– Thiên Thù Ngự Giả vĩ đại rốt cục cũng lại xuất hiện, tất cả con dân Nhân Tộc cùng hướng người cầu khẩn.
Mà trong sự bao phủ của cỗ quang huy thần kỳ, lúc này tất cả mọi tộc nhân của Nhân Tộc đều chìm đắm trong “Đại ái vô cương”. Đột nhiên tất cả đều phủ phục xuống mặt đáy thành kính cầu khẩn từ trong nội tâm, yên lặng cầu khẩn.
Mà lúc đó trong thế giới Long Tộc.
Với lực lượng và ý chí cường địa bọn họ tạo thành sức chiến đầu cường hãn nhanh chóng tiêu diệt Dị Linh, quá trình tiêu diệt nhanh hơn nhiều so với Nhân Tộc. Nhưng ngay khi bọn chúng đang trong quá trình tiêu diệt Dị Linh thì nhất thời cảm thụ được một cỗ quang huy bao phủ khắp người bọn chúng, nhất thời tất cả đều ngừng lại phủ phục xuống cúng bái.
Ngay tại thời khắc đó, đột nhiên ba vị Tổ Long cảm nhận được một cỗ “Đại ái vô cương” bao phủ toàn thân. Lập tức bọn họ cũng nhanh chóng han xuống khấu đầu thành khẩn:
– Thiên Thù Ngự Giả vĩ đại. Người xuất hiện đem hi vọng đến vô tận sinh linh, Long Tộc hướng ngài cầu khẩn.
… …
Di Sinh thế giới, chiến đấu ở đây là gian khổ nhất bởi vì Mộc Tôn Thiên Vương chạy trốn được đã khống chế một nhóm Dị Linh tiến hóa có được tư duy và ý thức và do đó cũng liền trở thành trợ lực cường đại cho hắn. Trong Di Sinh thế giới các đại chủng tộc cùng liên minh lại kịch liệt đấu tranh chống lại Dị Linh.
Nhưng mà trong quá trình đấu tranh thảm liệt các chủng tộc trong Di Sinh thế giới đột nhiên cảm thị được quang mang “Đại ái vô cương” bao phủ đều đình chỉ tấm công và cũng nhau phủ phục xuống thành kính cầu khẩn:
– Thiên Thù Ngự Giả vĩ đạ, Long Nhân Tộc hướng ngài cầu khẩn, thỉnh ban tặng cho chúng ta lực lượng tiêu diệt tất cả tà ác …
Thế nhưng Mộc Tôn Thiên Vương bị cỗ quang mang bao phủ sắc mặt lại trở nên trắng bệch, ôm đầu kêu la thảm thiết:
– Không … không đươc cướp đi hồi ức của ta, không được cướp đi tình cảm chân thành … không … không được cướp đi … không … k..h..ô..n…g…
Nhưng mà cho dù nàng có kêu la thế nào thì cũng không có tác dụng, cỗ quang mang kia vẫn tiếp tục hấp thụ linh hồn nàng làm cho nàng cảm thấy đau đớn đến tận cùng không ngừng lăn trên mặt đất.
Đúng lúc này tại trung tâm phiến rừng rậm rậm nguyên thủy đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện. Chỉ thấy trên người hắn được bao phủ bởi quang mang “Đại ái vô cương” khiến cho hắn trở nên giống như một pho tượng thiên thần. Sau đó lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Mộc Tôn Thiên Vương.
– Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Mộc Tôn Thiên Vương thấy người đến chính là phân thân của Vân Thiên Hà tại Di Sinh thế giới thì kêu lên kinh hoảng.
Lúc này phân thân Vân Thiên Hà tựa hồ hơi trầm tư, nói:
– Ta đến để lấy lại một số thứ.
