– Đoạn hậu cái rắm, chạy mau. Ngay cả hắn đều không làm được gì thì ngươi lưu lại có thể có làm được cái gì?
Hoắc Vũ Hạo dứt lời, một bên chỉ vào Bạch Hổ Công Tước đã nhanh muốn ra khỏi tầm mắt.
Đái Hoa Bân cứng cổ lên tiếng:
– Ngươi có thể lưu lại đoạn hậu, ta làm sao lại không được?
Hoắc Vũ Hạo thật muốn lấy một bàn tay chụp chết hắn, như vậy cũng liền báo được đại thù. Nhưng bây giờ, Đái Hoa Bân lại liên hệ đến việc bản thân và Vương Đông Nhi thông qua quá mức mạo hiểm, nên hắn tuyệt đối không thể chết.
– Đừng nói nhảm, mau cùng một chỗ chạy đi.
Dứt lời, Hoắc Vũ Hạo đã mở ra Hồn Đạo Thôi Tiến Khí sau lưng, dùng hết tốc lực đuổi theo Bạch Hổ Công Tước. Vương Đông Nhi không phóng thích vũ hồn, nhưng cũng áp sát mặt đất lao đi. Vũ hồn của nàng trong đêm tối quá nổi bật, không đến thời điểm chiến đấu thì sẽ không dễ dàng sử dụng.
Đái Hoa Bân và Chu Lộ lúc này mới đuổi theo hai người họ.
Lúc này trong lòng hắn tự nhiên thả lỏng rất nhiều, lúc này mới ra khỏi quân doanh không bao xa. Với tốc độ của phụ thân, nhiều nhất mười phút đồng hồ liền có thể xông về phạm vi quân doanh.
Nhưng mà cũng ngay lúc này, bầu trời đột nhiên phát sáng lên.
Từng đoàn lục sắc quang mang từ phương tây bay về bên này. Nhìn qua thì lục sắc quang mang hiện thành hình hồ lô, bởi vì cách mặt đất quá xa nên không thấy rõ bọn chúng lớn nhỏ cụ thể, nhưng quang diễm phun ra trong đêm tối lại quá chói mắt. Mục tiêu hướng tới chính là con đường mà Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo phải chạy qua.
Quả nhiên đến rồi!
Hoắc Vũ Hạo cảm thán một tiếng. Đối thủ có hồn đạo khí giám thị ở trên không, cái này giống như là trên trời cao mọc ra một con mắt a!
Có thể sử dụng hồn đạo khí giám thị ở khoảng cách năm ngàn mét trên không, kỹ thuật bậc này cũng chỉ có đế quốc Nhật Nguyệt mới có. Ít nhất thì hiện tại tam quốc của Đấu La Đại Lục, không có quốc gia nào có thể đạt tới. Coi như là hệ thống phòng không cũng rất ít cái có thể công kích hơn ba ngàn mét.
Đối với chuyện này, Hoắc Vũ Hạo cũng không có biện pháp. Hắn chỉ là một tên hồn đạo sư giữa cấp sáu và cấp bảy, cũng chỉ là một tên hồn sư cấp bậc Hồn Vương mà thôi. Trừ phi chính hắn bay lên không trung năm ngàn mét, đi trực tiếp giải quyết hồn đạo khí giám thị này, nếu không cũng không có biện pháp nào cả. Mặc dù biết rõ bị giám thị, nhưng cũng không có năng lực đem nó phá hủy. Đây chính là do thực lực không đủ.
Hoắc Vũ Hạo tự nhận là mình làm đã không tệ, trong thời gian ngắn như vậy có thể ngăn trở Bạch Hổ Công Tước tiến về trước. Nhưng hiển nhiên, địch nhân cũng chuẩn bị vô cùng sung túc. Ngay khi phát hiện không đúng thì lập tức bắt đầu công kích từ xa. Hiện tại sắp được thấy phòng ngự của đế quốc Tinh La có thể đưa đến bao nhiêu tác dụng.
Tại bất luận quân sự trọng địa của bất kỳ quốc gia nào, bầu trời luôn luôn là cấm khu, Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi lúc trước từng vì đó mà gặp phải phiền phức ở đế quốc Thiên Hồn. Mà ở Minh Đấu sơn mạch, cấm khu bầu trời hiển nhiên càng thêm sâm nghiêm.
Sau khi toàn bộ mười ánh sáng màu lục có hình hồ lô xuất hiện, từng mảng lớn chùm sáng màu đỏ lập tức bắt đầu chen chúc ra từ các dãy núi xung quanh, hướng về phía lục quang tên bầu trời mà nghênh đón. Đây đều Hồn Đạo Pháo đất đối không.
Không khó để chế tác loại Hồn Đạo Pháo này, mấu chốt là nó có thể tích lớn, đối với kim loại hiếm tiêu hao cũng lớn, tiêu hao hồn lực khi sử dụng cũng đồng dạng to lớn.
Mắt thấy tốc độ phản ứng của đế quốc Tinh La coi như không tệ, Hoắc Vũ Hạo cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.
