạo bao nhiêu nghệ sĩ, anh ta không phải là một người có những suy nghĩ ngây thơ như kiểu chỉ cần nghệ sĩ của anh ta cố gắng vươn lên, chăm chỉ đóng phim thì sẽ nổi tiếng. Trong showbiz, càng scandal thì càng nổi tiếng, thậm chí đôi khi tin tức không tốt mấy cũng đẩy độ nổi tiếng lên cao.
Anh ta mang theo tâm trạng nặng nề vào trong phòng Herry Nguyễn, thì thấy cậu ta đang ngồi đọc từng trang tin, kiểm tra từng cái bình luận của cư dân mạng, cười khanh khách. Anh ta nhìn thấy muốn bộp đầu cậu ta một cái, nhưng vẫn kiềm chế lại đi sang.
“Nguyễn, cậu lại làm trò gì rồi?”
Herry Nguyễn đang vui vẻ vì trả đũa được cô, sáng giờ tông ti họ hàng của Trì Tuyết đều được cư dân mạng đào bới ra hết rồi, làm anh ta vui muốn chết. Từ hồi họp báo lúc trước, cậu ta đã tìm cô rồi, bây giờ mới thỏa nguyện, sao lại không vui.
“Anh không biết em tìm cô này bao lâu rồi đâu, lúc trước đã hứa không lộ ảnh, cuối cùng lộ ra ngoài hết. Con người lật lọng”.
Người quản lý nghe xong hiểu ngay, ra là cậu ta tìm cách trả đũa cô ấy, vậy thì dễ thôi.
“Tôi sẽ sắp xếp cho cậu một buổi họp báo, cậu đứng ra đính chính tin này đi.”
Herry Nguyễn nghe xong không mấy vui vẻ.
“Việc gì phải đính chính? Cô ta có sức làm có sức chịu chứ”.
Người quản lý thấy Herry Nguyễn ghi thù như vậy liền đi sang gõ đầu anh ta một cái, Herry Nguyễn la oai oái.
“Anh làm gì vậy?”
Khi này người quản lý mới nói.
“Cậu chơi vậy chưa đủ nữa à? Cậu xem cô phóng viên kia bị đào tới việc ba đời có Đảng viên cũng biết rồi kìa, nếu cậu có quan hệ gì với người ta thì không nói, đằng này chỉ là trả đũa thôi thì ngừng được rồi đấy. Cậu là người nổi tiếng, vướng vào scandal như vậy lại khiến anti có cớ nói cậu thôi”.
Herry Nguyễn tuy không thích cô, nhưng anh cũng biết bạo lực mạng không buông tha một ai, nghĩ lại thì cô có đáng ghét cũng chỉ là làm đúng chức trách mà thôi, cũng không nhất thiết đi đến bước đường này. Herry Nguyễn nghe vậy, khoanh tay lại, bỏ điện thoại xuống thỏa hiệp.
“Được rồi, để em ra mặt đính chính”.
Người quản lý thấy anh ta đã hiểu cũng thôi, gật đầu.
“Tôi đi thông báo giúp cậu, sau này làm việc cẩn thận vào”.
Bấy giờ, anh ta mới ra khỏi phòng Herry Nguyễn, đi vào trong tìm đại diện truyền thông đăng bài đính chính.