Nói xong phân thân Vân Thiên Hà đột nhiên xuất thủ. Một cỗ hấp lực cường đại nhanh chóng tác dụng lên trên người Mộc Tôn Thiên Vương. Chỉ thấy toàn thân Mộc Tôn Thiên Vương co quắp không ngưng kêu la:
– Không … không được cướp ….
Nhưng Vân Thiên Hà dứt khoát không ngừng tay, chỉ thấy thân thể Mộc Tôn Thiên Vương tràn ngập quang mang, một qua cẩu ánh sáng từ trong thân thể nàng chui ra tiến về phía bàn tay Vân Thiên Hà có vẻ thập phần ôn nhu thân thiết.
Lúc này chỉ thấy Hổ Tinh Tử và Long Tinh Tử cũng với Hãn Hải công chủ mang theo các tộc nhân phá không mà đến quỳ rạp trên mặt đất, nhìn về phía thân thể Mộc Tôn Thiên Vương đang co quắp trên mặt đất rồi lại nhìn linh hồn tiểu cầu đang huyền phù trên tay Vân Thiên Hà đều hiếu kỳ hỏi:
– Điện hạ vì sao lại lấy đi tinh phách và tàn hồn của hắn?
Vân Thiên Hà không trả lời bọn họ chỉ nói:
– Mọi việc ở đây giao cho các ngươi, Mộc Tôn Thiên Vương chính là Dị Linh tiến hóa đầu tiên, tiêu diệt nàng thì các Dị Linh tiến hóa sẽ tự động tiêu vong, ta cần trở về trước.
Nói xong thân ảnh Vân Thiên Hà đột nhiên biến mất giữa hư vô.
Sau đó mọi người phục hồi lại tinh thần, Hãn Hải công chủ nhìn Mộc Tôn Thiên Vương vô lực quỳ rạp trên mặt đát, biết nàng đã đến thời điểm cuối cuộc đời nên nói:
– Ngươi và ta đã từng là cộng sự, trước khi ngươi tiêu vong hi vọng ngươi có thể sám hối. Nếu như thật sự ngươi sám hối, khi linh hồn ngươi được “Đại ái vô cương” bao phủ sẽ không cảm thấy thống khổ ngươi sẽ có thể có cơ hội luân hồi. Bằng không ngươi chỉ có thể hôi phi yên diệt. bản tâm của ngươi cũng không phải là kẻ tà ác, chỉ là ngươi bị Thiên Nữ không chế bản tính cho nên mới thay đổi. Hôm nay ngươi đã không bị ràng buộc. Ngươi và ta cũng đã từng là tỷ muội, hãy nghe lời khuyên của ta.
Vẻ mặt thống khổ của Mộc Tôn Thiên Vương chợt thay đổi cố gắng ngẩng đầu nặn ra một nụ cười nói:
– Luân hồi, ta không tin có luân hồi, Nhân Tộc đê tiện hi sinh toàn bộ sinh linh Thiên Tộc ta, dùng sinh mệnh vô số sinh linh Thiên Tộc để đổi lấy cơ hội sinh sôi nảy nở cho chúng. Ta sẽ không khuất phục, ta thà tiêu vong cũng không hèn mọn giống như một con chó vẫy đuôi mừng bọn chúng. Luân hồi … ha ha …
Nói xong đột nhiên Mộc Tôn Thiên Vương cười to, thân thể bắt đầu bị phá thành từng mảnh nhỏ sau đó bốc lên thành làn khói tiêu tán trong không trung.
Hãn Hải công chủ thở dài nói:
– Thật ra tất cả sinh linh Thiên Tộc đều có cơ hội luân hồi, tại sao ngươi lại không chịu tin vào luân hồi, bỏ qua cơ hội này hả…
Đúng lúc này một nữ tử từ phía sau chạy đến nói:
– Tỷ tỷ, chúng ta đã tìm được tiến hóa thủy do Mộc Tôn Thiên Vương chế tạo. Mặt khác còn phát hiện ra phối phương tiêu diệt Dị Linh, đã thí nghiệm, hiệu quả rất rõ ràng.
