Từ một ngày trước đã có tin tức, thành chủ La Mãng đã triệu
Tuy rằng tất cả đều phụ thuộc Đại La Thiên vực, nhưng mấy năm nay Cửu U cung suy thoái, La Mãng lại có dã tâm không nhỏ, tự nhiên không muốn Huyết Ưng điện. Trong mắt hắn, Cửu U cung chẳng thể nào sánh bằng Huyết Ưng điện đang như mặt trời giữa trưa.
Hắn có gan lộ liễu triệu tập binh mã chống đối Cửu U cung, tự nhiên không thể thiếu sự ủng hộ của Huyết Ưng điện.
Vùng đất trung ương Ma Mãng thành, một quảng trường rộng lớn, bức tượng con mãng xà to lớn cao tớn nghìn trượng sừng sựng nhìn xuống tòa thành.
Quanh quảng trường hôm nay đông nghịt người, cười nói ồn ào, bóng người liên miên ập tới, lơ lửng trên không trung. Những kiến trúc lầu các trong quảng trường cũng đầy người.
Mọi ánh mắt đều tập trung lại dưới chân pho tượng ma mãng, nơi đó có mười mấy thạch tọa, những đầu lĩnh cao cấp của cuộc triệu tập này đều ở đó, ngồi theo thứ tự, linh lực dũng mãnh toát ra.
Nhóm người kia khí tức trầm ổn, nhãn thần lộ tinh quang, hiển nhiên không phải nhân vật tầm thường.
Trong số họ, ba người ở chính giữa là có linh lực mạnh mẽ nhất, người chính giữa ba người đó vận hắc bào, thân hình vạm vỡ, đầu tóc cắt ngắn, gương mặt thô lỗ luôn mỉm cười, đôi mắt sâu như độc xà rình rập làm cho người ta lạnh tim.
Trên cổ hắn có xăm một hình tượng hắc mãng xà, đang há miệng cắn, vẻ dữ tợn đầy quỷ dị.
Hắn mỉm cười tủm tỉm dựa vào ghế đá, bàn tay chà chà tay vịn, dáng vẻ chẳng hề lo lắng cơn thịnh nộ Cửu U cung sắp giáng xuống.
Gã đó chính là thành chủ Ma Mãng thành, La Mãng. Hắn cai quản Ma Mãng thành nhiều năm, là kẻ giả dối tàn nhẫn, thực lực đã ở Chí Tôn nhị phẩm nhiều năm, bây giờ xem như Chí Tôn nhị phẩm đỉnh phong. Thực lực mạnh mẽ của hắn trong những thành chủ đầu phục Đại La Thiên vực, cũng là người có danh vọng.
Hai bên La Mãng là hai trung niên khá ốm. Họ chính là thành chủ Huyết Thứu thành và Hắc Nham thành, thực lực cũng đạt tới Chí Tôn nhị phẩm. Thế nhưng ánh mắt của họ lại không có vẻ trấn định như La Mãng. Đối với họ đắc tội Cửu U cung không phải là chuyện gì vui sướng, nhất là khi nghe được Cửu U hiện tại đã độ kiếp thành công, thực lực sánh ngang Chí Tôn ngũ phẩm, chẳng yếu hơn Huyết Ưng vương.
– Hai vị chớ nên lo lắng, Cửu U dù rằng đã khác xưa, nhưng Cửu U cung yếu nhược, gã tân thống lĩnh dù có chút năng lực, nhưng cũng chỉ là một tên nhóc trẻ người non dạ, khó làm nên trò gì.
Như nhận thấy sự bất an của hai người kia, La Mãng cười nhạt, nói.
Hai vị thành chủ kia nghe vậy, sắc mặt cũng giãn ra một chút.
– Thế trận chúng ta bày ra ở đây, tên tiểu tử kia mà tới e rằng cũng chẳng dám mở mồm, lúc đó dạy dỗ hắn một chút, sau lại ôn hòa đàm luận, có lẽ cũng thừa sức chế ngự hắn.
La Mãng mỉm cười:
– Hơn nữa, các vị chớ quên lời hứa của Huyết Ưng vương đại nhân, chỉ cần chúng ta ngăn được Cửu U cung, đuổi họ trở về, thì sau đây chúng ta sẽ chân chính gia nhập Huyết Ưng điện. Lúc ấy cần gì phải ngại Cửu U nữa?
Hai vị thành chủ kia gật gù. Nếu được là nhân sự chính thức của Đại La Thiên, dĩ nhiên phải tốt hơn cái địa vị thành chủ kham khổ này. Thu nhập thành trì rất xa xỉ, nhưng phần lớn đều phải cống nạp về cho thế lực.
– Thế nhưng chúng ta nhân số tuy áp đảo, một số đông vẫn chưa dám hoàn toàn trở mặt với Cửu U cung…
Thành chủ Huyết Thứu thành khẽ nói.
La Mãng nhếch môi:
– Do đó cần phải cho họ hết hy vọng với Cửu U cung, chỉ cần đẩy lui được binh lính Cửu U cung phái tới, tự nhiên họ sẽ biết cách chọn lựa.
Hai gã kia gật đầu, định tám chuyện nữa, nhưng đột nhiên giật mình, nhìn về hướng tây bắc thành trì, nơi đó đột nhiên có một cột sáng bắn lên trời.
Chính là hào quang linh trận truyền tống.
– Quả nhiên đã đến, thật là nghé non không sợ cọp.
La Mãng cười khẩy lầm rầm.
Vô số ánh mắt trong Ma Mãng thành đều nhìn về hướng cột sáng kia, sau đó họ chỉ nhìn thấy một đám mây đen lớn từ trong linh trận ào ào bay ra.
Một luồng khí tức lạnh lẽo sát phạt bao phủ quảng trường.
Không ít người biến sắc, vì bị sát khí lạnh lẽo của cánh quân này chấn nhiếp, trong lòng bất giác cảm thán. Quả là Đại La Thiên, ngay cả Cửu U cung chiến lực kém cỏi nhât cũng có một cánh quân khí thế như vậy.
Mây đen kéo tới, chẳng kiêng nể ai bay đến giữa quảng trường, lơ lửng trên không. Một nghìn binh sĩ nghiêm cẩn không một tiếng động, những con mắt sát phạt quét nhìn xuống bên dưới.
50 vị thành chủ nhất thời biến sắc, La Mãng cũng trợn mắt kinh nghi, hắn cất tiếng cười khẩy, đứng dậy giả lả ôm quyền:
– Các đại nhân Cửu U cung đại giá quang lâm, thật khiến cho Ma Mãng thành nở mày nở mặt. Chẳng biết hiện tại vị nào là tân thống lĩnh Cửu U vệ?
Giọng nói La Mãng hùng hồn vang lên, mọi ánh mắt hướng về Cửu U vệ. Đám mây đen rẽ ra một con đường, để lộ bóng người cao cao chậm rãi tiến tới.
Đứng phía trước Cửu U vệ, đôi mắt đen láy quét nhìn mười mấy vị thành chủ khí thế bất phàm ở chính giữa, hắn mỉm cười khẽ lẩm bẩm:
– Thế trận không tồi.
Đột nhiên con ngươi lóe sáng lạnh lẽo, âm thanh của hắn trở nên sắc như đao phong.
– Hai lựa chọn, quay lại quy thuận Cửu U cung, hoặc là… bỏ lại ghế thành chủ!
Giọng nói lạnh băng vang lên, không khí toàn thành đặc lại, ai nấy trợn mắt nín thở. Tân thống lĩnh Cửu U cung thật sự bá đạo tuyệt luân!