Đôi mông tuyệt mỹ của nàng được Hàn Mạc kích thích, đến lúc hai người ngồi vào chiếc ghế, Hoàng hậu ôm lấy cổ Hàn Mạc, chủ động uốn éo vòng eo, đôi mông càng lay động, đôi tuyết lê kia cũng lay động cùng thân thể, lay động từ trên xuống dưới, hiện lên những đợt sóng cuồn cuộn trên đôi tuyết lê. Hàn Mạc nhìn thấy, không chút do dự một tay nắm một bên, nhưng không thể nắm trọn được, những thớ thịt trắng từ kẽ tay hiện lên, không tỏ ra thương tiếcmà dùng lực vuốt ve, trong tay hắn, cặp tuyết lê căng tròn đầy đặn đó, biến thành những hình thù khác nhau, thời gian cứ thế trôi đi.
– Chỗ đó của Hoàng hậu… có phải đã rất lâu không có tân khách vào…?
– Ngươi… không được nói bừa!
– Nhưng… quả rất chật hẹp… !
– Người ta lúc nào cũng vậy… !
– Hoá ra là Khí!
– Cái gì… khí gì…! Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn – http://thegioitruyen.com
– Diệu phẩm, bạch hổ phối ốc đồng!
Hàn Mạc mỉm cười nói.
– Người… thì ra ngươi không có chút… không có chút nhã nhặn gì cả… !
– Lẽ nào Hoàng hậu muốn ta nhã nhặn?
– Không… bản cung muốn… muốn ngươi tục tằn… !
– Nhưng vừa nãy Hoàng hậu trách Hàn Mạc dùng sức qua, sợ tổn thương đến thân thể người đó sao?
– Ngươi là kẻ oan gia… ngươi không động, để bản cung tự làm… u… vào tận bụng rồi… !
– Nàng có thấy bức Lão Tử cưỡi bò không?
– Ưhm
– Vậy ai là Lão Tử, ai là bò…!
– Bản cung… bản cung là Lão Tử… ưhm… người tốt, ngươi mau hoạt động… sao lại dừng lại thế… !
Hoàng hậu cảm thấy Hàn Mạc dừng lại, lúc đó cuống lên, muốn nhanh nữa lên, không được dừng lại.
– Ai là Lão Tử, ai là bò?
– Ngươi… ngươi là Lão Tử, bản cung…. bản cung bị ngươi cưỡi là bà cái…!
– Ha ha ha… nhớ đó, ta là Lão Tử, nàng… là con bò cái bị ta cưỡi… !
Mây mưa thất thường, cũng khôn biết trải qua bao lâu rồi, hai người cũng đạt tới đỉnh, toàn thân Hoàng hậu không còn sức lực, thân thể nõn nà nhẹ nhàng nằm sấp xuống người Hàn Mạc, lúc đó không muốn nhục nhích, chỉ lặng lẽ hưởng thụ cảm giác khoái hoạt tột đỉnh.
Tuy Hoàng hậu đạt được tinh khí của Hàn Mạc mà thoả mãn, Hàn Mạc cũng vì cùng Hoàng hậu Khánh quốc mây mưa mà thích thú vô cùng.
Bao người sợ người phụ nữ này, bao người khâm phục người phụ nữ này, bao người oán trách người phụ nữ này, bao người hâm mộ người phụ nữ có địa vị và quyền lực này, nhưng một người phụ nữ như vậy, lại biến thành vật ở khố của mình.
Người phụ nữ dẫu có quyền thế lo trời lở đất, rốt cuộc vẫn chỉ là đàn bà, bị đàn ông đè lên trên, cũng rên rỉ, cũng run rẩy.
Hàn Mạc cảm thấy thân thể kiều diễm đầy đặn nằm trọn trong lòng mình vẫn chưa bình phục lại, thân thể vẫn nóng bỏng, áp bầu ngực sữa vào ngực mình, quả rất nóng bỏng, quan trọng hơn cả, tiểu tướng quân của mình vẫn nằm trong u cốc, vẫn chưa rút ra, hắn quả là thể lực kinh người, tuy ba lần xuất binh, nhưng ngửi thấy hương thơm trên cở thể Hoàng hậu, còn có chỗ ẩm ướt nóng bỏng kia, vừa mới lặng lẽ hành quân tiểu tướng quân đã phất lên nhanh chóng.