– Đây đều là những Dị Linh mà nàng khống chế ?
Hãn Hải công chủ nói.
Nhân Ngư công chủ nói:
– Vốn dĩ chúng ta không đối phó được với Dị Linh nhưng ngay lúc Mộc Tôn Thiên Vương tiêu vong đám Dị Linh này căn bản không cần chúng ta đối phó, tự động tiêu vong.
Nghe xong những lời này, sắc mặt Hãn Hải công chủ không khỏi lần thứ hai thay đổi, hít sâu một hơi rồi nói:
– Mộc Tôn, kỳ thật bản tâm của ngươi vẫn còn thiện lương, ngươi đã giấu diếm Thiên Nữ chế tạo phối phương để đối phó với Dị Linh. Vì sao lại vẫn còn cố chập như vậy hay ngươi dùng tiêu vong để chuộc tội, có lẽ đây mới chính là mục đích chính của ngươi.
… …
Vô tận trong thế giới hắc ám, tại nơi chỉ có tử vong và đầy rẫy hắc ám. Khi cỗ quang mang “Đại ái vô cương” bao phủ lên nơi này nhất thời phiến hắc ám lóe lên một chút quang mang.
Mà ở tại trung tâm thế giới hắc ám, bên trên vương tọa của Ám Vương, đột nhiên Ám Ảnh Chi Vương đứng lên, tựa hồ hắn có chút sợ hãi cỗ quang mang kia, bèn hét lên một tiếng:
– Thiên Thù Ngự Giả điện hạ, ngươi đã nghiêm phạt ta gần vạn năm, ta cũng đã từng ngu xuẩn mà nỗ lực rất nhiều. Ta đã ăn năn. Hơn nữa Ảm Ảnh tộc của ta cũng đá diệt xong lẽ nào còn chưa đủ đền hết tội lỗi, sai phạm của ta sao?
Đúng lúc này, tại bên trong không gian hắc ám, cỗ quang mang đột nhiên hội tụ lại, dần dần hình thành một thân ảnh. Đây chính là thân thể tạo hóa Pháp Tướng của Vân Thiên Hà. Hắn đích thân đến phiến thế giới hắc ám và tử vong này.
Vân Thiên Hà nói:
– Không cần kinh hoảng, Ám Ánh tộc lúc trước bị đại đa số chủng tộc tiếp thụ rồi lại ra chuyện tình cực đoan. Việc đó vốn là trái với trật tự mà bản tôn đã giam ngươi vào Huyết U Địa Ngục, để ngươi tại nơi chỉ có ảo ảnh của giết chóc và đấu tranh để tự thân ngươi ngẫm lại, ngươi đã từng ngộ ra điều gì ?
Hắc Ảnh Chi Trung trốn vào trong bóng tối nói:
– Các hạ, sứ mệnh của Ám Ảnh tộc chings là sứ giả của tử vong. Bọn họ tử vong chính là bắt đầu một cuộc sống mới. Còn ta thì vẫn chưa lĩnh ngộ đến chân đế cho nên để tộc nhân giết chết rất nhiều sinh linh vô tội khiến cho trật tự pháp tắc hỗn loạn. Người xử phạt ta như vậy ta tâm phục khẩu phục.
– Trải qua vạn năm lĩnh ngộ, ta đối với thế giới này tràn ngập cừu hận. Ta hận Thiên Tộc tàn nhẫn và đầy mưu mô. Vì vậy lần này ta thoát ra là chuẩn bị trả thù toàn bộ sinh linh. Thế nhưng các hạ lại cho ta một cơ hội để ta tiêu bớt lòng cừu hận kia. Ta bất đắc dĩ giải thoát cũng không cảm thấy tiếc nuối gì. Các hạ muốn xử trí ta như thế nào ta tuyệt đối không oán không hối hận.
