Nàng ngồi nói chuyện với các nàng nãy giờ vậy mà không thấy ai hỏi về Tư Đồ Thiên Tuyết bây giờ cũng có người hỏi.
Mà Tư Đồ Thanh Thanh vừa nói xong chưa đợi Cố Như Nguyệt mở miệng tiếp thì tiếng nói của một công công vang lên.
” Thái Hậu nương nương đến, Minh vương đến “.
Sau đó chỉ thấy Hoàng đế, Hoàng hậu, thái tử, vương gia, công chúa,…., các đại thần, tiểu thư, thiếu gia đứng lên hướng về phía cổng vào ngự hoa viên.
Thái hậu dẫn đầu bước vào theo sau cách bà mấy bước là một nam một nữ không ai khác chính là Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết.
Từ lúc gần đến ngự hoa viên Thái Hậu biết bà đến trễ nên đã bảo Phong cùng nàng buôn bà ra không cần nâng nữa để trách phiền phức không thiết cho nàng. Lúc đó nàng cùng Phong hai người nhìn nhau trong mắt đầy ý cười tuy nói nàng không sợ phiền phức nhưng ý tốt của Thái Hậu nàng nhận.
Lúc này Cố Như Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn hai người kia, một là nữ tử chỉ thấy nàng xuyên một bộ màu lam sa y, đơn giản lại không mất phong nhã, vũ mị ung dung, nhưng nhất khác người khó quên lại là kia một đôi sáng sủa tinh quang thủy mắt. Con mắt sáng thuộc về màu xanh lam, ánh trăng sáng tỏ, phảng phất một mảnh hải xanh thẳm, luôn có một cổ ngưng thần tĩnh khí thanh nhã!, khí chất như tiên, thanh nhã nhưng trong trẻo lạnh lùng làm người ta không dám vấy bẩn. Nam tử kia thì một thân hắc y dưới ánh trăng hắn tuấn mỹ tuyệt luân, sắc mặt như điêu khắc ngũ quan rõ ràng, có lăng có giác mặt tuấn mỹ dị thường. Một đầu đen nhánh rậm rạp bị gió thổi khởi, tùy ý ở trong gió bay múa, một đôi mày kiếm hạ lại là một đôi sâu không thấy đáy đôi mắt, làm người một không cẩn thận liền sẽ luân hãm đi vào. Cao đình cái mũi, dày mỏng vừa phải môi đỏ vĩnh viễn treo lười biếng cười nhạt., khí chất cao quý tựa như thần, phát ra khí chất vương giả nồng đậm làm người ta không dám nhìn thẳng, hai người một lam một hắc đứng chung một chỗ lại rất hài hòa.
Cố Như Nguyệt nắm chặt tay tại sao Tư Đồ Thiên Tuyết lại đẹp hơn nàng trên người lại có khí chất như vậy.
Nàng không cam lòng.
Tư Đồ Thiên Tuyết dù đẹp cũng không xứng với Minh vương một thân cao quý như vậy phải là nàng.
*
Bữa tiệc bắt đầu âm nhạc từ nhạc sư vang lên những vũ cơ đi ra theo điệu nhạc nhảy múa.
Mà Tư Đồ Thiên Tuyết nàng không ngồi bên cạnh Thái Hậu mà đến chỗ Võ Thiến ngồi ngồi xuống hai người cùng nhau trò chuyện dùng bữa.
Một giọng nói nữ tử khác lạ vang lên Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Võ Thiến ngẩn đầu nhìn đến trong đình các nàng có thêm mấy nữ tử nữa mà trong mấy người đó có hết ba người là các nàng biết còn một người thì không.
” Không biết Tư Đồ đại tiểu thư cùng Liễu tiểu thư, Tô tiểu thư và vị tiểu thư này có chuyện gì sao ” Võ Thiến mở miệng nói.
” Võ tiểu thư chúng ta đây không phải đến giới thiệu Như Nguyệt huyện chủ cho ngươi cùng Tư Đồ nhị tiểu thư biết sao ” Tô Mạn Nhi lên tiếng.
” Như vậy vị tiểu thư này chắc là Huyện chủ Cố Như Nguyệt vị hôn thê mà hoàng thượng mới ban hôn cho Triệt vương Nhị vương gia đây “.
Tư Đồ Thiên Tuyết lúc này đây lên tiếng nhìn thẳng Cố Như Nguyệt nói còn nhấn mạnh năm chữ vị hôn thê của Triệt vương. Cố Như Nguyệt đây là tưởng nàng không biết gì sao nàng đã kêu Thu Mai kêu người đi điều tra tư liệu về Cố Như Nguyệt đương nhiên cũng biết Cố Như Nguyệt ái mộ Phong.
Mà Cố Như Nguyệt nghe đến mấy chữ vị hôn thê của Triệt vương trong lòng không khỏi nguyền rủa Tư Đồ Thiên Tuyết vạn lần, nàng cũng là người thông minh làm sao không biết ẩn ý trong đó có chứ.