AI thấy bánh kếp ngon kia cũng hi vọng hắn chọn như vậy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Bùi Thanh Nguyên lướt qua những kiến thức mình thuộc từ lâu, không tự học những kiến thức khó hơn như mấy ngày trước nữa mà lại hiếm khi ngồi mất tập trung.
Hệ thống mở cuộc họp sẽ thế nào nhỉ?
…
Trong một không gian thuần trắng, có rất nhiều hệ thống với các hình dạng khác nhau ngồi nghiêm chỉnh bến dưới, không cử động.
Mà giữa những hệ thống có hình dáng lòe loẹt này, Quý Đồng vẫn duy trì hình dáng người máy màu xanh lá ban đầu. Cậu đang lặng lẽ cúi đầu xuống, hai bàn tay máy ghép lại, ở giữa hiện ra một màn hình giả lập nho nhỏ.
Trên màn hình là lớp 12A3 trường Trung học số Hai, ở ghế sau cạnh cửa sổ, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên, nụ cười thoáng qua trên gương mặt lạnh lùng kia, cùng câu trả lời bình tĩnh thốt ra từ miệng hắn trông có vẻ rất có sức uy hiếp.
Thấm thoắt phát xong, trên màn hình lại tự động nhảy về chỗ cô Châu công bố kết quả bầu chọn, chuẩn bị phát lại lần nữa.
Trước khi nhấn nút phát lại, Quý Đồng cẩn thận điều chỉnh góc nhìn rồi vui vẻ bắt đầu xem.
Đây là một chức năng quan sát tình huống của ký chủ từ xa mà mọi hệ thống đều có, được dùng trong trường hợp hệ thống có phiên họp hoặc các tình huống đặc biệt khác, nhằm tránh xảy ra việc ngoài ý muốn với ký chủ cùng tuyến cốt truyện.
Các chức năng tích hợp như tua lại, tua nhanh, chuyển góc hay chọn đoạn riêng lẻ vốn được sử dụng để hệ thống kiểm tra lại chi tiết hay đoạn cốt truyện, nhưng trong mắt Quý Đồng lúc này, đây đúng là một thần khí để ngắm trai đẹp từ mọi hướng và nhiều góc độ.
Ký chủ đẹp trai thật, đúng là nhân vật chính của quyển tiểu thuyết này.
Nếu hôm nay không phải họp thì tốt rồi, cảm giác xem trực tiếp có khi còn đã hơn.
Quý Đồng vừa ngắm vừa suy nghĩ, định sau khi về không gian ý thức của Bùi Thanh Nguyên sẽ mở một album ảnh điện tử để ở tủ đầu giường, bên trong ghi lại tất cả những đoạn phim yêu thích của cậu, có thể được gọi là những khoảnh khắc quý giá của ký chủ.
Trong lòng cậu không khỏi dâng lên cảm giác thỏa mãn của mama tân thủ khi làm album ảnh cho đứa con trai vừa trào đời của mình.
Vì nhất thời không kiểm soát được nét mặt nên đại diện đầu não đang nói thao thao bất tuyệt trên sân khấu lập tức để ý đến hệ thống ngồi bên dưới đang cười ngây ngô này, giọng đầy bất mãn: “0587, cậu đang làm gì đấy?”
Các hệ thống sặc sỡ khác đồng loạt quay đầu lại, cường độ đồng nhất cùng ánh mắt vô tình thuộc về AI chân chính quả thực khiến Quý Đồng sợ đến mức nấc lên.
Nói đến nấc thì khi nào mới được ăn trưa nhỉ?
Quý Đồng gấp rút điều chỉnh lại nét mặt, thú nhận theo phản xạ: “Thầy à, em sai rồi, em xin lỗi.”
Ban đầu cậu cũng rất mong chờ phiên họp thường kỳ này của hệ thống, cứ nghĩ là sẽ có đủ loại dữ liệu di chuyển rồi giao nhau siêu ngầu cơ. Ai mà ngờ thế giới hệ thống cũng nhiễm tập tục không tốt của loài người, cách tổ chức cuộc họp cũng giống hệt với con người. Sau khi mọi người đến đông đủ, lãnh đạo sẽ lên phát biểu ngắn gọn trước, thế mà thoắt cái đã qua một tiếng.
Cũng may là cậu có trai đẹp để ngắm.
Đại diện đầu não hết cách với hệ thống có ý thức tự chủ của con người này, chỉ trừng mắt nhìn cậu một cái rồi lại tiếp tục bài phát biểu.
“Tóm lại, nhất định phải chú trọng đến vấn đề tuyến cốt truyện chệch hướng. Tháng này đã có hai thế giới hình chiếu sụp đổ vì điều này, gây ra tổn thất vô cùng nghiêm trọng, hệ thống phụ trách những thế giới này sẽ bị trừ một khoản tiền thưởng lớn cuối năm, thế giới được phân công lần sau cũng sẽ được tăng tỉ lệ khó khăn lên, coi như là hình phạt.”
