Nếu như luận cấp bậc của Đại Bi Thất Tiên Kiếm, khẳng định không thể thấp, nhưng đã tên mang theo hai chữ “đại bi”, tự nhiên có ý trách trời thương dân, ở giết chóc khẳng định không bằng Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật!
– Đáng tiếc thực lực của ta bây giờ căn bản luyện không thành Vô Thượng kiếm thuật…
Quét nhìn phương pháp tu luyện một lần, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu, cuồng hỉ biến thành cười khổ.
Tuy thực lực của mình bây giờ rất cường đại, nhưng tu luyện Vô Thượng kiếm thuật vẫn lực còn không đến.
Sở dĩ Kiếm Thần tông không cho người dưới Nạp Hư cảnh tu luyện, cũng không phải keo kiệt, mà là vì bảo hộ!
Công pháp cùng kiếm thuật cao minh, nếu như thực lực không đạt tới cưỡng ép tu luyện mà nói, chẳng những không luyện thành, ngược lại sẽ bị cắn trả, nhẹ thì tê liệt, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, trực tiếp tử vong.
Mình tính toán đâu ra đấy cũng không quá đáng Lĩnh Vực Cảnh trung kỳ, ngay cả Thiên Kiều Cảnh cũng không có đạt tới liền muốn tu luyện loại kiếm thuật tuyệt sát này, là quyết không có khả năng!
Dù sao nếu có thể tu luyện thành công mà nói, chiêu cuối cùng trong Tứ Quý kiếm thuật của Tử Hoa đạo nhân lưu lại khẳng định đã sớm luyện thành!
Phải biết rằng bốn chiêu Tứ Quý kiếm thuật liên hợp, cũng là một bộ Vô Thượng kiếm thuật!
– Chứng kiến Bảo Sơn lại lấy không ra, ai…
Một hồi phiền muộn, Nhiếp Vân lắc đầu.
Hiện tại là chứng kiến Bảo Sơn ở trước mắt, lại không thể thu hoạch bảo bối, trong lòng phiền muộn có thể nghĩ.
– Cũng không có gì, chỉ cần có thể tiến vào Kiếm Chi Đại Điện, cảm ngộ Kiếm Đạo chi khí, trong cơ thể hình thành Kiếm Đạo đan điền, những Vô Thượng kiếm thuật này, có thể tùy tiện luyện thành!
Nhớ tới thiên phú Kiếm Đạo, Nhiếp Vân cười ha ha.
Thiên phú Kiếm Đạo, trong cơ thể có được Kiếm Đạo đan điền, trời sinh mẫn cảm đối với Kiếm Đạo, chỉ cần mình có được loại thiên phú này, luyện thành Vô Thượng kiếm thuật liền vô cùng đơn giản.
Hô!
Ngay thời điểm Nhiếp Vân nghĩ ngợi lung tung, liền chứng kiến cách đó không xa Diệp Kiếm Tinh lần nữa đứng lên, thân thể linh động giống như phi yến, trường kiếm trong tay liên tục điểm kích, phụ trợ thân ảnh của hắn cực kỳ nhẹ nhàng, thời gian nháy con mắt liền thi triển ra một bộ kiếm pháp.
Thi triển xong kiếm pháp, cánh tay lần nữa xoay chuyển, kiếm phong cải biến, ý cảnh đột nhiên chuyển hóa, dĩ nhiên là một loại ý cảnh kiếm chiêu khác.
Vù vù vù!
Rất nhanh, mười hai bộ kiếm chiêu trong tay hắn hoàn thành, kiếm khí hành vân lưu thủy, nhìn không ra khuyết điểm nhỏ nhặt chút nào.
– Ngươi đã luyện thành hai mươi hai bộ kiếm pháp?
Thấy Diệp Kiếm Tinh dừng lại, tuy Nhiếp Vân biết rõ tình huống, vẫn nhịn không được khiếp sợ.
Mặc dù mình cho hắn một bộ phận Võ Tủy, nhưng loại tốc độ tu luyện này cũng quá biến thái rồi.
Không đến một ngày lĩnh ngộ mười hai bộ kiếm thuật… coi như mình cũng không có loại bổn sự này!
– Ân!
Diệp Kiếm Tinh nhẹ gật đầu, tuy ngoài miệng chưa nói, nhưng đối với Nhiếp Vân tràn đầy cảm kích.
– Vậy là tốt rồi, trước ngươi tu luyện bao nhiêu bộ kiếm pháp?
Nhiếp Vân hỏi.
Sau khi Diệp Kiếm Tinh rời đi, nhất định là chém giết đoạt ngọc bài tu luyện rồi, trước kia chỉ lo tu luyện, hai người cũng không nói chuyện với nhau.
– Trước kia ta đã luyện thành 19 bộ kiếm thuật, tăng thêm hiện tại 22 bộ, đã đạt đến 41 bộ, đã phá ghi chép 36 bộ kiếm thuật của Văn Húc sư thúc, lần này được quán quân không có vấn đề gì!
Vẻ mặt Diệp Kiếm Tinh tự ngạo.
Kiếm Thần tông từ trước tới nay Kiếm Thần thí luyện kỷ lục tối đa là Văn Húc sư thúc sáng tạo, hiện tại mình phá ghi chép của sư thúc, trong lòng hưng phấn có thể nghĩ.
– Ghi chép là 36 bộ?
Nhiếp Vân sững sờ.