– Thì ra cũng biết Chu mỗ, vậy ngươi biết ngươi vừa buông bỏ thứ gì rồi chứ!?
Chu Ngôn Vân càng nói càng lạnh, khiến cho hàn khí bốn phía càng thêm sắc bén.
– Nhất Kiếm tông truyền thừa hơn mấy vạn năm, cường giả từng lớp, người gia nhập đều một bước lên trời, vãn bối biết rõ!
Trần Phàm ngẩng đầu, không chút lùi bước, ánh mắt trong suốt, không có hối hận.
Chu Ngôn Vân nhìn Trần Phàm, chợt gã cười to.
– Vốn định cho ngươi làm một đệ tử ngoại môn bình thường, nhưng nếu đãcó tâm tính này… Tốt, tốt… Ngươi là đệ tử thân truyền của Chu mỗ!
Chu Ngôn Vân cười mang theo thưởng thức mãnh liệt. Gã khẽ vung tay áo,cũng mặc kệ tâm ý Trần Phàm thế nào, trực tiếp mang Trần Phàm đạp đạikiếm ly khai.
Cùng lúc đó, mỹ phụ trung niên thấy Nhất Kiếmtông như thế, biết được lần này mình đến không rồi. Nếu có thể mang mộtđệ tử không tệ trở lại thì cũng coi như có thu hoạch, mụ liền chỉ vàoHứa Thanh.
– Nàng này không tồi, Thanh La Tông ta muốn rồi!
Mụ đã sớm chú ý tới Hứa Thanh, bộ dáng xinh đẹp, vẻ mặt lạnh lùng, làmcho mụ rất thưởng thức. Giờ phút này, vừa chỉ, mụ không đợi Hứa Thanhnói chuyện, mụ trực tiếp mang Hứa Thanh đạp la bàn, dưới ánh mắt hâm mộcủa bao người, hóa thành cầu vồng mà đi.
Duy chỉ có tên mậpngồi mài răng. Gã đã nhìn rõ, sau khi tông môn bị giải tán, mình liền tự do rồi. Gã không tim không phổi mà hưng phấn hơn, nghĩ mình cũng đãsống mấy năm rồi, sau khi trở lại nhà ở huyện Vân Kiệt, lão cha đã nóicô con dâu trong nhà sống cô quả vài năm, chờ sau khi mình về là có thểhưởng thụ tề nhân chi phúc rồi.
– Tiếc là không thể gặp lạiMạnh Hạo rồi, nhưng cũng không sao, hắn thiếu bạc Chu viên ngoại. Ta làm huynh đệ thì sẽ giúp hắn trả. Chờ sau khi ta về, ta sẽ thu mua tài sảnbốn phía, sau đó là toàn bộ Triệu quốc, ha ha… Lý Phú Quý ta sắp trởthành tài chủ bự nhất rồi!
Tên mập càng nghĩ càng hưng phấn, một bên mài răng, một bên tơ tưởng.
Ngay lúc này, đại hán khôi ngô Triệu Sơn Lăng Kim Hàn Tông nhíu mày, gã chậm rãi thả bước. Ba tên đệ tử nội môn bị mang đi hai tên, vừa đảo mắt nhìn qua, thấy được Mạnh Hạo, gã nao nao. Trên người đối phương như cóyêu khí nhàn nhạt. Gã trầm ngâm liếc nhìn đám người Kháo Sơn Tông, bỗngnhiên gã sửng sốt, hai mắt nhìn chằm chằm vào tên mập trong đám đệ tửngoại tông. Nhất là khi nhìn vào hàm răng của tên mập, thấy tên mập cốsức dùng phi kiếm mài răng, hai mắt gã dần lộ ra quang mang mãnh liệt,là yêu khí giống như trên người Mạnh Hạo.
– Tên mập này tuluyện thế nào, vậy mà lại luyện ra một hàm linh nha. Đây là linh nha a,hàm linh nha này… Vậy mà thằng này lại tu luyện ra Tuyệt Linh Nha màtông môn đã bị mất đi truyền thừa.
Công pháp kia là trực tiếp cắn linh thạch mới có thể tu luyện. Lần này tới đây không uổng phí, nếu mang thằng này trở về, những lão già trong tông môn kia nhất định sẽcoi như trân bảo!!!
Triệu Sơn Lăng sáng mắt, tay phải trực tiếp nâng lên, chụp xuống dưới một trảo, tên mập còn đang ngây người liền bị nắm lên.
– Tiểu tử, từ nay về sau, người chính là đệ tử nội tông của Kim Hàn Tông Nam Vực!
Trong lúc tên mập còn đang ngây người, Triệu Sơn Lăng đã ném gã vàotrong cái túi màu xám, trong đó còn mơ hồ truyền ra tiếng kêu gào thảmthiết của tên mập.
Triệu Sơn Lăng xoay người mang theo mọingười rời đi, trong nháy mắt đã xé ra hư không, mà hai phương kia, mỹphụ trung niên cùng Chu Ngôn Vân đã đi xa rồi.
Nhưng vào lúcnày, Triệu Sơn Lăng chợt nhớ tới cảm giác lúc trước, gã quay người nhìnlại dưới Kháo Sơn Tông, thần thức bỗng nhiên phát ra, hội tụ trên ngườiMạnh Hạo.
Vừa nhìn, đại hán bỗng nhiên ngẩn ra, gã bỗng nhiên ngừng lại. Mỹ phụ trung niên Thanh La Tông cùng Chu Ngôn Vân cũng kinhngạc, lập tức dừng lại.
Thân hình Mạnh Hạo run rẩy, bị đạihán liếc nhìn, hắn cảm giác như tất cả mọi thứ trong người hắn đều bịnhìn rõ. Thậm chí, yêu đan trong đan hồ cũng như bị nhìn xuyên qua.
– Đây là..
Hai mắt Kim Hàn Tông mãnh liệt co lại, lóe ra tinh mang. Lúc trước gãchỉ để ý tới tên mập, đột nhiên nhìn lại tên tu sĩ yếu ớt kia, giờ phútnày gã mới phát hiện ra manh mối. Gã mạnh mẽ quay người, trực tiếp laotới chỗ Mạnh Hạo.
– Kẻ này… Ta cũng muốn!
Thanh âm của gã ầm ầm vang lên, sắc mặt Mạnh Hạo tái nhợt, thân hình như bị dập nát. Nhất là đan hồ, giờ phút này run rẩy càng mạnh hơn. Yêu đan như bị lựclượng vô hình chụp lấy, muốn xông phá thân thể hắn mà ra.
Đau đớn truyền khắp toàn thân Mạnh Hạo, mồ hôi chảy ròng ròng. Cảm giác mặc người chém giết này lại lần nữa xuất hiện trong lòng hắn. Hắn nắm chặthai tay, nhưng chỉ làm chuyện vô ích mà thôi.
Nhưng vào lúcnày, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, từ trong Kháo Sơn Tôngtruyền ra từng tiếng ầm ầm, kinh thiên động địa, làm cho Chu Ngôn Vâncùng mỹ phụ trung niên, còn có đại hán đang ra tay với Mạnh Hạo cũngbiến sắc. Ba người quay đầu, hai mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
– Kháo Sơn Tông ta chỉ còn lại một mình hắn, ai dám động tới hắn!