– Ừm… không phải… không phải niềm vui… mới… ưm…
– Nói, em là của ai?!
Cố Cảnh Ngôn xấu xa rút ra đến gần cửa huyệt, rồi từ từ đẩy vô một chút, không ngừng lặp đi lặp lại, mục đính là không thỏa mãn cô gái nhỏ kia. Anh nhất định phải khiến cô hiểu rằng cô là của một mình anh, chỉ thuộc về anh, cho dù anh không cần cô nữa, anh cũng không cho phép cô tìm người đàn ông khác!
Mạc Cẩn khổ sổ nức nở, căn bản nghe không hiểu người đàn ông hỏi cái gì, chỉ biết trả lời theo bản năng:
– Là của anh… hu hu… của anh… ưm… em là của anh… aaa…
Vừa dứt lời, cây gậy thô dài của người đàn ông khí thế hừng hực xâm nhập vào trong khe hở nhỏ hẹp của cô gái.
– Aa… đau… ưm… ưm…
Nhất thời Mạc Cẩn không thể thích ứng hoàn toàn với vật khổng lồ vừa vọt vào, hoa huy*t phình lên vì bị cây gậy thô to kia xâm nhập, hành lang bên trong vì đau đớn nên càng siết chặt, đè ép vật cứng kia.
Cố Cảnh Ngôn không nhịn được gầm lên, anh mất khống chế dưới khoái cảm như muốn đòi mạng này, hung hăng rút ra đâm vào:
– Yêu tinh đáng chết, để xem anh làm sao trừng trị em!! – Nói xong, gậy th*t nóng hổi đột nhiên đâm chọc vào khe hẹp ngày càng nhanh, mỗi lúc càng mạnh. Anh tách hai chân Mạc Cẩn dang rộng ra để cho dục vọng của mình thâm nhập càng sâu trong tiểu huyệt, đâm thẳng vào cổ tử cung.
– Aa… Không được… chậm… chậm chút… – Va chạm mãnh liệt khiến cho Mạc Cẩn nói không ra hơi, chỉ có thể vừa thoải mái vừa khổ sở rên rỉ như con mèo nhỏ.
Nhưng Mạc Cẩn đâu biết cô càng xin tha lại chỉ khiến người đàn ông càng điên cuồng muốn chiếm hữu cô. Cố Cảnh Ngôn rút hết ra, lật Mạc Cẩn lại, từ phía sau bắt đầu một trận công kích mới, mãi đến lúc cô gái nhỏ dưới thân không còn sức kêu rên nữa, anh vẫn như cũ tiếp tục phóng túng trên cơ thể cô, ham muốn đoạt lấy cô không biết chán.
– A… ngừng… xin anh… dừng lại… huhu… em từ bỏ… ư… a…
Cố Cảnh Ngôn từ phía sau vòng tay lên ôm lấy hai con thỏ nhỏ không ngừng lắc lư vì động tác đâm chọc của anh, dùng sức xoa nắn, thậm chí còn dùng kĩ xảo kéo kéo nụ hoa cứng ngắc kia.
– Aa… – Mạc Cẩn vốn đã mẫn cảm cực hạn, rốt cuộc không chịu nổi khoái cảm mất hồn kia, lập tức đạt cao trào, hành lang hoa huy*t co thắt mãnh liệt, đè ép cây gậy thô to bên trong, giống như muốn xoắn đứt nó vậy.
– A.. Mèo con… em giỏi quá…
Cố Cảnh Ngôn gầm lên, giọng anh khàn đặc và dữ dội, sau một trận điên cuồng cắm rút, một cơn khoái cảm kịch liệt truyền thẳng từ sống lưng, anh run rẩy bắn toàn bộ tinh hoa nóng bỏng vào trong cơ thể Mạc Cẩn.
– Aa… đủ rồi… đủ…
Mạc Cẩn bị dòng nước nóng hổi chảy xiết bắn vào trong, cô lại đạt cao trào một lần nữa, toàn thân mềm nhũn nằm trên giường, không còn một chút sức lực nào. Nhưng Cố Cảnh Ngôn đâu dễ dàng tha cho cô như vậy. Anh ôm lấy cô gái nhỏ, vòng hai chân mềm nhũn của cô qua eo mình.
– Vẫn chưa đủ – Giọng nói trầm ấm của người đàn ông vừa dứt, vật cứng nóng rực to dài lại một lần nữa vọt vào trong hoa huy*t còn đầy tinh dịch, bắt đầu một trận kịch chiến mới.
– Đừng… a… a… từ bỏ… ư… đủ rồi… đủ rồi mà… ưm… sâu quá… – Dưới những kĩ xảo thuần thục của người đàn ông, Mạc Cẩn chỉ có thể đầu hàng, không ngừng rên rỉ.
Tiếng rên rỉ say sưa của đôi nam nữ, tiếng va chạm của thân thể và tiếng mật dịch bị khuấy đảo ‘chụt chụt’ vang lên trong căn phòng lớn liên tục cho đến khi người đàn ông một lần nữa giao nộp tinh hoa của mình cho hoa huy*t ấm áp kia. Còn cô gái dưới thân anh bởi vì không thể chịu đựng cao trào mãnh liệt như vậy nên đã ngất đi…