Một số người biết thân phận thật sự của hắn cũng không dám nói gì vì sợ thế lực của Liên Minh và tinh tặc, hoặc nếu có nói thì cũng chả ai tin.
Đúng là Tập Uyên đã dẫn người chống lại ngoại xâm, có video làm chứng, cơ mà tên tinh tặc nào lại làm chuyện đó chứ? Chúng chỉ ước gì tình hình càng hỗn loạn hơn thôi.
Trong tin làm rõ chỉ đính kèm Tập Uyên sử dụng cơ giáp chứ không có bức ảnh nào của hắn.
Tư Tuân còn tuyên bố thêm rằng họ vẫn đang tiếp tục cuộc tổng xử lí, vũ khí tư nhân và tinh hạm sẽ phải trải qua quá trình báo cáo và kiểm tra nghiêm ngặt hơn.
Vừa đăng tin khắp nơi, Tập Uyên bỗng trở thành người được chú ý nhiều nhất.
Không ít người quan tâm nhiều hơn đến việc liệu hắn có đến từ gia tộc lớn nào không, trông hắn ra sao, bao nhiêu tuổi.
Nguyễn Thu đã xem tin tức và độ thảo luận này nhiều lần, còn lén dùng acc clone để khen Tập Uyên vài câu.
Bản thân Tập Uyên không hề quan tâm và cũng không muốn lộ diện, trông có vẻ khiêm tốn.
Bây giờ đã đưa đồng phục, hắn càng có thể xuất hiện công khai ở hành tinh chính.
Nguyễn Thu cầm bộ đồng phục, mở ra xem trước mặt Tập Uyên rồi hỏi: “Bây giờ anh có muốn thay không anh?”
Đôi mắt cậu sáng lên, Tập Uyên cầm bộ quần áo: “Được.”
Sau khi Tập Uyên thay đồ đi ra, sự mong đợi trong mắt Nguyễn Thu đổi thành kinh ngạc, nhìn quanh Tập Uyên: “Trông đẹp hơn trước á!”
Tập Uyên chậm rãi cài cúc cổ áo và cổ tay áo, ngẩng đầu thấy đôi mắt sáng ngời của Nguyễn Thu đang nhìn mình.
Hắn ôm Nguyễn Thu, cúi đầu hôn lên mặt cậu: “Ăn sáng đã.”
Ăn sáng xong, Tập Uyên đưa Nguyễn Thu đến học viện.
Hắn mặc đồng phục mới, lần đầu tiên xuất hiện với khuôn mặt thật ở học viện, đưa Nguyễn Thu đến tòa dạy học rồi rời đi.
Có bạn học thấy hắn thì tò mò hỏi Nguyễn Thu: “Anh ta là ai? Cũng là quân Liên Minh hả?”
Nguyễn Thu ậm ừ đáp lại chứ không giải thích thêm.
Nếu có thể, cậu muốn nói với họ rằng đây là bạn trai của cậu.
Ngoài kia đang muốn đào thêm thông tin về vị “cố vấn quân sự” của Liên Minh này, và luôn chú ý đến Tư Tuân. Thế nên tin tức về một gương mặt lạ xuất hiện cạnh Nguyễn Thu nhanh chóng trở thành một tin nhỏ.
Bài đăng chỉ chụp được bóng lưng của Tập Uyên, nhìn quân phục và quân Liên Minh đi theo phía sau, quả thực trông hắn giống như cố vấn quân sự mới.
Một số người đặt câu hỏi phải chăng việc đầu tiên một cố vấn quân sự làm khi nhậm chức là đưa cháu trai của chủ tịch Liên Minh đi học hay không?
Cũng có một số người phản bác lại rằng Nguyễn Thu cần quân đội Liên Minh bảo vệ, cố vấn quân sự đến học viện kiểm tra tình hình và cách bố trí cũng là chuyện thường mà có sao đâu?
Đường Khiêm đưa tin cho Tư Tuân xem, Tư Tuân chỉ lướt sơ qua: “Không sao, thấy thì thấy thôi.”
Sớm muộn gì cũng phải công bố, Tập Uyên vẫn đang ấp ủ suy nghĩ “làm thống lĩnh” và “liên hôn” kia mà, khó khăn lắm mới có được một thân phận có thể lộ ra ngoài, nhịn được mới là lạ.
