Lúc này Diệp Kiếm Tinh như Mãnh Hổ chờ đợi con mồi, toàn thân tích súc kình lực, như giương cung mà không bắn, chỉ cần tìm được cơ hội phù hợp, sẽ lũ bất ngờ tiết đê, bộc phát ra uy thế kinh người.
Ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, Diệp Kiếm Tinh là đệ tử đơn thuần, tâm tư toàn bộ dùng ở trên thân kiếm, hi vọng sự tình gì cũng bằng vào thực lực bản thân. Không muốn mượn tay người khác, bây giờ nhìn bộ dạng này của hắn, cũng học ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi rồi!
Cũng khó trách, thời điểm thí luyện, chỉ có thắng bại, không có thân tình. Người tâm tư lại đơn thuần cũng phải vì mình tranh thủ! Dù sao quán quân chỉ có một cái!
Thiên Nhãn lần nữa quét một vòng, Nhiếp Vân phát hiện chờ đợi cơ hội tốt đánh lén cũng không phải Diệp Kiếm Tinh, còn có Ứng Long!
Lúc này Ứng Long giống như Diệp Kiếm Tinh, giấu ở sau một cành cây, ánh mắt lạnh lùng như ưng, chỉ cần mọi người phân ra kết quả, đánh chết Yêu thú, chỉ sợ hắn sẽ lập tức lao ra, cướp đi thi thể!
Thi thể Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong, chỉ cần đạt được, quán quân có thể nói là sự tình ván đã đóng thuyền!
– Đến đây thí luyện mười người, hiện tại liền tề tụ rồi…
Chứng kiến tình huống trước mắt, Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu.
Xem ra bảy người này cùng Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong chiến đấu làm ra động tĩnh quá lớn, thí luyện tổng cộng mười người, hiện tại đã đến đông đủ.
– Rống!
Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong kia cũng biết mình chạy không khỏi một kiếp, trong mắt phát ra phẫn nộ, một cổ khí tức bạo ngược nhộn nhạo.
– Nguy rồi, nó muốn tự bạo!
Nhiếp Vân sững sờ.
Đoán chừng con Yêu thú này cũng biết mục đích của mọi người, vì không cho bọn hắn thực hiện được, vậy mà lựa chọn tự bạo.
Thực lực đạt tới cảnh giới nhất định có thể tự bạo, tự bạo là đột nhiên dẫn đốt pháp lực trong Khí Hải, để cho mình biến thành một quả boom nổ tung.
Yêu thú cũng có kiêu ngạo, sau thi tự bạo sẽ tạc thành bụi phấn, xem ra nó là không muốn thi thể của mình biến thành công cụ tranh công cho người khác.
– Mau ngăn cản nó!
Bọn người Sở Dương cũng xem ra vấn đề, vội vàng rống lên.
Một khi nó tự bạo, nhóm người mình sẽ bị thương không nói, cái gì cũng không chiếm được rồi.
Vù vù vù!
Bất quá Yêu thú Thiên Kiều Cảnh đỉnh phong muốn tự bạo, sao là mấy người bọn hắn có thể ngăn trở, khí tức của Yêu thú càng ngày càng mạnh, như một khí cầu tới cực hạn, muốn bạo tạc nổ tung.
Lạch cạch!
Đúng lúc này, Yêu thú đột nhiên té trên mặt đất, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng, chết rồi.
– Ân? Cái này… Chuyện gì xảy ra?
Không chỉ những người khác kỳ quái, Nhiếp Vân cũng có chút sờ không rõ ý nghĩ.
Mắt thấy muốn tự bạo thành công, kết quả đại gia hỏa kia phảng phất như bị điên, trực tiếp ngã xuống đất chết mất, vô luận nhìn từ chỗ nào cũng có chút kỳ quái.
– Nó chết rồi, ai cướp được liền là của người đó!
– Là của ta!
– Dám đoạt với ta, ta sẽ giết các ngươi…
Mọi người kỳ quái chỉ trong nháy mắt, lập tức con mắt đều cuồng nhiệt, kiếm khí pháp lực giống như hồng thủy, phiêu tán bốn phía, trước kia liên minh lúc này cũng biến thành một đoàn vụn cát, tất cả mọi người ý định cướp đoạt cỗ thi thể này.
Quản nó chết như thế nào, chỉ cần thi thể đến tay, chẳng khác nào quán quân đến
tay, loại cơ hội này ai sẽ bỏ qua?