– Thôi dẹp chuyện ấy đi …Hôm nay theo ý đạo sĩ mình đến mộ Hạng Võ bằng ngả nào.
– Đi đường thuỷ, đi bằng thuyền, phải thuyền độc mộc mới vào được lòng mồ. Lữ tướng quân hãy cho chuẩn bị thuyền độc mộc đi …Nhớ đem theo cung thủ và khiêng độc mộc cho nhiều …Bạn ta trên đảo đã chỉ cho ta con đường này …Đường này hang ổ của thủy quái …Mà thuỷ quái ở đây không chỉ có sấu không đâu nhé, còn nhiều loại ghê gớm lắm đấy.
Phải dùng thứ thuyền độc mộc thất tốt. Thứ thuyền dùng chỉ một cây gỗ lớn gọt đẽo thành thuyền mới hi vọng đối phó được với thủy quái.
– Đạo sĩ có thể yên chí về chuyện này, trong triều đình có một chuyên viên về thuyền độc mộc …Tôi ra lệnh đem gấp đội thuyền độc mộc tới. Ngoài thuyền độc mộc còn có loại thuyền bọc sắt nữa …
– Phải có thuyền tốt mới hy vọng qua mặt được những loài thủy quái ở hồ này. Nghe nói dưới đường hầm có một cặp giải ghê lắm …Nhưng nó thường chỉ ở dưới sâu chỉ nổi lên mặt nước lúc trở trời thôi …Mà thời tiết này ta xem thiên văn rồi trời êm lắm.
Một tên lính vào báo tin với Lữ Xuân.
– Trình tướng quân có thánh chỉ …
Lữ Xuân vội vàng quì xuống nhận thánh chỉ mở ra đọc rồi tủm tỉm cười :
– Đạo sĩ hay thật Hàn Tín đã bị hạ, hoàng hậu ra lệnh phải xuống lăng mộ Hạng Võ gấp để còn hồi triều lo việc trong cung …Mai ta bắt đầu được chưa …
– Ngay ngày mai có thể được. Việc quan trọng là phải có nhiều quân bơi lội giỏi và ít nhất mười thuyền độc mộc …Chỉ những người biết bơi lội mới cho tham gia chuyến thám hiểm này …
Riêng về loài giải ta ta có mang theo một loại thuốc thả xuống nước là loài này phải tránh xa, có thể yên tâm.
Bỗng nhiên một loạt tên bắn xuống bàn mỗi tên mang một lá thư.
Thu Sơn đạo sĩ cười khà khà nhảy ra ngoài rồi chạy vô.
– Bọn này quái quỷ thật chúng dùng mấy con vươn bắn tên xuống chúng ta …
– Thư gì vậy. Lại hăm dọa phải không.
– Có thư của đạo sĩ đấy …
– Chà thư của Trương Tử Phòng . Viết gì đấy …Muốn vô chơi thì cứ vô nhưng đừng bạo động …Với người đã chết nên tôn trọng …Vụ này nên nói với Lữ tướng quân và Lữ hoàng hậu …Ta chỉ là kẻ đi chơi …không liên can gì đến ta …Đúng, nên để yên cho người chết …Của cải chẳng phải của riêng ai …Đúng, hoàn toàng đúng. Ta đâu có ham gì của cải …Của cải danh vọng những thứ đó hoàn toàn xa lạ với ta …Nhưng đừng qua mặt ta …Ta là người đọc đạo đức kinh mà …