Hắn cũng không quan tâm lắm, chuyện nếu đã vậy thì cứ xử theo phép thường, hủy hoại thanh danh hoàng thất, bôi nhọ hoàng đế, cứ theo luật mà trị tội.
Tối đến, hôm nay tiếp tục mở tiệc, ở trong cung mấy ngày lễ như này đặc biệt được chú trọng.
Hắn ngồi trên vị trí cao nhất, ánh mắt liên tục nhìn về phía Hoàng Hậu kế bên, hắn không biết tại sao Hoàng Hậu lại độc ác như vậy, cho người giết hại Mộc Phi.
Hoàng Hậu lại nghĩ rằng hôm nay bộ phượng hoàng tung cánh này của mình đặc biệt xinh đẹp, thu hút được ánh mắt của Hoàng Thượng nên lấy lòng đắc ý lắm.
Thái Hậu đột nhiên quay sang nói:
“Không biếtđã nghe sự việc xấu hổ hôm qua chưa, vì con không có mặt nên ta đã tự ý xử lí thay rồi hi vọng Hoàng Đế không trách ta.” Thái Hậu chột dạ nói trước với hắn, vì biết dạo gần đây hắn vô cùng sủng ái Mộc Phi, sợ rằng bà xử lí sủng phi của hắn sẽ khiến hắn không vui.
Nói thật dù là Thái Hậu, dù hắn là con trai bà, nhưng kể từ ngày mưa năm ấy hắn phát hiện ra bí mật động trời bà cất giấu, bà luôn nhún nhường trong mọi việc.
“Không sao đâu Mẫu Hậu, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, người cứ theo đó mà làm.”
Thái Hậu vui lòng mừng rỡ, quả nhiên là con trai bà, cốt cách của một vị minh quân giống y hệt người đó, không chút khác biệt.
Phụ nữ chỉ là phù du, quan trọng vẫn là quốc gia trăm họ.
“Phải, Mộc Phi làm ra loại chuyện như vậy, cho dù có sủng ái tận trời cũng không thể dung thứ.” Thái Hậu nhàn nhạt nói.
“Mộc Phi?”
“Đúng, là ả ta dám giữa thanh thiên bạch nhân cùng nam nhân khác dính chặt với nhau, bao nhiêu con mắt nhìn vào, thật là bại hoại, bại hoại mà.” Cứ nghĩ đến cảnh tượng đấy là Thái Hậu rùng mình nhắm chặt mắt.
“Người nói, phi tần làm chuyện xấu hổ đó là Mộc Phi ư? Không thể có chuyện đó được.” Dạ Huân Thiên giận dữ nói.
“Tất cả phi tần ở đây đều chứng kiến, sao có chuyện nhầm được.”
Dạ Huân Thiên suy nghĩ một lúc lâu, chắc chắn có người hãm hại cô, chợt hắn nhìn về phía Hoàng Hậu, như hiểu ra điều gì.
Hắn quay sang Thái Hậu hỏi:
“Hôm qua ai là người xử lí vụ đó.”
“Ta giao hết lại cho Hoàng Hậu, chuyện đó khiến ta kinh tởm đến nỗi không dám tự mình xử lí.”
Hắn lập tức lên tiếng hỏi toàn bộ phi tần tham gia tiệc:
“Các người hôm qua đều chứng kiến tận mắt Mộc Phi làm ra loại chuyện kia sao?”
“Vâng”
“Đúng vậy, thưa Hoàng Thượng.”
“Phải đó, Thiếp nhìn thấy rất rõ ràng.”
……
…..
…..
Đám phi tần đồng loạt đưa ra kết luận là chứng kiến tận mắt Mộc Phi làm điều đó.
“Ta hỏi lại lần nữa, có thật các nàng nhìn thấy người đó chính là Mộc Phi không?” Dạ Huân Thiên tức giận đưa mắt nhìn xung quanh.
Đám phi tần ban nãy một hai khẳng định nhưng hiện giờ nhìn thấy thái độ của hắn như vậy liền câm như hến, không dám ho he nữa.
Hoàng Hậu thấy tình thế có vẻ không lợi cho mình mau chóng lên tiếng:
“Hôm qua chứng kiến cảnh đó, thần thiếp cảm thấy ghê tởm đến nỗi toàn thân tê dại đến nhìn cũng không dám nhìn lập tức bảo các tỷ muội quay mặt đi tránh làm bẩn mắt.”