Thánh Không Thiên Vương lúc này tức giận đến sắp thổ huyết mà chết, hai kích toàn lực của hắn vậy mà cũng không tạo thành thương tổn nào cho đối phương. Nhưng hắn thực sự không nhìn ra được chỗ quỷ dị trong đó, thân ảnh của Vân Thiên Hà giống như một không gian thần bí, bất kỳ lực lượng gì đánh vào đó cũng bị thôn phệ.
Bất quá Thánh Không Thiên Vương có thể khẳng định một điều, đây cũng không phải là chân thân của Thiên Tru Giả Nhân tộc, tới đây cũng chỉ là một phân thân mà thôi, hắn cảm giác mình đang bị đùa giỡn, càng khó chịu hơn nữa kẻ đùa giỡn hắn lại chính là một gã Nhân tộc nhỏ yếu bị hắn khinh bỉ.
Tiêu hao một lượng lớn lân sí, khiến lực lượng của Thánh Không Thiên Vương lúc này cũng tổn thất không ít. Dù hắn công kích mạnh đến mức nào cũng không tạo thành hiệu quả gì, trái lại thế tiến công của đối phương lần sau mạnh hơn lần trước, thậm chí còn uy hiếp đến tính mạng của hắn.
Đối chiến trong tình trạng vô cùng phiền muộn như vậy, ý chí chiến đấu vốn được kích phát của Thánh Không Thiên Vương trong nháy mắt đã tiêu tan, hắn không còn kích động hưng phấn được nữa.
Bởi vì hắn ý thức được, Thiên Tru Giả của Nhân tộc này căn bản không để hắn vào mắt, chỉ tùy tiện phái ra một phân thân để đối phó hắn, vậy mà hắn đối với phân thân chưa đạt tới một phần mười thực lực của chân thân này cũng không đối phó nổi, loại nghẹn khuất này cũng có thể nghĩ.
Một khi khí thế bị chèn ép, càng là người cao ngạo tự đại, lại càng bị đả kích nặng nề, lúc này Thánh Không Thiên Vương không còn tâm tái chiến nữa, hắn cảm thấy cần phải quay về bẩm báo chuyện này với Thiên Nữ điện hạ, xem ra tiểu tử Nhân tộc này, không phải Thiên Nữ tự mình xuất thủ thì không có khả năng đánh bại.
Vừa nghĩ như vậy, Thánh Không Thiên Vương lúc này đã nảy sinh thối ý. Truyện Sắc Hiệp – http://thegioitruyen.com
Thế nhưng ngay khi tâm thần hắn lơi lỏng, thân ảnh của Vân Thiên Hà với một ý chí chủ đạo duy nhất là chiến đấu và tiêu diệt địch nhân, một lần nữa mạnh mẽ tập kích đến.
Lực lượng lần này, mang theo lực lượng lần công kích trước của Thánh Không Thiên Vương. Khi hắn cảm giác được lực lượng công kích có phần quen thuộc, Thánh Không Thiên Vương ngay cả suy nghĩ muốn chết cũng có, chẳng những hắn tấn công không đạt được chút tiện nghi nào, trái lại còn thành toàn cho đối phương.
Bất quá đã cố tình muốn chạy trốn, cho nên dưới sự uy hiếp của thế tiến công này, thân ảnh hắn liên tục lóe lên, mà đối phương cũng gắt gao cắn chặt không buông, mỗi một lần phóng ra lực lượng, lực trùng kích do cỗ dư âm mang đến cũng tạo cho hắn một ít ảnh hưởng.
Mọi hình thái lực lượng của thế giới này, đều không thoát ra khỏi ngũ phương bản nguyên lực, mà Vân Thiên Hà sau khi thu hồi được toàn bộ bản nguyên lực đã sinh ra một lực lượng mới là Vô Cực Chân Nguyên, cỗ lực lượng này ngay cả chính bản thân hắn cũng không biết được uy lực cực hạn của nó ra sao.
Thế nhưng vào lúc này, sự kinh khủng của loại lực lượng này đã được thể hiện ra. Phân thân của hắn sở dĩ không sợ lực lượng chí cường của Thánh Không Thiên Vương, đó là do bên ngoài thân thể đã được Vân Thiên Hà dùng chân nguyên lực tạo thành một không gian độc lập, cho nên mỗi lần Thánh Không Thiên Vương công kích, đều đã bị không gian kia thôn phệ, hơn nữa còn khiến cho phân thân Vân Thiên Hà càng thêm cường đại.
Oanh!
