Thời gian cứ thế trôi qua.
Cố Thanh Sơn đã đi tới điểm cuối cùng của núi băng.
Các tảng băng trôi nổi trong nước, chậm chạp từ tốn di chuyển trong đỉnh băng, nhưng khi vừa trôi tới điểm cuối cùng của đỉnh thì tảng băng đó sẽ lập tức biến mất không còn bóng dáng.
Nơi này dòng sông chảy xiết theo hướng ngược lại, nếu không thi triển bất kỳ một thuật pháp nào thì chỉ cần vừa rơi xuống, chắc chắn sẽ bị nước sông cuốn trôi không biết về đâu.
Trong nước biển trong suốt màu xanh đen không có gì cả.
Cố Thanh Sơn nhìn qua giao diện Chiến Thần.
Hình như là vì nơi này vốn là thế giới do cổ thần sáng tạo ra cho nên tốc độ hồn lực tiêu hao vô cùng chậm rãi, gần như là ba giây mới tiêu hao một điểm hồn lực.
Nếu tiếp tục như vậy, dựa vào tổng hồn lực mà Cố Thanh Sơn có được thì tạm thời không cần quá lo lắng.
Cố Thanh Sơn vung Triều Âm kiếm lên tách dòng sông ra, tiến thẳng vào chỗ sâu của đáy vực.
Mấy chục mét.
Vài trăm mét.
Mấy ngàn mét.
Mười ngàn mét.
Triều Âm kiếm rốt cuộc truyền tới một tin tức.
Cố Thanh Sơn vừa lặn xuống vừa cảm nhận ý tứ của Triều Âm kiếm.
Trong khoảnh khắc hắn hiểu ra.
Hắn nâng Triều Âm kiếm lên hỏi: “Thế giới này giống như thế giới Thần Võ thời đại thượng cổ, hoàn toàn là một vùng biển mênh mông?”
Triều Âm kiếm gật mũi kiếm.
“Không đúng, nếu là đại dương, vì sao ngay cả một sinh vật thượng cổ ta cũng không thấy?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
Lần này, Triều Âm kiếm chỉ chỉ nước biển phía dưới, liên tục phát ra tiếng ong ong.
Cố Thanh Sơn chăm chú lắng nghe.
Hắn có thể kết nối tâm linh với Triều Âm cho nên lúc này khi nghe những lời Triều Âm kể, hắn có phần không thể tưởng tượng nổi.
“Thế giới… Giấu dưới đáy đại dương sao…”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Lúc này, hắn đã tới đáy đại dương.
Phía dưới hắn, băng sương màu xanh đen ngưng kết thành khối.
Xuyên qua tầng băng mỏng đã kết tinh này, Cố Thanh Sơn có thể nhìn thấy cảnh tượng phía dưới.
Dãy núi.
Sông ngòi.
Mặt đất.
Còn có một thứ quan trọng nhất…
Thành phố.
Từng khu thành thị ánh lên những ánh đèn dầu lác đác trong màn đêm u ám.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú mọi thứ phía dưới, trong lòng cảm thấy chấn động nói không nên lời.
Hắn đột nhiên hiểu ra một việc.
Toàn bộ mặt ngoài của thế giới mà Trieste cất giấu đều bị bao trùm bởi băng tuyết, cho nên tất cả mọi người đều nghĩ lầm thế giới này là như vậy.
Nhưng thực sự lại không phải vậy.
Băng tuyết chỉ bao trùm tầng ngoài thế giới.
Phía dưới băng tuyết là một vùng biển mênh mông.
Mà phía dưới đại dương mênh mông lại cất giấu một thế giới văn minh mà chúng thần thượng cổ để lại!
Đây mới là thế giới thực sự!
…
Một lớp băng mỏng tản ra ánh sáng màu xanh tối.
Cảm giác lạnh thấu xương từ dưới chân Cố Thanh Sơn lan dần lên.
Linh lực hoàn toàn không có cách nào chống đỡ loại khí lạnh này, giống hệt tình cảnh lúc ở Băng Tuyết thần sơn.
Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống cẩn thận quan sát kỹ.
Màu xanh tối mênh mông vô bờ.
Lớp băng có diện tích bao la.
Phải làm thế nào mới có thể xuyên qua lớp băng, tiến vào thế giới bên dưới?
Cố Thanh Sơn gõ gõ lên mặt băng.
Mặt băng yên lặng bất động.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi mạnh mẽ đập một quyền lên mặt băng.
Một mảnh nhỏ trên mặt băng bắt đầu ánh lên từng tia sáng vàng kim.
Chữ viết huyền ảo màu vàng xuất hiện trên mặt băng, không ngừng lan tràn ra bốn phía.
Trong khoảnh khắc, càng có nhiều chữ viết màu vàng kim xuất hiện.
Một luồng khí tức nguy hiểm nhàn nhạt tràn ngập xung quanh.
Trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện hai hàng chữ nhỏ lập lòe.
[Thần uy: Thần pháp cấm đoạn thế giới đang chuẩn bị kích hoạt.] [Mời lập tức ngừng công kích mang tính uy hiếp, nếu không chỉ bằng thực lực của ngài sẽ trực tiếp bị đánh chết.]Tóc gáy Cố Thanh Sơn dựng hết cả lên.
Nhớ tới cảnh ngộ của Ma Vương Tử Hồn, Cố Thanh Sơn vội vã rút nắm đấm về, lại dùng thêm Liễm Tức quyết để ngăn cách khí tức.
Mất đi nguồn uy hiếp, kim quang rốt cuộc ngừng khuếch tán.
Qua một lúc lâu, kim quang lặn mất.
Tất cả khôi phục bình thường.
Lúc này Cố Thanh Sơn mới thở phào nhẹ nhõm.
“Xem ra đây là một biện pháp mà các thần linh thượng cổ bố trí đề phòng ngoại giới xâm lấm.” Laura nói.
“Anh cũng nghĩ vậy.” Cố Thanh Sơn đồng ý nói.
Ở trong tầm mắt của hắn, trên giao diện Chiến Thần đang không ngừng hiện lên từng hàng chữ nhỏ lập lòe.
[Người chơi đã thăm dò ra một thế giới hoàn toàn mới, muốn biết được bí mật của thế giới này, vẫn còn phải tiếp tục cố gắng.] [Xin chú ý: Đây là một thế giới chưa bao giờ được khai quật và ghi chép lại, cho nên hệ thống Chiến Thần cũng không biết tình hình trong đó.] [Người chơi phải nghĩ biện pháp tiến vào bên trong, tiến hành thu thập thêm tình báo liên quan.]