“Là vị nữ sĩ kia ư?”
“Đúng, năm đó chúng ta rất hợp ý, ở cạnh nhau là nói không hết chuyện, chung sống cũng rất tốt.”
“Thế nhưng vừa rồi xem ra cô ấy rất tức giận.”
Huyết Hải Ma Chủ cười khổ nói: “Lúc trước ta vẫn không biết thân phận thật của cô ấy, lại càng không biết cô ấy nắm giữ thực lực kinh người, cho nên có một lần ta tự tiện dự đoán vận mệnh của cô ấy, phát hiện ra cô ấy sắp đối mặt với một nguy hiểm.”
Ông ta cười cười tự giễu, nói: “Khi đó, ta cũng làm một chuyện giống như con.”
Tô Tuyết Nhi nói: “Chị ấy ấy rất tức giận việc tự đưa ra quyết định của người?”
“Đúng, sau khi cô ấy phát hiện ra chân tướng, căn bản không cho ta cơ hội giải thích, trực tiếp rời khỏi ta.”
“Hơn một vạn năm, cô ấy vẫn luôn không tha thứ hành động tự cho là đúng của ta lúc ấy.”
Tô Tuyết Nhi lặng im một lát, kiên quyết nói: “Thế nhưng con tuyệt không thể nhìn Thanh Sơn chết, con thà tự…”
Cô bỗng nhiên lo lắng: “Thầy, con van người, người có thể đi cứu anh ấy được không?”
Huyết Hải Ma Chủ nhìn Tô Tuyết Nhi, thở dài nói: “Con bé ngốc…”
Ông ta cân nhắc một lát, ra lệnh: “Lấy ba tấm bài ra!”
Tô Tuyết Nhi do dự một chút, chấm nhẹ vào không trung ba lần.
Ngay lập tức, ba tấm thẻ bài lần lượt xuất hiện.
Nụ Hôn Ma Nữ, Lời Thề Trói Buộc, Sự che chở của Ma Chủ.
Bởi vì đã bị phá giải hết cho nên ánh sáng trên ba tấm bài này cực kỳ u ám.
Huyết Hải Ma Chủ thu ba tấm bài, lặng lẽ tụng chú ngữ.
Ông ta tụng trọn hai mươi hơi thở mới ném ba tấm bài lại giữa không trung.
Một tấm bài mới xuất hiện trong tay Huyết Hải Ma Chủ.
Bên trên thẻ bài này, trừ một sợi xích nặng nề ra thì không có vật khác.
“Con biết không, trước kia ta có rất nhiều bạn bè, về sau bọn họ cũng không đi theo hướng của ta.” Huyết Hải Ma Chủ nói.
“Vì sao?”
Bởi vì mỗi lần chúng ta ra ngoài đánh nhau, ta luôn luôn mau chóng xử lý tất cả một cách thỏa đáng.”
“Nói như vậy, mọi người hẳn phải rất thích người?”
“Ta sẽ tiêu diệt tất cả kẻ địch, sau đó nhìn đám bạn chạy đến đầy phấn khởi, kết quả là bọn họ phát hiện tất cả kẻ địch đều nằm trên mặt đất, còn ta nâng một ly rượu đỏ, đang thoải mái rót từ từ… Mỗi khi làm như vậy, vẻ mặt kia của họ thật là khiến người ta tưởng nhớ.”
“… Thế này… Quả thực sẽ không còn ai qua lại cùng người.”
“Vết xe đổ, cho dù là người vĩ đại, cũng phải cho bạn bè chỗ trống để phát huy năng lực, mặc kệ là bạn trai hay là bạn đánh nhau, thậm chí là bạn của bạn, con phải biết bọn họ, hiểu rõ bọn họ, trở thành người có thể thổ lộ tình cảm thật sự, con không thể giống ta… ây dà… nói thế nào nhỉ?”
“Tâm lý không bình thường?”
“Cái từ này không chính xác.”
“Hạc giữa bầy gà?”
“Ừm, cái từ này rất hay!”
Huyết Hải Ma Chủ vỗ tay.
