Trương Thần Phi lạnh nhạt nhìn hai người hỗ động, cánh tay ôm tiểu kiều thê chợt thít chặt: “Quả nhiên em có cấu kết với Vương thị?”
“Hả?” Tiêu Tê có chút theo không kịp suy nghĩ của ông xã.
“Trời lạnh rồi, nên để Vương thị phá sản.” Tổng tài chậm rãi uống một hớp rượu, dùng giọng lạnh như băng nói.
“Gì gì gì?” Vương tổng vô tội nằm cũng trúng đạn trợn tròn mắt.
Trên đường về nhà, Tiêu Tê vẫn không nói gì, về đến nhà nhìn thấy chai nước hoa Hermes màu vàng gần cạn mới dừng lại được xúc động muốn bạo hành gia đình.
Cởi áo khoác hung hăng ném lên sô pha, nắm lấy cà vạt của ông xã, lạnh giọng chất vất: “Anh đi cái chỗ đó, tại sao chưa bao giờ nói cho em biết?”
Tổng tài bị cậu kéo một cái, thuận thế cúi đầu, hôn cái bẹp lên môi tiểu kiều thê, “Tôi muốn đi đâu tại sao phải báo cho em?” Nói xong, đột nhiên ôm người lên đi nhanh về phòng ngủ.
“Trương Đại Điểu, anh còn gạt em bao nhiêu chuyện nữa?” Tiêu Tê bị ném lên giường, khó chịu muốn đứng dậy lại bị đè lại.
“A, tất nhiên là còn, nhưng dựa vào cái gì mà tôi phải nói cho em.” Tổng tài thưởng thức lỗ tai mềm mại của tiểu kiều thê, bí mật sâu trong lòng làm sao có thể nói cho gián điệp thương nghiệp không có tâm này được chứ.
Tiêu Tê nhịn nhịn, khó khăn lắm mới có thể kiềm chế được xúc động tát vào miệng hắn một cái, “Em biết anh không dám nói, sợ em là gián điệp thương nghiệp chứ gì, anh đúng là vô dụng mà!”
“Hừ, muốn dùng phép khích tướng để tôi nói ra bí mật à.” Sắc mặt tổng tài dữ tợn xé áo tiểu kiều thê, “Tôi không bị lừa đâu! Làm sao tôi có thể nói cho em biết tôi yêu em đến tim cũng đau, muốn ở với em cả đời, dù cho em cũng chỉ vì tiền mà thôi.”
Tỏ tình đến quá đột nhiên khiến cho Tiêu Tê ngây ngẩn cả người, một lát sau mới phục hồi tinh thần lại: “Ai muốn tiền của anh?”
“Em muốn cái gì tôi cũng cho em được.” Trương Thần Phi chống người lên, nhìn tiểu kiều thê của hắn cười, cười đến hai mắt ôn nhu ra nước.
“Em là ai?” Tiêu Tê nhìn thẳng vào mắt hắn.
“Viêm Viêm.” Trương Thần Phi không chút do dự nói, hôn lên cặp môi trơn bóng kia. Mới vừa rồi lúc ở hộp đêm, tiểu kiều thê có uống một ly rượu, trong miệng vẫn còn mùi vị khiến người ta say lòng kia, khiến cho hắn nhịn không được muốn thưởng thức lần nữa.
Tiêu Tê liếm liếm khóe môi, ôm cái đầu lớn kia: “Nhìn vào biểu hiện hôm nay ở hộp đêm của anh, tạm thời tha cho anh… ưm…”
Lăn qua lăn lại đến nửa đêm, tổng tài đại nhân hài lòng ôm tiểu kiều thê ngáy khò khò ngủ mất. Tiêu Tê mở to mắt, lấy trí não lại xem.
“Ngày 3, ngày 16 và ngày 28 tháng trước tôi đã làm gì?”
Trí não đưa lịch làm việc ra.
[Ngày 3 tháng 8: Đài truyền hình có thêm đài mới, liên hoan cao tầng, về nhà lúc 10h20.] [Ngày 16 tháng 8: Tổng tài Triệu Đằng Phi của công ty Phi Đằng tổ chức tiệc nhậm chức.] [Ngày 28 tháng 8: Xuất hiện lỗi với đài mới, toàn bộ nhân viên tăng ca, về nhà lúc 0h30.]Ngày 28, chính là ngày thất tịch sao?
Nhớ mang máng là Trương Đại Điểu có gọi cho cậu vào buổi trưa.
“Buổi tối tan ca sớm chút, anh đến đón em, dẫn em đi ăn ngon.”
Tiêu Tê sờ bàn tay to đang ôm mình, chậm rãi nhét tay mình vào, lập tức được cầm lại. Dùng ngón tay cái vuốt phẳng hổ khẩu mềm mại, cọ cọ đầu vào lồng ngực rắn chắn, ngủ.
Ngày hôm sau, Trương Thần Phi mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy một cơn đau đầu truyền đến, nhe răng nhếch miệng xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ không ra hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Cảm nhận được thân thể ấm áp bên cạnh, theo thói quen ôm vào lần nữa.
…
“Vẫn còn chưa đủ đâu!”
“Im miệng!”
…
Lời kịch có độ thẹn kịch cực kỳ xông vào não Trương Đại Điểu như nước thuỷ triều dâng. Tổng tài đại nhân cọ cọ mấy cái rồi ngồi dậy, trên mặt lúc trắng lúc xanh.
Trời ơi, hai ngày kia hắn đã làm cái gì vậy!
Hắn dẫn Tiêu Tê đến hộp đêm hu hu!
Hắn nói khoác rằng mình có rất nhiều tình nhân hu hu!
Hẳn ngủ xong còn đưa chi phiếu cho Tiêu Tê hu hu!
Hắn đưa Tiêu Tê đến công ty chơi phòng-làm-việc play hu hu!
Trời xanh ơi! Đây chính là tiết tấu muốn ly hôn đó ngao ngao ngao!
/Hết chương 7/
Tác giả: Cùng đọc theo tôi nào “Đây là một câu chuyện dài”, cho nên kế tiếp vẫn còn nữa. Cuối cùng cũng có thể viết tình huống mới rồi, hưng phấn xoa tay.
Này, mấy người, đừng tưởng như thế là kết thúc rồi nha! Chuyện của chúng ta vẫn còn dài lắm!
.