Vân Thiên Hà nói:
– Hiện tại, bản tôn cho ngươi một cơ hội. Luân Hồi Lĩnh Vực và Huyết U Địa Ngục, một lần nữa bản tôn lại sử dụng, định chế ra Luân Hồi Pháp Tắc và Địa Ngục Pháp Tắc. Ta cho ngươi nhậm chức Minh Đế cai quản Luân Hồi Lĩnh Vực, đắc tạo hóa, chưởng quản sinh linh luân hổi. Còn về phần những tộc nhân Ám Ảnh tộc còn sống sót cũng chân chính trở thành Luân Hồi Sứ Giả thuộc quyền cai quản của ngươi, ngươi có bằng lòng hay không?
Ánh Ảnh Chi Chủ đang đứng trong bóng tối đột nhiên một cái bóng hắc ám xuất hiện, phủ phục dưới chân Vân Thiên Hà, ngữ khí mang theo kích động nói:
– Đa tạ điện hạ ban cho ân điển, Ám Ảnh nhất định không phụ sứ mạng.
– Đã như vậy ngươi hãy mở rộng Ám Ảnh của ngươi để bản tôn trợ giúp ngươi gột rửa tội nghiệt, nghiệp chướng, giúp ngươi trờ thành Minh Đế chưởng quản Luân Hồi Chi Khu. Ngươi sẽ trở thành một người hoàn toàn mới chấp chưởng luân hồi.
– Vâng.
Ám Ảnh Chi Chủ lập tức phục tùng mệnh lệnh hướng về phía Vân Thiên Hà hiển ra bản thể.
Lúc này, con mắt giữa mi tâm Vân Thiên Hà đột nhiên phóng xuất quang mang bao phủ lên người Ám Ảnh Chi Chủ. Nhất thời hắn phát ra tiếng tên khe khẽ.
– Vốn hắc ám và quang minh là hai khái niệm đối lập thế nhưng chúng lại tương hỗ cho nhau. Khi thân thể của ngươi sống trong bóng tối nhưng nội tâm của ngươi lại được quang minh soi sáng là lúc hồn cách của ngươi thăng hoa. Làm theo chỉ dẫn của bản tôn, trải qua một thời gian sẽ giúp ngươi một lần nữa ngưng tụ ra một thân thể độc nhất vô nhị, không nên phản kháng, cũng không nên động đậy hay có suy nghĩ xằng bậy, địch ý nào bằng không ngươi lại càng chịu thêm thống khổ.
Ám Ảnh Chi Chủ nghe nói vậy liền lập tức thu nhiếp tinh thần. Lúc này cỗ lực lượng kia tiến nhập vào trong Ám Ảnh, sau đó một cỗ lực lượng, ý chó không ngừng gột rửa thần hồn hắn.
Dần dần thân ảnh hư huyễn của Ám Ảnh Chi Chủ trở nên ngưng thực hơn. Bộ dáng của hắn tuy vẫn kinh khủng, dữ tợn như ban đầu: ba đầu, sáu tay thế nhưng ở giữa mi tâm của hắn lại xuất hiện mootk con ngươi. Con ngươi tỏa ra quang mang bao hàm tạo hóa. Cứ thế hắn dần hình thành thân thể rồi tiến vào Luân Hồi Chi Khu.
Chỉ chốc lát sau, khi cỗ quang mang bao phủ Ám Ảnh biến mất. Ám Ảnh liền mở mắt ngẩng đầu lên nhìn. Khi hắn mở mắt, trong con ngươi ở mi tâm phóng xuất ra một cỗ thanh mông.
– Từ giờ trở đi Ám Ảnh đã không còn tồn tại. Ngươi từ giờ trở đi chính là Minh Đế chưởng quản Luân Hồi lĩnh vực. Lực lượng pháp tắc sẽ ước thúc ngươi làm việc công bình với những linh hồn tiến nhập vào linh hồn. Chức trách của ngươi còn thêm cả một việc trọng đại nữa là rửa sạch tội nghiệt cho các linh hồn tiến vào luân hồi. Đi thôi.