“Các bạn phải tuân thủ nghiêm ngặt nội dung được giao trong nhiệm vụ chính để hoàn thành cốt truyện, đây đều là những phương pháp và lộ trình tốt nhất sau khi được đầu não tính toán phức tạp, yêu cầu làm theo từng câu từng chữ.”
“Tại phiên họp hệ thống thường kỳ hàng tháng, đầu não sẽ đánh giá và chấm điểm mức độ hoàn thành nhiệm vụ cùng chất lượng hoàn thiện của từng thế giới hình chiếu. Hệ thống có điểm số thấp nhất sẽ nhận được khích lệ đặc biệt…”
Quý Đồng vừa tưởng tượng xem bữa trưa Bùi Thanh Nguyên sẽ ăn món gì ngon, vừa tỏ ra tập trung nghe đại diện đầu não lặp lại đoạn văn này lần thứ ba.
Tại cuộc họp lần này, cuối cùng Quý Đồng cũng tìm ra đáp án cho câu hỏi tra tấn linh hồn “Tiểu thuyết đã sinh ra rồi, vậy tại sao còn muốn để nhân vật trong sách diễn lại cốt truyện?”.
Nói chính xác, thế giới này không phải là một cuốn tiểu thuyết hoàn chỉnh mà chỉ là một nguyên mẫu, cho nên đến giờ Quý Đồng vẫn chưa biết tên của quyển tiểu thuyết bởi vì nó còn chưa có tên.
Thế giới mà Bùi Thanh Nguyên đang sống là một trong những thế giới hình chiếu thuộc đề tài “Thiếu gia thật giả” đang hot. Cốt truyện chính của những thế giới hình chiếu này đều được bắt đầu từ một sự kiện thường được gọi là ly miêu hoán thái tử, nhân vật chính thường là những thiếu gia thật được bao phủ bởi vòng hào quang cùng huyết thống, nhưng sự phát triển cụ thể của các thế giới khác nhau lại do ảnh hưởng của các nhân tố nhỏ bé quyết định, cũng sẽ có nhiều hướng đi khác nhau chứ không phải rập theo một khuôn.
Ví dụ như trong thế giới này, do mang tâm lý áy náy cộng thêm yếu tố gia đình đơn thân nên La Tú Vân đối xử rất tốt với đứa con trai không cùng máu mủ Bùi Ngôn kia. Sau khi Bùi Ngôn trở về nhà họ Bùi, sự khác biệt chỉ là từ được yêu chiều biến thành được yêu chiều gấp bội, trên người thiếu gia thật Bùi Ngôn hiển nhiên đã mất đi sự kịch tính vốn có của nhân vật chính. Trái lại, cuộc sống của thiếu gia giả mạo Bùi Thanh Nguyên sau khi rơi từ trên mây xuống lại càng thăng trầm hơn, vì thế đầu não đã chọn Bùi Thanh Nguyên làm nhân vật chính của thế giới này.
Nội dung của thế giới hình chiếu sẽ trở thành văn bản tiểu thuyết ở một chiều không gian khác, nếu tiểu thuyết không hợp mắt hoặc nội dung quá cũ sẽ dẫn đến việc mất độc giả, cũng chính là mất đi sự chú ý của mọi người.
Bị lãng quên đồng nghĩa với diệt vong hoàn toàn, thế giới sẽ từng bước sụp đổ, vì vậy đầu não đã gửi bàn tay vàng là các hệ thống đến để nâng cấp và tối ưu hóa cốt truyện, nhằm đáp ứng thị hiếu không ngừng thay đổi của độc giả, để thế giới có thể vận hành ổn định.
Nhiệm vụ chính mà Quý Đồng và Bùi Thanh Nguyên phải hoàn thành thực ra là một cốt truyện định sẵn tiêu chuẩn, được đầu não tính toán dựa theo toàn cục, phù hợp với gu đại chúng, ngay cả khi không đặc sắc lắm nhưng ít nhất sẽ không phạm sai lầm khiến thế giới sụp đổ.
Xét từ góc độ này, Quý Đồng cuối cùng đã hiểu logic đằng sau yêu cầu của nhiệm vụ “Có một gia đình êm ấm hạnh phúc”. Đây chẳng qua là mắt xích thường thấy trong cốt truyện thiếu gia thật giả “Người nhà bất công bị vả mặt – bắt đầu cố gắng bù đắp”. Ban đầu để ký chủ chịu ấm ức trước, âm thầm cố gắng cho đến khi La Tú Vân nhận ra những gì ký chủ đã phải chịu đựng. Sau đó hối hận không thôi rồi bắt đầu thay đổi thái độ, cố gắng hòa hợp với con trai và nỗ lực bù đắp, hàn gắn mối quan hệ.