♠♠♠
Mấy ngày sau, việc thiết lập quan hệ ngoại giao trong thiên hà sắp bắt đầu.
Tư Hạ Phổ liên lạc với Tư Tuân trước, giọng điệu phức tạp: “Tôi chẳng hiểu nổi sao chủ tịch lại cân nhắc bổ nhiệm cho một người vô danh chức cố vấn quân sự nữa.”
Âm thầm thì thôi không nói, ấy thế mà đưa một tên thủ lĩnh tinh tặc ra trước công chúng mới ghê, còn trao cho hắn quyền lực to lớn thế nữa, e là hậu hoạn khôn lường.
Dẫu có đặt chuyện tế nhị giữa hành tinh Harlem và hành tinh chính sang một bên, Tư Hạ Phổ cũng không mong Tập Uyên làm cái chức cố vấn xà lơ gì đấy.
Tư Tuân chỉ nói: “Việc này đã quyết định rồi.”
Tư Hạ Phổ nhịn: “Được rồi.”
Khi cuộc hội nghị thiết lập quan hệ ngoại giao được tổ chức thì ông ta có thể tận mắt nhìn thấy người “cố vấn quân sự” này thôi, xem thực lực của hắn đến mức nào.
Cúp máy, Tư Tuân tắt màn hình, Đường Khiêm bước tới châm trà cho y.
“Thưa ngài,” Đường Khiêm thấp giọng nói, “Những gì thống lĩnh Tư nói thật ra khá có lý.”
Ông cũng cảm thấy quyết định của Tư Tuân quá sớm, họ không biết gì về Tập Uyên, tất cả đều là vì Nguyễn Thu.
Lỡ một ngày nào đó Tập Uyên không thích Nguyễn Thu nữa, hai bên sẽ rơi vào tình thế rất khó xử, Tư Tuân cũng sẽ rất bị động.
Tư Tuân cầm tách trà lên, hồi lâu không nói gì.
Qua một lúc lâu sau, y hỏi Đường Khiêm: “Hôm nay Tiểu Thu được nghỉ à?”
.
||||| Truyện đề cử: Hôn Nhân Hợp Đồng – Yêu Em Thật Lòng |||||
Đường Khiêm trả lời: “Đúng vậy, được nghỉ hai ngày.”
Tư Tuân vốn định dời công việc ngày mai, định nghỉ một ngày.
Y yên lặng suy tư, một lúc sau mới nói: “Về liền bây giờ đi.”
Đường Khiêm lập tức đi sắp xếp, giúp Tư Tuân dời hội nghị chiều nay, cùng y vào tinh hạm đi về.
Y không báo trước với Nguyễn Thu, mà chắc Tập Uyên cũng đang ở nhà.
Hai mươi phút sau, tinh hạm lặng lẽ về đến nhà, Tư Tuân trông thấy Nguyễn Thu đang tắm nắng trong vườn.
Y đứng ở hành lang xa xa, đang định sang vườn thì chẳng hiểu sao lại dừng bước.
Chắc hắn Nguyễn Thu vừa mới ngủ trưa xong, cúi đầu đùa nghịch chiếc radio kiểu cũ trong tay.
Tập Uyên ở bên cạnh cậu, vén tóc mái bị gió thổi bay cho cậu, rồi đắp chăn mỏng lên vai cậu.
Tuy thời tiết ban ngày rất tốt nhưng gần đây nhiệt độ ngày càng lạnh hơn, gió cũng mạnh hơn.
Người hầu mang trái cây tươi và chất dinh dưỡng đến, Tập Uyên mở lọ dinh dưỡng ra, đút cho Nguyễn Thu uống.
Sự chú ý của Nguyễn Thu tập trung vào chiếc radio, vội vàng uống xong chất dinh dưỡng rồi lại cúi đầu tiếp.
Tập Uyên kiên nhẫn đợi cậu chỉnh lại chiếc radio, thì thầm điều gì đó.
Nguyễn Thu trông vô cùng vui vẻ, ôm chiếc radio nhào vào trong ngực hắn.
Tập Uyên ôm ghì lấy cậu, kéo chăn mỏng bị tuột lên.
Tư Tuân nhìn thấy hết, thở dài nói: “Thôi, về phòng sách đi.”