Hoàng hậu dù biết sự khác thường nơi đó, nàng bị Hàn Mạc làm cho mệt mỏi không chịu nổi, biết được Hàn Mạc có sức hơn người nhưng diễm phụ kia vừa bị chơi mệt lử lập tức có chút giật mình, muốn gắng đứng đậy, liền bị Hàn Mạc ôm eo lại, không thể nhúc nhích, biết rõ tiểu tướng quân của mình lại thẳng đứng lần nữa.
Hoàng hậu thất sắc, gần như cầu xin nói:
– Oan gia, không thể… không thể… bản cung… bản cung bị ngươi làm thương rồi, đau lắm… không thể gắng gượng được nữa… !
Nàng quả thật sợ rồi.
Nàng cho rằng sự điêu luyện của mình hơn người, khả năng giường chiếu rất lợi hại, Hàn Mạc còn trẻ, hẳn sẽ khuất phục nhanh thôi.
Nhưng nàng không thể ngờ được, sức lực của Hàn Mạc, hơn nàng tưởng tượng rất nhiều.
Tên tiểu quỷ này, rất chủ động, trên thân thể Hoàng hậu làm các trò khác nhau, khiến người phụ nữ đẹp này xương cốt như muốn tan ra.
Tuy vô cùng mệt mỏi, nhưng trong lòng Hoàng hậu rất thoả mãn, không vì đạt được tinh khí của Hàn Mạc, quan trọng hơn cả, có lẽ đây là lần đầu tiên nàng hoàn toàn thỏa mãn.
Hàn Mạc thấy nàng thất sắc, tuy nhiên bản thân vẫn còn không ít tinh lực, và cũng biết không thể gượng ép được nữa, nếu gượng ép mà xảy ra chuyện gì, thì phiền phức to, chỉ có thể ôm eo Hoàng hậu, nhẹ nhàng nói:
– Chúng ta cứ như vậy, không làm gì nữa!
Hoàng hậu thở dài, khẽ gật đầu, nói:
– Tấm thân của bản cung, chỉ có Thánh thượng động vào, hôm nay mưa rền gió dữ, bản cung… bản cung chưa từng thử qua… !
Xong xuôi, nét mặt hồng hào tỏ vẻ rất mãn nguyện, lại càng xinh đẹp, Hàn Mạc nghe nói nàng cùng Hoàng đế Khánh quốc quan hệ, có chút không tin, trêu đùa nói:
– Như vậy, được chạm vào thân thể Hoàng hậu, Hàn Mạc chẳng phải cũng biến thành Hoàng đế rồi sao… !
Hoàng hậu nghe vậy, mày liễu dựng lên, có vẻ tức giận, giơ tay lên, liền đánh Hàn Mạc, tay mắt Hàn Mạc lanh lẹ, chộp được cổ tay nàng, cười hì hì nói:
– Quân tử động khẩu không động thủ!
– Bản cung là con gái!
Hoàng hậu nhìn hắn, nhưng cảm thấy chỗ đó rất hùng dũng, nhưng trong lòng vẫn muốn làm một hiệp nữa, nhưng chỗ đó quả có chút đau đớn, không nên gượng ép, chỉ có thể nhẫn nại, nhưng vẫn uốn éo eo.
Hàn Mạc cười xấu xa, cũng không nói gì.
Thấy vẻ mặt của Hàn Mạc, ánh mắt Hoàng hậu đưa đẩy, kề sát vào hắn, nhẹ nhàng nói:
– Oan gia, ngươi muốn làm Hoàng đế sao?
Trong lòng Hàn Mạc bỗng đờ ra, lúc nãy hắn chỉ nói đùa, nhưng câu hỏi này của Hoàng hậu, trái lại có chút kỳ dị, trên mặt có vẻ bĩnh tĩnh tự nhiên, một tay khoát ra đằng sau, dùng lực bóp vào đôi mông mỹ miều này, cười ác ý nói:
– Chẳng phải ta đã làm Hoàng thượng rồi sao?
– Cái này sao gọi là Hoàng thượng.
Hoàng hậu đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve ngực Hàn Mạc, dịu dàng nói:
– Ngươi có muốn làm Hoàng đế thức sự… chính là quân vương của một nước?