Đúng lúc này, Thánh Không Thiên Vương liên tục lóe lên, như quỷ mị muốn lách qua bên người Vân Thiên Hà, thế nhưng hành động giảo hoạt này cũng không thực hiện được, Tinh Tượng Pháp Ấn của Vân Thiên Hà ngay lập tức bắn ra khi Thánh Không Thiên Vương lướt đến, ấn lên thân thể của hắn.
Huỵch!
Thánh Không Thiên Vương chịu một kích kia, mặc dù không trí mạng, thế nhưng cũng điên cuồng phun ra máu tươi, thân thể bay ngược lại thật xa, một lần nữa bị tổn thương.
Thế nhưng sinh mệnh lực của kẻ này quả thực thập phần cường hãn, hắn đã bị hai lần đả thương nhưng vẫn như cũ nhanh chóng đứng lên, dùng hết toàn bộ lực lượng tu vi của mình, ngăn trở thế công của Vân Thiên Hà, sau đó tung ra hư chiêu, thân ảnh lần thứ hai lóe lên chạy trốn.
Thân ảnh của Vân Thiên Hà vẫn theo sát phía sau không bỏ, thế nhưng sau một hồi tiêu hao, lực lượng đã bắt dầu có phần yếu đi.
Vào lúc đó, Thánh Không Thiên Vương dường như cảm ứng được sự biến hóa này, tinh quang trong mắt chợt lóe, tựa hồ đối với trận chiến đấu này đã nắm bắt được một chút quy luật.
Nghĩ tới đây, Thánh Không Thiên Vương đang nhanh chóng rút lui, liền đột nhiên tung một chiêu hồi mã thương, lân sí sắc bén như tinh quang thiểm thước xuyên thấu qua thân thể Vân Thiên Hà.
Rắc rắc!
Lực lượng bị gián đoạn ngăt quãng trong nháy mắt, khiến thân ảnh Vân Thiên Hà đột nhiên sinh ra một tiếng vang kỳ lạ, Thánh Không Thiên Vương lúc này đã đạt được lợi ích, cũng đã có kinh nghiệm, khuôn mặt trở nên dữ tợn như một đầu mãnh hổ, điên cuồng mà lao về phía thân ảnh Vân Thiên Hà.
Thánh Không Thiên Vương nỗ lực tìm ra được nhược điểm của thân ảnh Vân Thiên Hà, lúc này mới có thêm một chút tự tin, chuyên môn tấn công vào nhược điểm đó, mà thân ảnh của Vân Thiên Hà cũng bắt đầu trở nên yếu đi.
Đột nhiên lúc này thân ảnh Vân Thiên Hà lại lấy lại trạng thái bình thường, thân ảnh bất chợt bắt đầu vặn vẹo, sản sinh một cổ hấp lực cường đại.
Cổ hấp lực này, khiến Thánh Không Thiên Vương đang không chút cố kỵ lao tới, trong nháy mắt khi họ tiếp xúc, Thánh Không Thiên Vương đột nhiên cảm thấy một phần lực lượng mất đi đã được trả trở về, khiến trong lòng hắn đại hỉ.
Nhưng ngay khi cỗ lực lượng đó tràn về, sắc mặt Thánh Không Thiên Vương từ vui chuyển sang sầu, lúc này hắn cảm giác đôi cánh của mình bất chợt bị cỗ lực lượng trong thân ảnh Vân Thiên Hà mạnh mẽ hút lấy, một cơn đau đớn như xé nát linh hồn đột nhiên truyền đến, khiến hắn không nhịn được hét lên thảm thiết.
A!
Sự thống khổ cực độ khiến hắn liều mạng giãy giụa, từng luồng lân sí từ trong thân ảnh Vân Thiên Hà giống như từng mũi kiếm phong bạo điên cuồng cắt qua thân thể Thánh Không Thiên Vương.
Hơn nữa nương theo lực lượng toái liệt của không gian, đã đem một bên cánh trắng nõn cao quý, đại biểu cho huyết thống và thực lực mà hắn luôn bảo vệ như bảo bối mạnh mẽ xé toạc ra, khiến cho máu tươi chảy đầm đìa.
Thánh Không Thiên Vương chỉ còn lại một bên cánh đã hoàn toàn mê muội, trong sát na khi hắn và thân ảnh kia rời khỏi nhau, hắn tựa hồ quên đi cơn đau te elieetj, quên đi tất cả, bị phẫn trừng trừng nhìn vào một chiếc cánh yêu quý bị xé nát bấy kia của hắn.