Đây không chỉ là một người luyện võ, hơn nữa còn không phải là một người luyện võ bình thường, tốc độ và sức mạnh của ông ta e rằng đã đạt tới cảnh giới bậc thầy nội công!
Đây tuyệt đối không phải là một sát thủ bình thường!
Lâm Dương ánh mắt âm u, đột nhiên phát lực, nhưng lại không thể nào đầy tên đầu trọc ra được.
Vào thời khắc then chốt này! Lâm Dương đột nhiên rút một cây kim bạc ra, trực tiếp châm trên vai mình.
Trong tích tắc, người đàn ông đầu trọc bị ném ra và va vào một bức tường cách đó không xa.
Bùm!
Tường bị đập nứt.
Người đàn ông đầu trọc người ngã ngựa đổ, vô cùng nhếch nhác.
“Nói đi, ông rốt cuộc là do ai phái tới?”
Lâm Dương rút kim bạc ra, lại châm mấy cây trên người, sau đó sải bước đi về phía tên đầu trọc.
“Lão tử nói là bà nội của mày!” Người đàn ông đầu trọc gầm lên một tiếng, rồi lại xông tới, con dao găm giống như răng nanh của một con rắn độc, vô cùng khủng khiép.
Vút vù vù….
Kim bạc lại bay ra, và cũng không có bắt cứ sự cố nào, lại bị gã trọc đầu chém rơi xuống.
Nhưng con dao găm vẫn chưa dừng lại, nắm đấm của Lâm Dương lại một lần nữa đánh qua.
Gã đầu trọc hơi thở run rẩy, lập tức đan hai tay vào nhau, ý đồ chống đỡ cú đấm này.
Nhưng giây tiếp theo, nắm đắm đột nhiên chuyển thành lòng bàn tay, túm chặt lấy cánh tay của gã trọc đầu, sau đó đột nhiên phát lực.
Răng rắc.
Tiếng xương gãy vang lên.
“AaaaaallI”
Với âm thanh này, ông ta đã dốc hết sức lực.
Và sao khi âm thanh rơi xuống …