Tấm thẻ bài có vẽ hình gông xiềng nặng nề kia vỡ vụn thành vô số điểm sáng, bao phủ “Nụ hôn Ma Nữ”, “Lời thề Trói Buộc”, “Sự che trở của Ma Chủ” trong đó.
“Đây là Huyễn Ảnh Truy Tung, một tạp kỹ nho nhỏ, cần có thực lực như ta mới có thể hiện hình ra, con có thể truy ra pháp thuật của những người đã đánh bại con. Thông qua màn sáng nhìn thấy tình hình gần đây của bọn họ một chút.” Huyết Hải Ma Chủ giải thích.
Chỉ thấy bên trong màn sáng, thân hình của Cố Thanh Sơn hiện ra.
Hắn đi về phía trước trong gió tuyết.
Kia là thế giới trân quý của Trieste.
Thế giới này có hơn trăm triệu người nhập ma.
Mồi Lửa đang điều động người có năng lực, muốn giết Cố Thanh Sơn.
Trái tim của Tô Tuyết Nhi đột nhiên thắt lại.
“Sư phụ, bây giờ anh ấy rất nguy hiểm.”
“Khỏi cần xin ta, pháp thuật của ta chỉ có thể nhìn trộm cậu ta, không làm được cái gì khác cả.”
“Bây giờ chúng ta có thể đi Abruzzo.”
“Không được, chắc chắn Tethys đang sốt sắng chuẩn bị trước khi chiến đấu, trước khi bắt đầu đại chiến, chúng ta không thể đánh rắn động cỏ.”
“Vậy chúng ta…”
“Chúng ta ở đây quan sát, không đi đâu cả.”
Huyết Hải Ma Chủ nghiêm túc nói: “Tuyết Nhi, ngay cả việc cậu ta phá hủy ba pháp thuật của con như thế nào con cũng không hề hay biết gì cả.”
“Con phải tìm hiểu lại cậu ta từ đầu, như vậy con mới biết nên sống chung với cậu ta ra sao.”
Tô Tuyết Nhi ngơ ngẩn.
Cô nhìn về phía màn sáng, đôi mắt đẹp rơi trên người Cố Thanh Sơn, không dời đi nữa.
Một nơi khác.
Cố Thanh Sơn vốn đang sử dụng cánh Luyện Ngục chạy vội trên băng nguyên.
Một cái bóng mờ đột nhiên xuất hiện, nhẹ nhàng nhấn một cái ở trên cánh Luyện Ngục.
Cố Thanh Sơn và Laura liền biến mất.
Bọn họ xuất hiện ở một vùng vũ trụ hắc ám phủ đầy sao trời.
“Vì để tránh bị phát hiện, Giao diện Tinh Không Tướng Vị chỉ mở ra tạm thời, chỉ có thể tồn tại một phút, cho nên chúng ta nói ngắn gọn thôi!” Tethys nói vội.
“Thằng nhóc của câu lạc bộ…” Cô ta nói với Cố Thanh Sơn: “Bạn gái của cậu làm một việc ngu ngốc, nếu không phải ta ra tay ngăn cản, cô bé đã chết thay cậu rồi. Cho nên bây gờ cậu có dám quay trở lại cái vận mệnh nguy hiểm đáng sợ kia thay cho cô ấy hay không?”
“Cực kỳ cam tâm tình nguyện.” Cố Thanh Sơn ôm quyền nói: “May là có ngài ra tay, chuyện lần này tôi chịu ơn của ngài.”
“Cậu không sợ đối mặt vận mệnh hung hiểm vạn phần kia ư?”
“Bình thường đều là nó sợ tôi.”
“Ừm, câu nói này cũng rất giống một người đàn ông chân chính!”
Tethys gật gật đầu, ánh mắt nhìn Cố Thanh Sơn càng hài lòng hơn.
“Xin hỏi bạn gái của tôi đang ở đâu?”
“Ta giao tận tay cho sư phụ của cô ấy rồi. Yên tâm, mặc dù sư phụ cô ấy vụng về, nhưng thực lực coi như cũng tạm.”