Đài thi đấu cao nửa người. Bước lên đài có bậc thang đi lên.
Gần tới giờ thi đấu khán giả đã ngồi chật kín. Các con em quý tộc đến xem cũng đã ngồi đủ.
Các Bình thực sư cũng đã đến.
Sau đó là các Thánh vị.
Thời Danh ngồi kế bên sư phụ ngó đông ngó tây.
Thánh Vị Bách Điền nhìn thấy nói:
Chu Nhân đệ tử của ngươi tuổi còn nhỏ. Ta nghĩ để hai năm sau hãy thi kẻo thua thì mất mặt lắm.
Chu nhân nghe vậy quay qua nói: Đệ tử ta thi lúc nào liên quan gì tới ông. Có giỏi thì lo cho đám đệ tử của ông đi.
Thánh Vị Bách Điền nghe vậu cười cười khinh nhợt: Sao ông phải nóng. Đệ tử đầu của ông phản thầy khiến danh tiếng ông thua ta nên ông đang cố để đệ tử sau cứu vớt à.
Thánh vị Bảo Hoà nghe vậy quay qua chửi: Ông nói cái gì nói lại xem. Năm đó làm sao kẻ chết kia phản lão Chu đừng nói ông không biết.
Thánh Vị Bách Điền nghe vậy vẫn cười nói: Đó chỉ là phán đoán của ngươi.
Thánh Vị Bảo Hoà nói: Năm đó ai giải vây cho ông ở đây mọi người không phải không biết. Đừng tỏ ra vô tội.
Đệ tử cửa Thánh vị Bách Điền tên Đức Hải nói: Thánh Vị Bảo Hoà. Ngài đừng có ngậm máu phun người lên sư phụ.
Thánh vị Gia Ý nghe vậy quát: Hỗn láo Ai cho ngươi dám nói thế với Thánh Vị.
Thánh Vị Bách Điền Nghe vậy bênh đệ tử: Đức Hải là có hiếu biết bảo vệ ta. Các vị to tiếng thế làm gì.
Đức Hải nghe thế vênh mặt tự đắc nói: Các vị đừng quên Cô cô ta là Bá phu nhân của Bá gia Đức phủ.Hơn nữa bên Nhà ta cũng là có danh tiếng.
Các vị nói năng đừng nói sai.
Thánh Vị Gia Ý tức giận định chửi thì Thời Danh lên tiêng:
Đức Hải, nhà ngươi có danh mà không ai dạy ngươi tôn trọng bề trên à. Đường đường là có danh tiếng mà dạy ra một thằng con láo xược, không phẩm hạnh, không biết tôn ty trật tự là gì.
Thiên hạ nói cha mẹ nào thì con đấy quả chẳng sai.
Đức Hải nghe vậy tức giận quát: Ngươi khốn khiếp, Ngươi chán sống rồi đúng không giám nói nhà ta như vậy.
Thời Danh chửi lại: Ta nói đó thì sao. Ta nói toàn là sự thật. Có đổi oan gì cho ngươi không. Ngươi tức giận cái gì. Chột dạ nên tức hả.
Thánh Vị Bách Điền nghe vậy nói to: Chu Nhân ông giạy đệ tử như vậy à.
Dám chửi nhà mẹ đẻ Phu Nhân Bá Phủ. Chán sống rồi phải không.
Đệ tử đầu ông bỏ ông. Ông muốn đứa thứ hai đi luôn phải không.
Thánh Vị Chu Nhân nói: Bách Điền thù giữa ta và ông còn chưa song đâu. Ông cứ đợi đấy.
Thánh Vị Bách Điền cười lớn nói: Thù. Ông có bằng chứng không.Với lại nếu ông làm gì được ta đã chẳng đợi đến bây giờ.
Thánh Vị Bảo Hoà tức giận nói: Ông nói gì. Nói lại xem.
Trưởng Hội Thánh Vị nghe ầm ỹ mà đau hết cả đầu quát: Các Vị im lặng hết đi.
Hôm nay là thi Bình Thực Sư. Không phải chỗ cãi nhau.
Ở đây còn có các vị khách quý. Các vị dừng được rồi.
Các Vị Thánh Giai nghe vậy mới im lặng.
Mọi người im lặng môt lúc thì một giọng hô vang lên: Ngũ Hoàng Thương đến.
Mọi người nghe vậy thì im lặng nhìn ra cửa vào sân đấu.
Họ thấy có chín người khí chất không tầm thường bước đến chỗ khán đài khách quý.
Ngũ Hoàng Thương có Nhan sắc và khí chất thì ai cũng nghe nhưng nhìn thấy chưa phải ai cũng được nhìn.
Hôm nay họ đã được nhìn thấy.
Các Bình Thực Sư, Các Thánh Vị và khán giả thấy nhóm Du Hoặc đi đến thì đứng lên chào: Ngũ Hoàng Thương.
Nhóm Du Hoặc ngồi vào ghế rồi nói: Ccas vị không cần đa lễ. Ngồi cả đi.
Địa vị của Hoàng Thương ở Đại Lân cao ai cũng biết.
Nếu so với Thánh Vị thì cao hơn một chút.
Thánh Vị có 8 vị trí thì Hoàng Thương có Năm vị trí.
Thế lực và quyền lợi trong tay Hoàng Thương mạnh hơn Thánh Vị.
Thánh vị sẽ đảm nhiệm các cuộc thi với các nước láng giềng về ẩm thực, tài nguyên nông nghiệp.
Nhưng Hoàng Thương là kinh doanh thông thương.
Đại diện cùng sứ giả triều đình đi đàm phán với các nước láng giềng về xuất nhập khẩu.
Làm ăn mua bán. Đóng tiền vào quốc khố để phát triển Đại Lân.
Nên các Thánh Vị cũng đứng lên chào nhóm Du Hoặc.
Thánh Vị Chu Nhân cười tươi nói: Các vị lên Hoàng Thương Thánh Vị ta còn chưa có đến tận nơi chúc mừng.
Lam Hạ cười nói: Thánh vị bận rộn đã gửi thư là được rồi.
Thánh Vị Bảo Hoà cười tươi nói: T acungx không tới tận nơi chúc mừng đươc mong các vị đừng trách.
Trác Huy cười nói: Không trách. Thánh Vị cũng bận rộn mà.
Đúng lúc đang nói chuyện Thời Danh tỏ ra rất tức giận. Giậm chân đùng đùng di về phía nhóm Du Hoặc.