Ta là thiên tài trong khoản này đó.
[ Kí chủ, mau mau lãnh chứng chỉ nào. Rồi chúng ta đi bay.] Chuột nhỏ cũng thấy ngán ngẩm khi ở đây lâu. Nó nhớ xúc xích, nhớ thịt nướng, nhớ quẩy.Nhanh nhanh kí chủ của ta ơi!
Đồ ăn, bổn chuột tới đây!
Tịnh Hề bay đến Thiên đàn, cô cố vươn người lên, tay nhỏ đấm mạnh cái chuông trên bàn.
Kính coong…kính coong…
Chuông kêu một lúc, cửa Thiên đàn mở ra…
Một tiểu thiên sứ khác ngó đầu ra ngoài, nó trợn mắt to khi thấy người ngoài cửa là Tịnh Hề: ” A…Tịnh Hề, ngươi tới nơi này làm gì?”
Con nhóc này toàn thích đi quấy phá người khác.
Luôn luôn ỷ lại cái vẻ ngoài mà tỏ ra đáng yêu.
Giả tạo!!!
Tịnh Hề miết miết lông vũ trên tay, tươi cười đưa cho tiểu thiên sứ đang hò hét: “Radwan đại nhân, Michael đại nhân đưa cho ngài cái này.”
Radwan hậm hực nhận lấy lông vũ, nó nhìn chòng chọc lúc lâu, lại la to thêm một lần nữa: ” Sao Michael lại có thể đưa cho ngươi cả thứ này nữa chứ???”
Nó còn lâu mới tin.
Lông của Thiên sứ trưởng là hàng hiếm đấy.
Michael quá ư dung túng cho con nhóc mất dạy này!
Việc gì cũng bảo kê cho nhóc ta.
Sớm muộn cũng hư hỏng.
“Michael bảo ngươi làm gì?”
“Ngài ấy yêu cầu ta xuống trần gian.”
Radwan không nhịn được cười, nó chỉ thẳng mặt Tịnh Hề, âm dương quái khí châm biếm: “Chỉ bằng một con nhóc năm tuổi như ngươi???”
Nhân gian loài người chất chứa các cạm bẫy…
Con nhóc này ở thiên đường lâu như vậy…
Chỉ sợ xuống đấy chưa được ba ngày đã bị thịt mất rồi.
Radwan thấy Tịnh Hề không đáp lại, nó nhíu mày nhìn lông vũ trên tay: “Michael thực sự bảo ngươi xuống trần gian?”
“Thế ngươi nghĩ ai có đủ năng lực để rút được lông vũ từ cánh của Michael đại nhân chứ?”
Radwan:”…” Cũng đúng.
Nó hừ lạnh một tiếng, hất tay áo quay vào Thiên đàn. Một lúc sau, nó trở lại, đưa cho Tịnh Hề một tấm thẻ: “Cổng thiên đường có cái máy. Nếu ngươi muốn xuống trần gian thì khi đi qua nhớ phải dùng cái thẻ quẹt. Mỗi thẻ quẹt được hai lần. Một lần đi và một lần về, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi ạ!” Tịnh Hề nhu nhuận đáp, giơ hai tay nhận thẻ. Cô miết miết tấm thẻ màu vàng trong tay…
Tuyệt vời.
Cuộc sống của nơi hạ giới sắp đến rồi.
Radwan trông cái vẻ mặt ngây ngốc của cô, có chút không an tâm. Nó bắt đầu khuyên nhủ: “Tịnh Hề, ngươi không nên ở dưới đó lâu quá. Michael bảo ngươi làm gì thì nhanh nhanh làm cái đó. Làm xong thì quay về thiên đường nghe chưa? Bớt xen vào chuyện của người khác đi. Thấy người xấu người tốt thì mặc kệ họ. Cái quan trọng nhất là ngươi cấm được cho người khác nhìn thấy cánh mình.”
“Vâng ạ.”
Radwan trầm mặc ngẫm nghĩ một lúc: “Hay là ngươi chờ một lúc đi. Để ta bảo Michael tìm cho ngươi một người giám hộ dưới trần gian.”
Tịnh Hề:”…” Không cần đâu!
Giám hộ gì chứ!!!
Người giám hộ của cô có chuột nhỏ đủ rồi.
Ha, phải gọi là thú giám hộ mới đúng.
Đề phòng Radwan báo chuyện lên Michal, Tịnh Hề nhanh chóng sải cánh bay đi quẹt thẻ.
Trốn lẹ thôi.