Thần uy?
Ngay cả đồ vật sử dụng cũng có thể trực tiếp bị hư hỏng, đây là sức mạnh bậc nào!
Nhưng cổ thần đã biến mất mấy trăm ngàn năm, chẳng lẽ thần uy của bọn họ vẫn còn có thể phát huy tác dụng?
… Không đến mức vậy chứ.
Hắn nhìn nhìn dưới chân mình.
Mình đang giẫm trên bậc thang thứ nhất.
Nói cách khác, mình đã đi lên ngọn núi này.
Cố Thanh Sơn giật mình, vội vàng kêu: “Địa kiếm, Triều Âm, Sơn Nữ.”
“Ta ở đây.”
“Vù!”
“Công tử?”
Ba thanh kiếm xuất hiện từ trong hư không sau lưng hắn, cùng nhau đáp lại.
Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra, loại thần uy đó chưa phát huy tác dụng.
Hắn giơ chân lên, đang muốn bước lên bậc thang thứ hai.
Một trận gió rét thổi qua.
Chiến giáp tướng quân Du Kích màu vàng nhạt hoá thành bụi bặm, theo gió bay đi xa.
Cố Thanh Sơn ngây người.
Hắn chợt xoay lại, nhìn ba thanh trường kiếm sau lưng.
Bọn chúng vẫn êm đẹp ở trong hư không.
Đây là vì sao!
Ánh mắt Cố Thanh Sơn lần lượt lướt qua ba thanh kiếm.
Địa kiếm.
Nhìn chăm chú thanh kiếm này, Cố Thanh Sơn không khỏi nghĩ tới câu nói của Bách hoa tiên tử lúc tặng kiếm: “Địa kiếm, là kiếm đã truyền thừa trong một trăm ngàn năm của đạo môn ta năm đó, không bao giờ dùng để đối địch, vô cùng trân quý, nghe nói thời thượng cổ có thể câu thông với thần linh, là kiếm để cúng tế trời đất.”
Xem ra, cái gọi là thần linh ở thế giới Tu Hành, chính là cổ thần.
Địa kiếm có thể câu thông với thần linh, vì vậy phù hợp với thần uy: Yêu cầu của Túc Mục, là đồ vật có liên quan đến cổ thần.
… Mặc dù dường như nó thích giết mấy thần duệ cổ thần kiểu quỷ thần hơn.
Lại nhìn sang Triều Âm kiếm.
Triều Âm vốn là kiếm do chúng thần thượng cổ đúc thành, trực tiếp vượt qua kiểm tra.
Kế tiếp là Lục giới Thần Sơn kiếm.
Kiếm này được thế giới cung phụng, thần khí của Hoàng tuyền, không han rỉ, đoạn pháp, tuệ mạng, hộ giới thần sơn bốn hạng thần thông, chính là thanh kiếm hiển hoá pháp quy của núi Đại Thiết Vi.
Thanh kiếm này được lưu truyền từ thượng cổ, được thần linh hậu duệ của cổ thần dùng để nắm giữ giới Hoàng tuyền, không nghi ngờ gì cũng có liên quan đến cổ thần.
Ba thanh kiếm này đã thông qua thần uy: Sự sàng lọc của Túc Mục.
Là trùng hợp, hay quả thật là vậy?
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một hồi, vỗ vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một đĩa bát quái.
Chỉ một thoáng, đĩa bát quái hóa thành bụi bặm, bị gió rét gào thét thổi đi.
Điều này thì không còn nghi ngờ gì nữa.
Thần uy của chúng thần thượng cổ, vẫn còn tác dụng.
“Ấy? Áo giáp với đồ vật của anh đều bị huỷ diệt rồi kìa?” Laura kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, nơi này dường như có một sức mạnh cường đại nào đó.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn thầm thán phục trong lòng, không nghĩ tới thần uy của chúng thần thượng cổ, trải qua mấy trăm ngàn năm cũng không hề bị mai một.
Đây tột cùng là sức mạnh như thế nào, sao có thể lớn mạnh đến vậy?
“Em cảm giác được sức mạnh của thần linh cổ đại, ” Laura thoải mái ngồi ở trên bả vai hắn, nói: “Đồ vật của anh xuống cấp quá rồi, cho nên chưa gì đã bị chút sức mạnh thổi bay, nhưng mà… ”
“Nhưng cái gì?”
“Hủy diệt cũng tốt, dù sao chiến giáp đã cũ vậy rồi, mặc vào cũng không có ích gì.”
Cố Thanh Sơn cười khổ nói: “Vẫn có chút tác dụng, trong nhiều lần chiến đấu, áo giáp của anh đều đã phát huy tác dụng.”
“Điều này cũng đúng, anh là kiếm khách, muốn đánh cận chiến…”
Laura nhìn Cố Thanh Sơn, trầm tư hồi lâu.
Cuối cùng, dường như cô đã hạ xuống quyết tâm nào đó, nói: “Chỗ em vẫn còn giữ một bộ chiến giáp, anh lấy dùng đi.”
Laura vừa nói, vừa lật tìm trong túi xách.
Cố Thanh Sơn vội vàng xua tay đáp: “Đừng lấy ra, sức mạnh trên núi này rất mạnh, chiến giáp của em sẽ lập tức bị huỷ diệt.”
Vừa dứt lời, Laura đã lấy ra một bộ đồ, không nói lời nào vắt lên cổ Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn sợi dây chuyền trước ngực.
Bây giờ hắn đang đeo một sợi dây chuyền, là tín vật Tử Thần của Anna.
Sợi dây chuyền này sau khi tiến vào Băng tuyết Thần sơn, vẫn bình yên vô sự.
Ngoại trừ sợi dây chuyền này, trên cổ hắn không còn thứ gì khác.
Không thể sử dụng dụng cụ……
Cố Thanh Sơn nhìn vào bản thân.
Ừm, quần áo không thể tính là dụng cụ.
Thần uy của Cổ Thần, có lẽ là đang phòng bị quân tiên phong của sinh linh, hoặc là xem thường dụng cụ do chính tay sinh linh làm ra?
May mắn là cho dù đến thế giới Hoàng Tuyền, hay là đến bất kỳ một nơi nào, bởi vì tính mạng của bản thân mang theo giá trị của cả Bách Hoa Tông, bình thường đều sẽ luyện hóa đồ của túi trữ vật và túi hương bảy màu, cất giữ trong Thức hải, vốn không dễ gì lấy ra.
Nếu không những dụng cụ đựng trong túi trữ vật, đều sẽ hóa thành tro tàn.
Bây giờ xem ra, đồ mà Laura lấy ra cũng đã bị Thần uy hủy diệt rồi.
Cố Thanh Sơn cười khổ một tiếng, tiếc nuối nói: “Đã nói em đừng có lấy ra mà.”
Laura hé miệng cười, không nói gì.
Trên giao diện Chiến Thần, đột nhiên nhảy ra từng hàng từng hàng chữ nhỏ màu vàng.
[Vật-chưa-xác- định] [Vật-chưa-xác- định đang tính toán và cảm nhận mọi thứ của ngài, để quyết định dùng phương thức nào để hóa thành chiến giáp của ngài.] [Đây là vật thượng cổ bị thất lạc ở vực sâu hỗn loạn của mảnh vỡ thế giới, là nơi mà sinh linh dường như không thể đến được, ngoại trừ một vài chim Kinh Cức ít ỏi.] [Trước khi Vật-chưa-xác- định hiện ra một cách hoàn thiện, hệ thống không thể nào biết được thông tin cụ thể của nó, xin hãy nhẫn nại chờ đợi nó xuất hiện.]