Kỳ Tang hỏi ông ấy: “Phiền phức gì?”
Vương Thần nói: “Vào 5h sáng hôm đó có mưa lớn, camera giám sát ở đường Tử Hoa bị hỏng do sét đánh cây cổ thụ, cái cây to đè nát camera giám sát và cả đèn tín hiệu. Nếu hung thủ rời đi sau khoảng thời gian đó trên con đường… thì đúng là…”
Kỳ Tang chẳng để bụng mà tự tin nói: “Không sao, vận may của tôi khá tốt.”
Những người khác: “…”
Ba thành viên chung đội chỉ dám lầm bầm trong bụng, riêng pháp y tóc ngắn Cung Niệm Từ là dũng cảm nói toạc ra: “Gì cơ? Cậu là dân châu Phi ngàn năm có một thì có, nhọ nồi phải gọi cậu bằng cụ, gacha giúp Lý Chính Chính tận 2000 thẻ mà không được thẻ SSR nào. Đội trưởng Kỳ… vận may tốt gì cơ?”
“À nói đi cũng phải nói lại, đồng chí Lý Chính Chính…” Cung niệm Từ cười nhìn cậu ta: “Sao cậu dám giao 2000 thẻ để cậu ấy gacha giúp vậy? Khó hiểu thật sự, cậu bị ép à?”
Lý Chính Chính lí nhí: “Giàu không được dâm, nghèo không được nản, bị uy hiếp không được sợ nhưng đội trưởng Kỳ nói là phải nghe…”
“Đang họp đó, nói ít thôi!” Kỳ Tang gõ bàn, hỏi Cung Niệm Từ: “Phía chị có tiến triển gì không?”
Nhắc tới công việc, Cung Niệm Từ lập tức nhập vai mà nghiêm túc hơn.
“Tiến triển rất tốt, bọn tôi có hai phát hiện, một là chiếc váy mà Lưu Na mặc có khóa kéo, cộng với nhiều trang sức bằng vàng. Tôi và Bộ Thanh Vân kiểm tra tỉ mỉ, quả nhiên phát hiện một đầu khóa kéo và trang sức ở ngực có DNA không phải của Lưu Na, đây rất có thể là của hung thủ để lại.”
Bộ Thanh Vân bổ sung: “Tôi đã so sánh với kho DNA, không có kết quả tương ứng.”
Đây là phát hiện cực kỳ quan trọng.
Kỳ Tang gửi tin nhắn ngay cho Sơn Khang đang canh chừng Chu Tú: “Lấy DNA Chu Tú, sau đó hỏi thăm bố mẹ bạn bè cô ta về chuyện của cô ta.”
Kỳ Tang gọi điện cho Vệ Phàm: “Tới siêu thị Bắc Thủy lấy toàn bộ DNA của nhân viên.”
Bố trí công việc xong, Kỳ Tang hỏi: “Phát hiện thứ hai là gì?”
Cung Niệm Từ: “Nhìn bề ngoài Lưu Na không có dấu vết bị trói và phản kháng, giống như không xảy ra ẩu đả hay bị hung thủ trói tay ngược đãi. Nhưng… trên người cô ấy có vài vết thương, nhất là vùng lưng và đùi trong, vết thương rất nghiêm trọng.”
“Những vết thương đó rất dài, không giống như bị ngã. Tôi đã kiểm tra những nơi có thể tạo thành vết thương như vậy ở biệt thự như góc bàn, góc cửa nhưng đều không có vết máu của Lưu Na, nên vết thương này hẳn do hung thủ kéo trên đất, có điều…”
Kỳ Tang tức khắc hiểu, nghiêm mặt nói: “Sàn phòng tắm biệt thự rất phẳng, không thể tạo thành vết thương như vậy.”
Tầng một biệt thự Phượng Hoàng chỉ có hai phòng ngủ, Vương Nguyệt Nhiên ngủ ở phòng ngay cạnh phòng tắm.
Tối hôm qua khi điều tra ở biệt thự, Kỳ Tang và Bách Xu Vy đã làm thí nghiệm, hễ Bách Xu Vy ở phòng tắm gây ra tiếng động lớn chút là Kỳ Tang nghe được liền. Có thể thấy cách âm của biệt thự này khá bình thường nên dù đêm đó Vương Nguyệt Nhiên ngủ say đến đâu, trong phòng tắm xảy ra án mạng thì cô ấy phải nghe rõ mồn một.