Vân Thiên Hà dứt lời, tay khẽ động, một đạo quang mang phóng xuất bao phủ lên người Minh Đế đẩy hắn tiến về phía trước. Minh Đế giống như một lưu tinh xẹt qua không gian thiến về phía Luân Hồi Lĩnh Vực mà mình chưởng quản.
Lập tức, Vân Thiên Hà liền cải tạo lại phiến hắc ám này rồi chế định pháp tắc cho Huyết U Địa Ngục rồi cho tiến vào trong Luân Hồi Lĩnh Vực.
Hắn hiện tại chính là Thiên Thù Ngự Giả, hắn là Thần. Hắn có khả năng thống ngự khoảng không vô tận, chế định pháp tắc, cũng có thể nghiền nát không gian hay là hoàn nguyên lại không gian bị nghiền nát trở thành một tân thế giới mới.
Hiện tại rất nhiều không gian bởi vì trong quá tringh tiêu diệt Dị Linh đã bị tàn phá hoặc không ngừng suy yếu nên công việc hiện tại mà Vân Thiên Hà muốn hoàn thành chính là trọng chỉnh lại các không gian bị nghiền nát, chế định lại pháp tắc tương ứng.
…
Mười năm sau.
Vân Thiên Hà trở thành Thiên Thù Ngự Giả được mười năm đem tạo hóa và lực lượng chuyển dời đến Tạo Hóa Chi Khu. Sau đó hắn tách “đại ái” và “tiểu ái” và cũng phân ly kính tượng phân thân trở thành một cá thể độc lập.
Mà cá thể độc lập đó giống như là một khỏa Tinh Thần phía chân trời, tỏa ra quang huy, đây chính là quang ảnh của Tinh Khung Đại Đế.
Lúc này tại đại lục Ám Tinh Vực có một tòa Thông Thiên Tháp luôn được tắm dưới ánh mặt trời phóng xuất ra quang mang thần bí.
Đại địa bị Dị Linh ăn mòn dưới ánh dương quang đã bắt đầu dần khôi phục sinh cơ. Còn Dị Linh bị buộc rời đến một nơi hoang vu chỉ còn lại một bộ phận tàn dư, sẽ không bao giờ tạo thành uy hiếp trí mạng đối với nhân tộc. Rốt cục Nhân Tộc cũng giành được thắng lợi huy hoàng trong cuộc chiến tranh với Dị Linh.
Trước thắng lợi vĩ đại đó toàn bộ Nhân Tộc đều hoan hô chúc mừng, đều đắm chìm trong ánh dương quang, tham lam hít lấy không khí trong lành.
Trong hoàn cảnh đó, phân thân của Vân Thiên Hà liền đi đến Thông Thiên Tháp. Hắn đến để gặp La Sát Nữ đã bị hắn phong ấn mấy năm về trước. Nhìn thấy ý chí của nàng trong ảo cảnh ma diệt mà dần bị tán loạn thần tình Vân Thiên Hà cũng khẽ lộ ra một tia vui mừng.
La Sát Nữ chính là ý chí Thiên Nữ tách ra thập phần cưỡng hãn. Vân Thiên Hà muốn tiêu diệt mệnh cách và tinh phách của La Sát Nữ nhất định phải sử dụng phương thức này, dần dần triệt tiêu rồi sẽ đánh tan ý chí của nàng.
Mà hôm này ý chí của La Sát Nữ đã bị đánh tan. Vân Thiên Hà mới giải khai nàng khỏi phong ấn, đưa nàng ra ngoài. Bàn tay ấn lên đầu nàng, một lúc sau liền thấy một khỏa linh hồn tiều cầu từ trong cơ thể La Sát Nữ bị kéo ra ngoài a.