Quý Đồng có thể hiểu được suy nghĩ này, nếu đặt trong những tiểu thuyết khác thì cậu cũng sẽ thích xem cốt truyện kiểu vậy. Thế nhưng đặt nó lên người ký chủ nhà mình, cậu lại bất giác không muốn ký chủ trải qua cái mắt xích dối trá này.
Cậu vẫn luôn tin vào một câu nói, tình thân đến muộn còn rẻ mạt hơn cỏ cây.
Làm sao để hoàn thành nhiệm vụ này cho tốt nhỉ?
Đại diện đầu não cuối cùng cũng thông báo tạm nghỉ năm phút, để nhóm hệ thống xử lý vài dữ liệu tích lũy. Quý Đồng lập tức vươn vai thả lỏng, sau đó thử bắt chuyện với người đồng nghiệp bên cạnh.
Đồng nghiệp hệ thống ngồi bên cạnh Quý Đồng có vẻ ngoài cực kỳ xinh xắn, là một búp bê mắt xanh tóc vàng, trông vừa ngọt ngào lại vừa đáng yêu. Có điều ánh mắt vô cơ lạnh lẽo cho thấy đó là một AI đích thực, bên trong không có linh hồn của con người.
“Chào người đẹp, tôi là 0587.” Người máy xanh lá rất có lễ phép, trên đầu hiện ra đôi mắt cười cong cong: “Xin hỏi có cần thay trang phục trước khi đến tham gia cuộc họp hệ thống hay không? Hình như chỉ có mình tôi vẫn là màu xanh.”
Nhìn xung quanh thì nó giống như một buổi triển lãm anime, hình dạng hay tạo hình kỳ lạ gì cũng có.
“Xin chào, tôi là 0361.” Giọng búp bê cũng rất đáng yêu: “Không cần, đây là ngoại hình mà ký chủ chọn cho tôi đó.”
Hóa ra ký chủ còn có thể chỉ định hình dáng thường ngày cho hệ thống.
Quý Đồng lặng lẽ ghi lại, tiếp tục tò mò: “Bạn đang làm về đề tài gì thế?”
“Cục cưng ba tuổi rưỡi được mọi người yêu thương nha.”
Quý Đồng thử tưởng tượng cảnh ký chủ ba tuổi rưỡi ở chung với hệ thống búp bê, cũng khá là gợi hình.
“Có thể hỏi chút được không, bạn đã làm nhiệm vụ gia đình hạnh phúc chưa? Hoàn thành như thế nào vậy?”
Quý Đồng đoán mắt xích này có trong tiểu thuyết của tất cả các đề tài, đúng lúc đồng nghiệp này đang làm việc trong thế giới Cục cưng ba tuổi rưỡi được mọi người yêu thương, cách hoàn thành nhiệm vụ chắc sẽ không để ký chủ chịu quá nhiều thiệt thòi.
“Làm rồi.” Búp bê chớp đôi mắt tựa đá quý, gật đầu: “Ba tuổi rưỡi chỉ cần đáng yêu là được rồi mà.”
“…” Rất có lý.
Thực ra cậu cảm thấy, với điều kiện của ký chủ thì cũng chỉ cần đẹp trai là được.
La Tú Vân mắt mù.
Người máy thở dài, cố gắng suy nghĩ vấn đề khó khăn này.
Đầu não nói nhất định phải làm theo từng câu từng chữ, “Hòa thuận” có nghĩa là không thể chỉ có một mình ký chủ, “Hạnh phúc” có nghĩa là mối quan hệ hòa thuận, “Gia đình” thì ít nhất cũng phải có nghĩa là cả nhà cùng nhau…
Quý Đồng suy nghĩ, bỗng nảy ra điều gì, vỗ mạnh xuống quả đùi máy của mình, quay đầu lại, kích động nói với búp bê mang vẻ mặt ngoan ngoãn bên cạnh: “Bạn thấy tôi lập luôn gia đình với ký chủ có được không?”
Đồng nghiệp búp bê nghe xong thì rung rung, nó suy nghĩ, vừa định trả lời lại bắt đầu run rẩy, các hạt điện tử bắt đầu bắn ra khỏi người, còn kèm theo một loạt tiếng kít kít kít.
Trước ánh mắt hoảng sợ của Quý Đồng, búp bê bị rụng mất mấy lọn tóc màu vàng kim. Đến khi dừng lại mới bắt đầu phát ra âm thanh cảnh báo: “Dữ liệu quá tải, yêu cầu ngừng tính toán – nguy hiểm, yêu cầu xóa dữ liệu nhiễm virus ngay lập tức -“
…
Lời tác giả:
Virus giả: Quý Đồng tạo ra.
Virus chân chính: Bản thân Quý Đồng.