Nếu Vương Nguyệt nhiên không nói dối, nếu vết thương đó đúng thật là bị ở ngoài thì một nghi vấn rõ ràng hiện ra trước mắt mọi người: phòng tắm không phải hiện trường gây án đầu tiên.
Xác nhận được điểm này sẽ loại bỏ khả năng Lưu Na tự sát.
Kỳ Tang nhìn Cung Niệm Từ: “Lưu Na chết đuối đúng không?”
Cung Niệm Từ gật đầu: “Đúng vậy, nhưng không chắc Lưu Na chết đuối trong bồn tắm.”
Kỳ Tang vội nói: “Kiểm tra khoáng chất và sinh vật phù du!”
Khi chết đuối, một lượng lớn nước sẽ tràn vào phổi rồi tới các cơ quan khác qua hô hấp. Khoáng chất là những tế bào thực vật đơn phân bố ở vùng biển, khu nước ngọt hoặc trong không khí. Khi chết đuối, khoáng chất sẽ tràn vào cơ thể người qua đường nước, sau đó di chuyển tới tim và các cơ quan nội tạng khác qua mạch máu.
Nước trong bồn tắm là nước đã qua xử lý, nếu khử độc tốt thì hàm lượng khoáng chất sẽ rất ít, chủng loại cũng ít, nhưng nước hồ tự nhiên và nước đọng thì khác. Ngoài ra, hoàn cảnh khác nhau, chủng loại khoáng chất và sinh vật phù du ở các hồ cũng khác nhau.
Nếu Lưu na không chết đuối trong bồn tắm, kiểm tra thành phần khoáng chất và sinh vật phù du trong cơ thể cô bé sau đó so sánh với hồ nước trên núi Bạch Vân là có thể tìm ra vị trí cô bé chết đuối.
Vương Thần hỏi: “Tìm được vị trí Lưu Na chết đuối là sẽ tìm được chiếc vali?”
“Khả năng cao.” Kỳ Tang nhìn Cung Niệm Từ. “Núi Bạch Vân quá lớn, tôi sẽ dẫn đội giúp chị thu thập vật mẫu, chị dạy họ cách làm.”
Cung Niệm Từ tò mò: “Cậu cũng lên núi Bạch Vân à?”
Kỳ Tang gật đầu: “Ừ, tôi muốn tới thác nước Tử Thủy xem thử.”
Cuộc họp ở cục công an thành phố vẫn đang tiếp tục.
Còn Hứa Từ thì đang ôm laptop ngồi cạnh cửa sổ chung cư.
Chu Tú biết thứ bảy núi Bạch Vân sẽ có mưa. Ngày mưa thì chỉ có thể tới thác nước Tử Thủy ở núi Bạch Vân, cộng với lời đồn nếu gặp tiên nữ ở thác Tử Thủy vào ngày mưa sẽ được ban điều ước.
Có thể suy luận Chu Tú muốn dụ Lưu na tới thác nước Tử Thủy để bắt cóc. Nhưng tại sao cô ta dám chắc rằng, chỉ với một tờ hành trình mà Lưu Na nhất định sẽ tới đó? Hay cô ta từng nghe Lưu Na than thở và mong muốn ước nguyện? Một điều nữa, lý do Chu Tú chọn thác nước Tử Thủy làm nơi thực hiện kế hoạch bắt cóc là gì?
Nếu phát hiện ra gì đó ở thác Tử Thủy, sẽ chứng minh được suy đoán Chu Tú và bạn trai cô ta hợp mưu bắt cóc Lưu Na.
Nghĩ tới đây, Hứa Từ lên mạng search “thác nước Tử Thủy”, bắt đầu điều tra những tin tức liên quan tới thác nước vài năm gần đây.
Chưa bao lâu, một dòng tin tức khiến cậu nhanh chóng moi ra đầu mối. Hứa Từ khép laptop lại, hoá trang và đeo kính lên.
Cậu xuống lầu lái xe, chạy về phía núi Bạch Vân