Rất nhanh, mảng lớn chùm sáng màu đỏ lập tức chặn đánh toàn bộ ánh sáng lục sắc hồ lô. Ngay tại thời điểm song phương sắp va chạm, đột nhiên, ánh sáng lục sắc hồ lô vậy mà tách ra. Bộ dáng nửa quả hồ lo phía trên tách ra khỏi phần dưới, đột nhiên gia tốc vọt tới trước. Khi chùm sáng màu đỏ bay đến nơi, chỉ thấy ánh sáng lục sắc phía sau dừng lại một chút trên không trung.
Biến hóa trên bầu trời nhanh bực nào, nếu như không phải Hoắc Vũ Hạo sử dụng Linh Mâu, cộng thêm Tử Cực Ma Đồng thì tuyệt đối thấy không rõ.
Chỉ nghe từng đợt âm thanh đinh tai nhức óc vang lên trong không trung, kéo ra từng tia sáng chiếu rọi cả không trung.
Chặn đường thành công?
Trong đầu những tên Bạch Hổ Thân Vệ ở phía dưới vừa hiện lên suy nghĩ này, nhưng sau đó lập tức tan vỡ. Từng đoàn lục quang biến thành hình mũi khoan như thiểm điện từ trên trời rơi xuống, mục tiêu chính là phương hướng của Bạch Hổ Công Tước.
Không tốt!
Hoắc Vũ Hạo trong lòng thầm kêu một tiếng, hắn hiện tại đã không lo được mất, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng lập tức mở ra đến cực hạn, bay thẳng vào đầu Bạch Hổ Công Tước.
Mà lúc này bởi vì tinh thần của Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo cũng chú ý biến hóa trên không trung, bất ngờ không đề phòng, lập tức bị tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo thành công xâm nhập.
Không đợi hắn khiếp sợ mà dùng tinh thần lực của bản thân chống cự, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng đã mang cho hắn một sự chấn kinh thần kỳ.
Tất cả trên lục quang trên bầu trời đều bị số liệu hóa, thời gian rơi xuống cần bao lâu, điểm rơi là vị trí nào, từng đợt thông tin xuất hiện ở trong đầu hắn.
Bạch Hổ Công Tước lão luyện đến thế nào, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ thấy thân hình cao lớn của hắn bỗng nhiên bành trướng mấy phần, một đầu tóc ngắn đã biến thành bộ dáng trắng đen xen kẽ, trên da thịt hiện lên hổ văn. Hai vàng, hai tím, năm đen, chín cái hồn hoàn cứ thế bay lên, hóa thành từng vòng ánh sáng chói mắt. Trong đó, hồn hoàn thứ tư bắt đầu lóe sáng, từng khỏa quang đoàn hình đầu hổ trắng loáng như ngọc nhanh chóng thành hình trên đỉnh đầu hắn. Ngay sau đó, từng đạo quang đoàn kéo theo một đuôi lửa màu trắng lóa mắt nghênh đón từng đạo lục quang trên không trung.
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm…
Tiếng oanh minh kịch liệt liên tiếp vang lên, chiếu sáng toàn bộ đường núi.
Bạch Hổ Công Tước vừa đem Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ bắn ngược lên, hơn nữa chặn đường cực kỳ tinh chuẩn, làm người ta nhìn vào mà than thở. Phải biết, tốc độ lục quang rơi xuống gia tốc nhanh như điện quang hỏa thạch, trong thời gian ngắn như vậy, nếu như không có Tinh Thần Tham Trắc của Hoắc Vũ Hạo trợ giúp, Bạch Hổ Công Tước cũng không thể hoàn toàn chặn được.
Ngay lúc tất cả mọi người nghĩ nguy cơ đã tạm thời giải trừ, Bạch Hổ Công Tước có thể tiếp tục trở về quân doanh. Bỗng nhiên, phía trước Bạch Hổ Công Tước Đái Hạo ước chừng ba trăm mét, đột nhiên lóe lên ánh sáng màu nâu nhạt.
Thời điểm ánh sáng màu nâu nhạt mới xuất hiện chỉ có đường kính chừng mười thước, nhưng sau đó lập tức lan tràn ra, bao trùm đường kính trăm mét, đem sơn đạo cùng vách núi xung quanh đều bao trùm lại.
Đây là……
Đồng tử của Hoắc Vũ Hạo kịch liệt co rút, thứ có thể giấu diếm được Tinh Thần Tham Trắc của hắn, trực tiếp ảnh hưởng đến sơn đạo, đây không phải là hồn kỹ của hồn sư, mà vẫn như cũ là hồn đạo khí, hơn nữa, là kiện hồn đạo khí mạnh nhất mà hắn từng gặp phải trong chiến đấu! Bởi vì, để có thể giấu diếm được Tinh Thần Tham Trắc, đồng thời hiệu quả ẩn hình, thì kiện hồn đạo khí nay ít nhất cũng là cấp tám.