Vùt Một bóng người lập tức xuất hiện ở trước mặt ông ta.
“Đàm tổi”
“Lập tức thông báo với người của tám chi mạch lớn, mở tất cả sức lực phòng ngự!”
Vẻ mặt Đàm Hưng nghiêm túc lạ khác.
Đàm Long thoáng ngẩn người ra, không hiểu Đàm Hưng nói lời này là có ý gì.
Tất cả sức lực phòng ngự, bây giờ ở trong hoàn cảnh này, vì sao phải hết sức phòng ngự, Cho dù Đàm thị kém hơn thời điểm như mặt trời ban trưa năm đó, nhưng ở Bắc Sơn vẫn là danh môn vọng tộc, người bình thường không thể dám đến trêu chọc.
Cho dù là gia tộc lớn ở phương bác cũng chỉ dám lôi kéo mà không dám bất kính.
“Đàm tổ, sự việc có nghiêm trọng như vậy không?”
Từ trước đến nay, Đàm Long chưa từng có thêm bất kỳ ý kiến nào đối với lời Đàm Hưng nói, nhưng mệnh lệnh này khiến anh ta cảm thấy khó hiểu.
Đàm Hưng híp mát, nhìn Đàm Long, giọng điệu càng thêm nặng nề.
“Sống chết tồn vong!”
Ông ta lớn tiếng quát.
Vẻ mặt Đàm Long chợt biến đổi, không dám hỏi thêm nữa, thân hình lóe lên, lập tức đi thông báo.
Bốn chữ sống chết tồn vong này có trọng lượng quá nặng!
Vẻ mặt Đàm Hưng căn bản không giống với nói đùa.
Đã đến thời điểm liên quan tới sống chết tồn vong của Đàm thị rồi sao? Đàm thị rốt cuộc gặp được kẻ địch thế nào vậy!
Trong giây lát, cả Đàm thị đều sôi trào.
Người chịu trách nhiệm tám chi mạch lớn nghe được mệnh lệnh này đều lập tức ngẩn người, cho rằng Đàm Hưng nói sai rồi.
Nhiều năm như vậy, bọn họ đã bao giờ phải khởi động hết sức phòng ngự?
Căn bản không thể có người tới gây sự với Đàm thị được.
Cho dù chúng tới, lấy sự mạnh mẽ của Đàm thị cũng sẽ làm cho chúng có đến mà không có về!
“Đàm Long, Đàm tổ thật sự đã nói như vậy sao?”
Một người chịu trách nhiệm trong đó khẽ cau mày: “Ông ấy nói, đây là thời điểm Đàm thị đứng trước sống chết †ồn vong à?”
Bọn họ đều không tin, hoặc nói là cho dù bọn họ biết mình nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của Đàm Hưng, nhưng trong lòng bây giờ lại có chút bất mãn.
Không chỉ vì quyết định gần đây của Đàm Hưng làm cho uy danh của Đàm thị giảm xuống, còn làm cho bọn họ bị tổn thất lợi ích không nhỏ, nhưng chỉ cần Đàm Hưng sống thì bọn họ lại biết được Đàm thị này do Đàm Hưng quyết định, không một ai được trái lời.
“Hừ, đây là mệnh lệnh!”
Đàm Long chợt quát một tiếng, không hề khách sáo: “Đừng tưởng tôi không biết suy nghĩ trong lòng các người. Hôm nay tôi nói rõ ràng ở đây!”
“Ai dám trái lời Đàm tổ chính là kẻ có tội đối với Đàm thị, Đàm Long tôi sẽ tự tay giết kẻ đó!”
Lời nói lạnh lùng làm cơ thể mấy người chịu trách nhiệm run lên bần bật, không dám có chút do dự nào nữa.
Cả Đàm thị rất nhanh đã hành động, tám chỉ mạch lớn đều phái ra cao thủ, bảo vệ ở cổng lớn của Đàm thị, người già yếu phụ nữ và trẻ em đều được sắp xếp đến đại viện sau từ đường, chuẩn bị đầy đủ nước, gạo, thức ăn.
Bọn họ bày trận địa sẵn sàng đón địch!