Đến cuối cùng, người dẫn chương trình nhắc tới thanh mai trúc mã của Hàn Thành Trì, nhắc tới cô.
Ánh mắt cô nhìn chằm chằm Hàn Thành Trì trong ti vi, nhưng Hàn Thành Trì vẫn không có bất kỳ khác thường trả lời vấn đề của người dẫn chương trình.
Sau đó chương trình kết thúc.
Là Trà lạnh Trung Quốc Hảo, tăng cường quảng cáo.
Cố Ân Ân cảm thấy trong lòng đè nén khó chịu, cô ta muốn uống nước cho thuận cổ họng, lại phát hiện trong phòng ngủ không có một người, cô ta chỉ có thể tự mình xuống giường đi rót nước, không cẩn thận rót nước nóng vào tay mình, đau đớn làm cô ta thét lên một tiếng, cái ly rơi trên mặt đất, vỡ tan tành.
Cố Ân Ân nhìn từng mảnh thuỷ tinh vỡ trên mặt đất, dường như thấy được quan hệ của cô ta và Hàn Thành Trì, từ lâu đã vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Nếu như, nếu như lúc trước, cô ta và Hàn Thành Trì vẫn ở cạnh nhau, bây giờ cô ta gọi một cuộc điện thoại cho Hàn Thành Trì nói, anh chừng nào thì trở lại, Hàn Thành Trì nhất định sẽ xuất hiện bên cạnh cô ta trong thời gian ngắn nhất.
Nếu như, nếu như lúc trước, cô ta khát nước, cô ta chỉ cần mở miệng nói muốn uống nước, thì mặc kệ Hàn Thành Trì có bận rộn bao nhiêu, mặc kệ trên tay có nhiều việc, thì anh đều lập tức đứng dậy, đi lấy cho cô ta một cốc nước.
Nhưng bây giờ đây?
Hiện tại anh đã là thương nhân mới, mà cô ta lại gả cho người khác làm vợ, bên cạnh bao quanh rất nhiều tiền bạc, nhưng chồng cô ta lại đang ôm những người đàn bà khác trong lòng, vì những thứ đàn bà khác vung tiền, mắt không chớp.
…
….
Cả đêm Thịnh Thế không ngủ ngon giấc, ngày hôm sau rời giường xuống lầu ăn sáng, trong phòng ăn mở TV, đang thông báo tình hình huyện A có động đất.
“Phía dưới chúng tôi kết nối được với phóng viên đang ở hiện trường, Cố Lan San.”
Thịnh Thế nghe được cái tên này, mày anh nhíu lại một cái, đang gắp một cái quẩy, vội ngẩng đầu lên.
Hình ảnh trên ti vi, anh thấy được một đống hoang tàn, Cố Lan San đứng giữa trời u ám.